Theo thiết luật của Phi Vân Các, thân phận gián điệp một khi bị bại lộ phải lập tức tự sát, đây là sự trung thành với quốc gia, cũng là để giữ thể diện cho mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Thận không nói gì, đôi mắt hắn ánh lên ánh nến màu cam, tỏ vẻ ôn nhu quyến luyến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nghe thấy hắn khẽ thở dài, sau đó buông tấu chương trong tay xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không có cô ở bên cạnh, nàng luôn gặp ác mộng, A Xuân, nàng rời xa cô thì phải làm sao đây?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta ngẩn người một chút, ký ức trào dâng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời này, là khi xưa ta vì thân cận Thẩm Thận mà bịa ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi đó ta vừa được hắn đưa về Đông cung, mắc bệnh nặng một trận, trong lúc bệnh cũng không quên tuân thủ nguyên tắc gián điệp, để làm Thẩm Thận thương tiếc, ta thường xuyên nắm lấy vạt áo hắn khi ngủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta lừa hắn nói rời xa hắn thì sẽ gặp ác mộng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ đó về sau, mỗi đêm đều có hắn ở bên cạnh, nếu hắn không có ở đó, ta sẽ lấy một kiện bào thường mặc đặt ở bên cạnh gối ta…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời gian dài thì thành thói quen.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Thận đứng dậy, thổi tắt ánh nến trên bàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh ta, giơ tay ôm ta vào lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Như vậy có đỡ hơn không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta gật đầu, ngửi mùi hương quen thuộc trên người hắn, ta lại cảm thấy sống mũi có chút cay cay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Được rồi, ngủ thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn vỗ vỗ ta, động tác nhẹ nhàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hơi thở của hắn dần trở nên miên man, nhưng ta lại trằn trọc trở mình không ngủ được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Thận bị ta làm cho tỉnh giấc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn có chút bất đắc dĩ thở dài một tiếng: “Vẫn ngủ không được sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta muốn ngồi dậy đi xuống: “Ta đi phòng bên cạnh ngủ, không làm ồn đến chàng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn khẽ cười ấn ta trở lại: “Không sao, hay là cô kể cho nàng nghe một câu chuyện nhé?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nghi hoặc nhìn hắn: “Chuyện gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn tùy ý rút ra một quyển sách từ trong hòm sách dưới giường, lại tùy ý lật ra một trang, có lẽ là do hắn vừa mới tỉnh đầu óc còn mơ màng, nghĩ cũng không nghĩ bèn dựa theo đó đọc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng của Thẩm Thận rất dễ nghe, lúc này còn có chút khàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mùng bảy tháng sáu, Tề Nam Dương Vương cùng thái tử Thẩm Thận nghị sự ở Đông cung, nhắm vào việc động đất ở phương Nam...”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta đột nhiên mở to hai mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây đây đây... Mẹ kiếp sao quen thuộc như vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hình như đây là một phong thư tình báo ta viết năm ngoái!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta quay đầu kinh hãi nhìn Thẩm Thận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng hắn dừng lại một chút, vỗ vỗ đầu ta, sau đó chậm rãi gấp quyển sách đó lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lấy nhầm rồi, cô đổi quyển khác.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đại ca, chuyện này hình như không phải là đổi một quyển là giải quyết được…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Thận dường như không hề nhận ra, lật mở một quyển sách khác: “Ngày xưa có một ngọn núi, trên núi có một ngôi chùa, trong chùa có một ông sư già và... một bà ni cô già?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Sách gì mà lộn xộn vậy." Thẩm Thận lẩm bẩm một tiếng, sau đó thật sự không nhịn được ngáp một cái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ái phi à, nên ngủ rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhìn hắn đem hai quyển sách đó cùng nhau đặt vào hòm sách phía dưới, sau đó lật người, trực tiếp ngủ thiếp đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn hẳn là buồn ngủ lắm rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mà ta thì tỉnh táo vô cùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn thản nhiên như vậy ngược lại khiến ta sinh ra tự hoài nghi: Vừa rồi chẳng lẽ nghe nhầm rồi? Hắn đọc rốt cuộc có phải là thư tình báo của ta hay không? Không thể nào đúng không? Nhưng nghe rất giống mà!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhẹ tay nhẹ chân trèo xuống giường, đang muốn vượt qua Thẩm Thận giơ tay đi lấy cái hòm kia, Thẩm Thận lại giơ tay dài ôm lấy cả người ta vào lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không thể kháng cự: “Ái phi à, sáng sớm ngày mai cô còn phải lên triều, nàng thương cô một chút đi...”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta ghé vào trước người hắn, nín thở ngưng thần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vốn muốn đợi đến khi hắn ngủ say rồi mới hành động, nhưng vòng tay của hắn quá ấm áp, không biết từ lúc nào, ta cũng ngủ thiếp đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net