Khúc Nhất Huyền không lên tiếng, ánh mắt đo đạc độ cao của sườn dốc dưới sàn xe, giao lộ quá hẹp, chân đang dẫm lên phanh chợt buông lỏng, Cruiser trực tiếp nhảy xuống sườn dốc đi vào chỗ đất hoang bên quốc lộ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô vừa lái khỏi quốc lộ, người liên lạc quản lí đường đang đứng ở bên kia giơ biển cấm lên, điên cuồng huýt sáo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếng còi sắc nhọn, cách cửa sổ cũng có thể nghe rõ ràng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Viên Dã cũng nghe thấy, anh ta dừng lại, thử hỏi dò: "Khúc gia? "Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khúc Nhất Huyền nghiêng người, lấy tấm thẻ công tác của đội cứu viện Tinh Huy từ trong hộc cạnh ghế phụ, vừa mở cửa xe vừa dùng tốc độ cực nhanh nói: "Hứa Tam ở bên cạnh cậu không, đưa cậu ta nghe điện thoại đi. "Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa dứt lời, cô kéo phanh, nhoài người ra ngoài cửa sổ xe đang mở, giơ thẻ công tác với người quản lí đang xông đến: "Anh à, thời gian gấp gáp, hiểu cho tôi nhé."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đội cứu viện Tinh Huy vốn có uy danh hiển hách trên đường vành đai Tây Bắc, mấy năm này kết hợp với cảnh sát tham dự vô số ca cứu viện lớn nhỏ. Huy hiệu phổ biến của đội, cho dù là đứa trẻ ba tuổi cũng biết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người quản lí nửa tin nửa ngờ liếc nhìn thẻ công tác trong tay cô, mi tâm vặn chặt, cảm thấy có chỗ không hợp lí.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khúc Nhất Huyền?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta chỉ biết trên đường vành đai Tây Bắc có một Khúc gia. . .Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta giương mắt, cẩn thận tra xét Khúc Nhất Huyền mấy lần, liếm liếm môi, hỏi: "Cô là người dẫn đội trên đường vành đai?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khúc Nhất Huyền khẽ cười một tiếng: "Ừ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người quản lí híp mắt: "Cô cũng họ Khúc?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô 'cũng'?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nụ cười của Khúc Nhất Huyền hơi cứng lại, đính chính lần thứ N: "Người dẫn đội trên đường vành đai, chỉ có một người họ Khúc. "Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô chỉ chỉ mình: "Chính là tôi, nữ. "Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi cô ngồi trở lại vào trong xe, Viên Dã cười nhạo, vô tình nói: "Người trên đường vành đai Tây Bắc chỉ biết danh tiếng của 'Khúc gia', không biết mặt Khúc gia. Càng không nói đến tên thật của cô, mang ra ngoài mọi người cũng chỉ nghĩ 'năm năm thi đại học ba năm bắt chước*' thôi. "Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
*Tên một cuốn sách. (suy đoán của editor: đại khái cũng chỉ dùng để chỉ sự không thực tế, giả mạo.)Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không đợi Khúc Nhất Huyền phát tác, Viên Dã giống như bị phỏng tay vội vàng đưa điện thoại di động cho Hứa Tam: "Mau mau mau, đừng chậm trễ chính sự, nói cho 'Năm năm thi đại học ba năm bắt chước' xem đã có chuyện gì xảy ra."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ấu trĩ !Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khúc Nhất Huyền không hé răng, chỉ âm thầm trợn mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hứa Tam nghe điện thoại, nhẹ nhàng 'alo' , nghe thấy Khúc Nhất Huyền đáp lại, mới nói: "Người khách kia họ Tuân, hai mươi lăm tuổi, vừa tốt nghiệp nghiên cứu sinh, cao khoảng 1m75. Mặc quần áo màu xanh lam giống của đội xung kích phổ biến, đeo một cái balo màu xanh quân đội. Lúc tôi chở anh ta được nửa đường, anh ta hỏi tôi có cách nào mua chui được vé đi thăm quan cả Ngọc Môn Quan và thành Nhã Đan Ma Quỷ không."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ở các địa điểm du lịch ở Đôn Hoàng tôi chưa thấy giao dịch tiền bao giờ, làm sao biết con đường mua vé chui nào. Tôi đã nói có thể giúp anh ta liên hệ cơ quan du lịch, giảm 10%. Anh ta chê đắt, định vòng qua cửa xoát vé ở nơi thăm quan, trốn vé đi vào. Cộng thêm trên đường lại bị kẹt xe, lúc sắp đến Ngọc Môn Quan, anh ta xuống xe đi men theo ven đường quốc lộ. Đến cuối cùng tôi nhận được điện thoại của anh ta, anh ta nói không có nước, không phân biệt rõ phương hướng trong hoang mạc nên bị lạc đường rồi. Chờ đến lúc tôi báo cảnh sát xong gọi điện thoại lại cho anh ta, điện thoại di động của anh ta đã tắt, đoán chừng là hết pin. . ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Trốn vé?" Khúc Nhất Huyền còn chưa lên tiếng, Viên Dã đang dự thính ở bên cạnh đã bùng nổ trước: "Vì một chút tiền như thế ngay cả mạng cũng không cần? "Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khúc Nhất Huyền giễu cợt một tiếng, lại tựa như trào phúng: "Hàng năm loại người tự cho là thông minh xách balo đi phượt lẻ còn ít à?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Viên Dã bị nghẹn một cái, giọng điệu trở nên không chắc chắn: "Không đến mức như vậy chứ?" trong đầu những người này chứa cái gì vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hứa Tam cũng thở dài một hơi: "Anh ta nói mình có kinh nghiệm đi phượt, năm nay đi đường vành đai Tây Bắc là vì sang năm sẽ đi Bộ Lang Tháp nên anh ta thăm dò đường trước. Theo như kế hoạch của anh ta, cuối cùng là dự định vượt qua A Nhĩ Kim Sơn quay lại Thanh Hải."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sườn đất hoang bên cạnh quốc lộ vẫn chưa mở đường, bánh xe nghiền xuống đất khiến đá đập lên sàn xe vang lên những tiếng lộp cộp, xóc nảy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khúc Nhất Huyền giảm tốc độ xe, nghiêng đầu liếc nhìn ánh nắng bên ngoài: "Từ Đôn Hoàng đến Ngọc Môn Quan cũng hơn 100km, với tình hình giao thông bây giờ nếu lái xe nhanh cũng phải mất hơn một tiếng. Chưa kể anh ta còn bị lạc đường trong sa mạc, không có cách nào định vị được, chờ đến khi cứu viện từ Đôn Hoàng chạy tới, thần tiên cũng khó cứu. "Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net