Tiêu đề | ÁNH SAO DẪN LỐI |
---|---|
Mô tả | Thanh mai trúc mã của tôi luôn cho rằng tôi là một kẻ mê tín, không biết xấu hổ. Vì thế, khi từ chối lời tỏ tình của tôi, anh ta còn cố tình dẫn theo nữ thần hoàn mỹ trong lòng mình đến, chỉ để tôi biết khó mà lui. Không ngờ, cô nữ thần ấy lại tỏ ra vô cùng hứng thú với kỹ năng bói toán của tôi. Cô ấy còn bỏ ra thù lao cao để mời tôi giúp đỡ người anh họ mặt lạnh, vì mất cả cha mẹ mà trở nên trầm cảm, tự kỷ. Tôi vốn coi tiền là trên hết nên đồng ý ngay không chút do dự. Lần đầu gặp mặt, người anh họ tự kỷ kia coi tôi như không khí. Tôi liền áp sát, tung đòn chí mạng: “Anh không nghĩ là cứ giả vờ lạnh lùng, xa cách thì sẽ né được việc phải giao tiếp với người khác đấy chứ?” Lần thứ hai gặp, anh ta không chịu mở cửa cho tôi. Tôi đứng ngoài hét to: “Anh cũng không muốn người ta biết chuyện năm tám tuổi anh từng cho nổ tung nhà vệ sinh của trường đâu nhỉ?” Sau đó, nữ thần lập tức gửi cho tôi phong bao đỏ cùng tấm biểu ngữ cảm tạ. “Không hổ danh đại sư! Ngay cả một người mặt lạnh lùng cũng bị chị làm cho phải mỉm cười!” … |
Trạng thái | Hoàn thành |
Tác giả | Đọc Xíu - Admin |
Lượt xem | 2,618 |
Số chương | 6 |
Thể loại | Ngôn Tình, HE, Hiện Đại, Hài Hước, Ngọt |
Danh sách chương
STT | Tiêu đề | Ngày đăng | Lượt xem | Bình luận |
---|---|---|---|---|
Chương 1 | Chương 1 | 11/8/2025 | 201 | 0 |
Chương 2 | Chương 2 | 11/8/2025 | 563 | 0 |
Chương 3 | Chương 3 | 11/8/2025 | 521 | 0 |
Chương 4 | Chương 4 | 11/8/2025 | 471 | 0 |
Chương 5 | Chương 5 | 11/8/2025 | 436 | 0 |
Chương 6 | Chương 6 | 11/8/2025 | 424 | 0 |

ÁNH SAO DẪN LỐI
Mô tả
Thanh mai trúc mã của tôi luôn cho rằng tôi là một kẻ mê tín, không biết xấu hổ.
Vì thế, khi từ chối lời tỏ tình của tôi, anh ta còn cố tình dẫn theo nữ thần hoàn mỹ trong lòng mình đến, chỉ để tôi biết khó mà lui.
Không ngờ, cô nữ thần ấy lại tỏ ra vô cùng hứng thú với kỹ năng bói toán của tôi.
Cô ấy còn bỏ ra thù lao cao để mời tôi giúp đỡ người anh họ mặt lạnh, vì mất cả cha mẹ mà trở nên trầm cảm, tự kỷ.
Tôi vốn coi tiền là trên hết nên đồng ý ngay không chút do dự.
Lần đầu gặp mặt, người anh họ tự kỷ kia coi tôi như không khí.
Tôi liền áp sát, tung đòn chí mạng:
“Anh không nghĩ là cứ giả vờ lạnh lùng, xa cách thì sẽ né được việc phải giao tiếp với người khác đấy chứ?”
Lần thứ hai gặp, anh ta không chịu mở cửa cho tôi.
Tôi đứng ngoài hét to:
“Anh cũng không muốn người ta biết chuyện năm tám tuổi anh từng cho nổ tung nhà vệ sinh của trường đâu nhỉ?”
Sau đó, nữ thần lập tức gửi cho tôi phong bao đỏ cùng tấm biểu ngữ cảm tạ.
“Không hổ danh đại sư! Ngay cả một người mặt lạnh lùng cũng bị chị làm cho phải mỉm cười!”
…