Chương 2:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ đến khi trời tối, lúc mọi người đã rời đi hết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi mới dám tiến đến trước mộ anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong tấm ảnh, Trình Thành nở nụ cười dịu dàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giống hệt nụ cười mà anh vẫn dành cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đặt xuống một bó cúc nhỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì đã theo tôi cả ngày nay mà hoa đã héo úa đôi chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh ơi… xin lỗi, em đã đến muộn rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trình Thành vẫn mỉm cười lặng lẽ, dường như đang nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không sao đâu, anh sẽ không trách em.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng sao có thể không trách được?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những ngày này, tôi vẫn luôn tự hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu hôm đó tôi không gửi cái tin nhắn kia… Thì liệu anh có tránh thoát được tai nạn?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một con người từng rất sống động, vậy mà tất cả của anh bây giờ chỉ còn là một hộp tro cốt bé nhỏ kia, chỉ còn là âm dương cách biệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi bỗng nhớ đến những năm tốt nghiệp cấp ba, Trình Thành khi ấy đang học đại học ở thành phố bên cạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm đó, Trình Kiều giận dỗi vì không muốn đi học thêm, nên đã đập phá đồ đạc lung tung.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cũng bị vạ lây, trán sưng tím.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh hay tin liền lập tức bắt chuyến tàu đêm trở về, gọi tôi xuống lầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong mắt anh nhìn tôi tràn đầy xót xa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh nhẹ nhàng xoa đầu tôi, rồi nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Trình Thì anh sẽ đưa em đi, anh không muốn em chịu những ấm ức trong nhà này nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì vậy, khi điền nguyện vọng đại học, tôi không hề do dự, chọn ngay ngôi trường nơi anh đang học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vài năm sau, chúng tôi tốt nghiệp, rồi quyết định ở lại cùng một thành phố để làm việc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có một lần, Trình Thành đi xã giao rồi uống say.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vì thế mà đến đón anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh liền nắm lấy tay tôi ánh mắt tha thiết, nói một câu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Trình Thì, anh có lỗi với em.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khoảnh khắc ấy, tôi mới hiểu tại sao bao năm qua anh không có bạn gái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi chính thức ở bên nhau, không lâu sau, anh lấy toàn bộ tiền tích góp mua một căn nhà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh nói, sau này đó sẽ là mái ấm của chúng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không có ba mẹ, không có Trình Kiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ có hai chúng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi biết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tất cả những tình yêu tôi nhận được từ trước đến giờ đều là vì tôi có anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngày trước, anh là bức tường vững chắc trước mặt tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh chắn gió che mưa cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng giờ anh rời đi… tôi không còn người chắn gió che mưa, chẳng còn nơi nào gọi là nhà nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi sau đó ở lại nghĩa trang đến tận khuya mới rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong cơn mơ hồ, khi đi ngang phía dưới khu chung cư nơi tôi và Trình Thành từng sống, thì có một chậu nước lạnh bất ngờ dội thẳng xuống người tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giữa mùa đông giá rét, dòng nước lạnh ngắt len qua kẽ khăn choàng và áo khoác, ngấm vào tận da thịt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phần quần áo lộ ra ngoài nhanh chóng đóng băng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi run lẩy bẩy, ngẩng đầu lên, thấy Trình Kiều đang đứng trên hành lang tầng hai, trên tay còn cầm chậu nước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Căn nhà này là anh tôi mua, chị còn mặt mũi quay về ở sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng rõ ràng, nơi đây là tổ ấm của tôi và Trình Thành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ cần ở đây, tôi nghĩ mình sẽ không bị ai bắt nạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi kéo chặt áo khoác, nhưng cái lạnh từ nước và gió vẫn thấm vào tận xương tủy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đầu ngón tay tê cóng đến đau nhức, tôi run rẩy đi mở cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trình Kiều đã nhanh chóng chạy xuống, đứng chắn ở bên trong.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Trình Kiều, con làm gì ngoài đó thế?” – giọng mẹ tôi vang lên từ trên lầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bàn tay tôi đang nắm chặt song cửa sắt từ từ buông lỏng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Căn hộ này đã trở thành di sản của Trình Thành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cho nên ba mẹ vẫn giữ chìa khóa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kể từ ngày anh mất, tôi không dám về cũng không dám gặp họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng hôm nay là tang lễ của Trình Thành… tôi chỉ muốn lại đây để gần anh thêm một chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vậy nên, theo bản năng, tôi đã bước đến nơi chứa đầy kỷ niệm này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trình Kiều khẽ hắng giọng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không có gì đâu mẹ, chỉ gặp phải một con ch.ó hoang thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ ló đầu ra, liếc nhìn tôi một cái, lạnh lùng nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cho nó lên đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhưng mà…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mau đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế là tôi lại trở về nhà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn cảnh tượng bên trong, đầu óc tôi choáng váng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngôi nhà đã bị lục tung, chẳng còn hình dạng ban đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những chậu cây mọng nước tôi chăm sóc bị vứt ở trong góc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quần áo của Trình Kiều thì bày bừa khắp bệ cửa sổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chiếc cốc uống nước, gối ôm của tôi thì nằm trong thùng rác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trình Kiều vắt vẻo trên ghế sofa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ, anh con lấy đâu ra nhiều tiền để mua được căn hộ tốt như vậy. Con thấy thích căn này lắm, để lại cho con đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tay tôi siết chặt, rồi lại buông ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng, tôi khàn giọng nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đây là nhà của tôi và Trình Thành, không thể cho cô.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời vừa dứt, Trình Kiều đã lao tới, xô mạnh tôi ngã xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chị dựa vào cái gì chứ? Nhà là anh tôi mua, chị chỉ là người ngoài, có tư cách gì đòi ở đây?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không kịp đứng vững, đầu đập mạnh vào góc nhô ra của ghế sofa, vang lên một tiếng “bộp”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ từ bếp đi ra, chỉ thản nhiên nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đừng làm loạn nữa, mau ra ăn cơm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đầu tôi choáng váng, tai ù đi, trong thoáng chốc không nghe rõ gì cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trình Kiều ngồi xuống, càu nhàu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ, sao lại ăn bánh chẻo thế này?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“À, của anh con gói trước khi đi công tác, để trong tủ lạnh, nên mẹ lấy ra nấu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ôm đầu, xoay lưng lại, sống mũi cay xè.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đó là bánh chẻo Trình Thành làm riêng cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh biết tôi thích ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngày trước, lúc ở nhà Trình Kiều có mẹ gói bánh cho, muốn ăn lúc nào cũng có.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng cô ta là người ngang ngược, thà để nguội rồi vứt đi, chứ chưa bao giờ chia cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trình Thành hiểu điều đó, nên mỗi lần đều gói một ít, cất vào tủ lạnh, để dành cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sau này em muốn ăn, anh sẽ làm cho em bất cứ lúc nào. Anh chỉ làm cho A Thì thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chống tay vào sofa, chật vật đứng lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ liếc nhìn tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cả người ướt vậy mà cứ mặc hoài thế đi thay quần áo đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thì ra lúc nãy bà cũng thấy Trình Kiều hắt nước lạnh vào tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng từ trước đến nay, những chuyện như vậy đều chỉ được coi là mâu thuẫn nhỏ, bà không bao giờ la mắng hay trách Trình Kiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thay quần áo xong, quay lại bàn ăn, thì trong bát đã chẳng còn gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những chiếc bánh chẻo trắng mềm đã nằm gọn trong thùng rác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net