Giang Vân bị vật thể rơi từ trên cao trúng phải, nửa tháng sau tôi mới nhận được tin. Cứ nghĩ anh đang đi công tác, hóa ra lại đang ở bệnh viện quấn quýt bên cô đàn em đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc bạn bè gửi ảnh của họ cho tôi, tôi vẫn không tin. Cho đến khi đến bệnh viện và bị Giang Vân cùng "cô bạn gái nhỏ" của anh ta đuổi ra ngoài, tôi mới hoàn toàn chấp nhận sự thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ấy không nhớ tôi, lại coi Trần Nghiên là tôi. Dù tôi giải thích thế nào, anh cũng không tin.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đối xử lạnh nhạt với tôi, ghét bỏ, thậm chí còn tệ hơn cả người xa lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm đó, tôi nhận được tin từ bác sĩ rằng anh có khả năng khôi phục trí nhớ. Vội vàng nấu cháo thịt nạc mà anh thích rồi mang đến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng khi đến bệnh viện, phòng bệnh đã trống không.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hỏi y tá: "Xin hỏi bệnh nhân giường này đi đâu rồi?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ồ, là cô à? Hôm nay anh ấy xuất viện rồi, bạn gái anh ấy đến đón."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi sững người tại chỗ, suýt làm rơi hộp cháo giữ nhiệt trên tay. Gọi cho Giang Vân, nhưng Trần Nghiên là người bắt máy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tô Vãn, sao lại là cô nữa? Bạn trai tôi đã nói rồi, anh ấy không muốn gặp cô."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Trần Nghiên, đưa điện thoại cho anh ấy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nhưng anh ấy đang bận ăn mừng với tôi đấy. Có chuyện gì thì nói nhanh đi, đừng làm phiền buổi hẹn hò của chúng tôi." Cô ta cười đầy đắc ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ năm hai đại học, cô ta đã theo đuổi Giang Vân, nhưng khi đó anh chỉ một lòng một dạ với tôi, chưa bao giờ để ý đến cô ta. Nếu không phải lần này anh mất trí nhớ, cô ta thậm chí chẳng có cơ hội gặp anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Bác sĩ nói anh ấy có thể khôi phục trí nhớ. Trần Nghiên, đừng vội đắc ý. Khi anh ấy nhớ lại mọi chuyện, chắc chắn sẽ không tha cho kẻ lừa đảo này!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thật sao? Vậy tôi sẽ chờ xem."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên kia vang lên giọng nói dịu dàng của Giang Vân: "Nghiên Nghiên, ai vậy?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trần Nghiên lập tức đưa điện thoại cho anh. Nhưng vừa nghe thấy giọng tôi, thái độ của anh đã lập tức thay đổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tôi đã nói cô đừng làm phiền tôi nữa, cô không biết xấu hổ sao? Cứ bám lấy tôi mãi thế?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây là câu nói anh lặp lại nhiều nhất sau khi tỉnh lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước đây, anh chưa bao giờ làm tôi tổn thương như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hít sâu một hơi: "Giang Vân, anh thật sự bị cô ta lừa rồi. Đợi đến khi anh nhớ lại, anh sẽ..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đủ rồi!" Giọng anh lạnh băng, khiến tôi không khỏi run rẩy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hít mũi, cố gắng không bật khóc: "Giang Vân, em đã cho anh xem ảnh của chúng ta, cả những kỷ niệm trước đây. Tại sao anh không chịu tin em?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Trước đây, anh chưa bao giờ đối xử với em như thế này."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên kia vang lên một tiếng cười khẽ, đầy châm chọc: "Nếu cô muốn tôi nhớ lại đến thế, vậy thì hãy nấu món canh mà tôi thích uống rồi mang đến đây đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
….Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vừa nấu xong một nồi canh gà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vân nhắn tin bảo anh muốn uống canh cá. Tôi siết chặt cán dao, nhưng vẫn nhẫn nại nấu lại một nồi khác. Cuối cùng mang cả hai loại canh đến cho anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi học nấu ăn cũng chỉ vì anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không biết khi nếm lại hương vị quen thuộc, anh có nhớ ra tôi không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Địa điểm là một khách sạn. Lúc tôi bước vào, xung quanh được trang trí bằng hoa tươi và bóng bay, trông rất đẹp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vân bước ra, Trần Nghiên thân mật khoác tay anh, cô ta mặc một chiếc váy đen ôm sát, dáng người yêu kiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đàn chị, không ngờ chị thật sự đến đấy." Trần Nghiên cười đắc ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không để ý đến cô ta, chỉ nhìn chằm chằm vào Giang Vân, đưa canh đến trước mặt anh: "Giang Vân, anh thích ăn hành lá, trong canh này em đã..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi còn chưa nói hết câu thì đã thấy anh đưa hộp canh cho Trần Nghiên. Dịu dàng nắm tay cô ta, ánh mắt đầy yêu chiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Dạo này em chăm sóc anh vất vả rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đó là điều em nên làm mà, vì em là bạn gái anh mà."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trần Nghiên nhìn tôi, cố tình cau mày: "Nhưng em không thích ăn hành lá, em không muốn uống canh này."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vậy thì vứt đi." Vài chữ hờ hững của Giang Vân khiến mấy tiếng đồng hồ tôi bỏ ra trở thành vô nghĩa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hóa ra anh không hề muốn lấy lại trí nhớ, anh chỉ muốn đùa giỡn tôi mà thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi tái mặt nhìn anh, cố gắng không để nước mắt rơi xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vân liếc nhìn tôi, giọng đầy mất kiên nhẫn: "Cô còn đứng đây làm gì? Muốn xem tôi cầu hôn Nghiên Nghiên à?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Quả nhiên, Nghiên Nghiên nói không sai, loại con gái bám dai như đỉa như cô, đúng là hết thuốc chữa."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không biết Trần Nghiên đã nhồi nhét những gì vào đầu anh. Nhưng tôi cũng đoán được phần nào. Trong lòng Giang Vân, tôi và Trần Nghiên đã hoán đổi vị trí.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh cực kỳ chán ghét tôi, thậm chí còn cho rằng những bằng chứng tôi đưa ra đều là giả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi gom chút can đảm cuối cùng, đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Giang Vân, nhà vẫn còn rất nhiều thứ có thể chứng minh quá khứ của chúng ta. Anh có thể về xem với em."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không cần, tối nay cô mau dọn đi. Tôi còn phải giúp Nghiên Nghiên mua đồ đôi." Giọng anh lạnh lùng, trong khi Trần Nghiên thì hớn hở ra mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi siết chặt tay, cảm thấy cả người lạnh toát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Căn nhà đó là do bố mẹ Giang Vân để lại cho anh. Anh từng nói sẽ cầu hôn tôi ở đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không chứng kiến buổi cầu hôn của họ. Nhưng Trần Nghiên đã đăng ảnh lên Weibo, bàn tay họ đan vào nhau, trên ngón áp út lấp lánh một cặp nhẫn kim cương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dòng trạng thái hạnh phúc của cô ta làm mắt tôi nhức nhối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không hiểu, tại sao một người có thể thay đổi tình cảm nhanh như vậy chỉ vì mất trí nhớ? Tại sao anh lại tin tưởng Trần Nghiên đến thế? Chỉ vì cô ta là người đầu tiên anh nhìn thấy sau vụ tai nạn sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi quay về thu dọn đồ đạc, nhưng không thể dọn hết trong một đêm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sáng hôm sau lại đụng phải Giang Vân và Trần Nghiên tay trong tay trở về. Họ vẫn mặc bộ đồ của tối qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không cần nghĩ cũng biết, sau màn cầu hôn họ đã làm gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một cảm giác buồn nôn dâng lên trong tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sao anh có thể đối xử với tôi như thế?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chúng tôi là mối tình đầu của nhau, anh từng nói sẽ mãi chung thủy với tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Sao cô còn ở đây?" Giang Vân lạnh giọng hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn thấy tôi, anh như thể nhìn thấy thứ gì đó đáng ghê tởm, lập tức né tránh. Bên cạnh, Trần Nghiên cười đắc ý, còn bàn bạc với anh về cách trang trí phòng. Giang Vân kiên nhẫn lắng nghe, cưng chiều chạm nhẹ vào mũi cô ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ép mình rời mắt đi, kéo vali nặng nề ra ngoài: "Xe chuyển nhà em gọi sắp đến rồi. Trong phòng còn chút đồ lặt vặt, em lấy xong sẽ đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Căn phòng trống trải hơn hẳn, chỉ còn lại đồ của anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi mở ngăn kéo, lấy ra một cặp nhẫn bạc trơn, chần chừ không biết nên mang theo hay vứt đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vân bước vào, giục tôi nhanh chóng rời đi. Anh nói Trần Nghiên không khỏe, cần được nghỉ ngơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi biết, thực chất họ chỉ muốn tống tôi đi càng sớm càng tốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tôi đi ngay đây. Chiếc nhẫn này là anh tặng tôi khi tốt nghiệp đại học."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Khi đó anh còn nói, vài năm nữa sẽ đổi cho tôi một chiếc nhẫn kim cương."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không ngờ, cuối cùng anh lại đổi nó cho người khác."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vân nhìn chằm chằm vào chiếc hộp, ánh mắt thoáng sững lại một giây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi dứt khoát ném chiếc nhẫn vào thùng rác: "Giang Vân, anh không nhớ tôi cũng không sao."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Dù sao, tôi cũng không cần anh nữa."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lần đầu tiên, anh không đáp lại tôi bằng giọng điệu châm chọc, chỉ lặng lẽ đứng đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đóng hộp hành lý lại, bước ngang qua anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này, giọng anh vang lên lạnh lẽo phía sau: "Phòng khách vẫn còn vài thứ cô tặng tôi, vứt hết đi, đừng để chướng mắt."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi trừng mắt nhìn anh, sau đó đi gom tất cả vào thùng rác. Có một cặp tượng thỏ quý ông, món quà tôi tặng anh vào lễ tình nhân năm ngoái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi mạnh tay quá, một bức tượng rơi xuống đất vỡ tan. Chỉ còn lại một con thỏ cô đơn đứng trên kệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cúi xuống nhặt mảnh vỡ, không cẩn thận làm tay bị cứa chảy máu. Thoang ngây người một giây, rồi thấy một bóng dáng bước nhanh về phía tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngước lên liền thoáng thấy vẻ mặt hoảng hốt của Giang Vân, nhưng rất nhanh anh lại khôi phục dáng vẻ lạnh lùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi im lặng dọn dẹp sạch sẽ, cầm hộp hành lý rời đi. Đến cửa, tôi đột ngột dừng bước, quay lại nhìn người đàn ông phía sau bằng ánh mắt lạnh lùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Giang Vân, anh không hề mất trí nhớ, đúng không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu không, làm sao anh biết những món đồ trong phòng khách đều do tôi tặng?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net