3.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt đất dưới chân tôi như sụp đổ. Tôi ngồi phịch xuống giường, đầu óc trống rỗng. Từng đoạn tin nhắn, từng câu chữ tôi gửi đi như những mũi d.a.o đ.â.m thẳng vào não tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Gì keo thế…… Đừng nói anh sắp phá sản rồi nhé?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trời ạ, tôi đã nói CEO của một tập đoàn lớn sắp phá sản.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Yêu anh quá ò~"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đã tỏ tình với Diêm Vương sống!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi muốn đập đầu vào gối c.h.ế.t quách cho xong. Phải làm sao bây giờ? Xin nghỉ việc? Bỏ trốn khỏi thành phố này? Hay giả vờ bị mất trí nhớ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong lúc tôi đang hoảng loạn tột độ, màn hình điện thoại lại sáng lên. Một tin nhắn từ cái avatar màu đen ám ảnh kia. Lần này không phải là dấu chấm hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tống Tấn: 【Lên phòng tôi.】Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bốn chữ ngắn gọn, nhưng sức sát thương còn hơn cả một bản án tử hình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lê bước chân nặng như đeo chì đến tầng cao nhất của tòa nhà. Cả hành lang dài và tĩnh lặng, chỉ có tiếng giày cao gót của tôi vang lên đầy tội lỗi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thư ký của Tống Tấn nhìn tôi bằng ánh mắt vừa tò mò vừa ái ngại, gật đầu ra hiệu tôi có thể vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hít một hơi thật sâu, đẩy cửa bước vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tống Tấn đang ngồi sau bàn làm việc rộng lớn, gương mặt vẫn lạnh lùng như mọi khi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh không ngẩng đầu lên, chỉ lật giở một tập tài liệu. Căn phòng im lặng đến mức tôi có thể nghe thấy tiếng tim mình đang đập thình thịch trong lồng ngực.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tống... Tống tổng," tôi lí nhí, hai tay bấu chặt vào nhau. "Tôi... tôi đến để..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Để giải thích về 'anh trai hoang dã'?" Anh ngắt lời, cuối cùng cũng ngẩng đầu lên. Ánh mắt anh sâu thẳm, không nhìn ra cảm xúc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt tôi nóng bừng lên. Anh ta biết hết rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tôi xin lỗi! Thực sự xin lỗi! Là do tôi nhầm lẫn... Tôi không cố ý lừa gạt anh đâu!" Tôi cúi đầu, gần như sắp khóc. "Số tiền đó... tôi sẽ tìm cách trả lại cho anh. Xin anh đừng đuổi việc tôi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tống Tấn không nói gì, chỉ lẳng lặng mở ngăn kéo, lấy ra một chiếc điện thoại mới tinh đặt lên bàn, đẩy về phía tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Điện thoại không phải bị hư rồi sao?" Giọng anh đều đều. "Dùng cái này đi. Trừ vào lương."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngỡ ngàng. Chuyện gì thế này? Không phải là một cơn thịnh nộ, không phải là một tờ đơn thôi việc, mà là một chiếc điện thoại mới?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tống tổng, tôi..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tổng số tiền tôi đã chuyển cho cô," anh nói, mắt vẫn nhìn thẳng vào tôi, "là 15.500 tệ. Tính cả chiếc điện thoại này, coi như là 25.000 tệ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vâng... tôi sẽ trả lại..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không cần." Anh nói. "Tôi không thiếu chút tiền đó."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tim tôi như được thả lỏng. May quá!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nhưng," anh nói thêm, và tim tôi lại thắt lại, "Tôi không thích cho không ai cái gì."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh đẩy một tập hồ sơ khác về phía tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đây là một dự án mới của công ty. Tôi muốn cô phụ trách phần thiết kế ý tưởng. Coi như là cách để cô 'trả nợ'." Anh ngừng một chút, khóe môi dường như hơi nhếch lên, một nụ cười gần như không thể nhận ra. "Từ giờ trở đi, mỗi ngày phải báo cáo tiến độ trực tiếp cho tôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi sững sờ nhìn anh. Phụ trách dự án mới? Báo cáo trực tiếp cho CEO? Đây là phạt hay là thưởng vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Sao thế?" Anh nhướng mày. "Không muốn?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không... không ạ! Tôi muốn! Cảm ơn Tống tổng!" Tôi vội vàng cầm lấy tập tài liệu như cầm được phao cứu sinh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Được rồi. Ra ngoài làm việc đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lí nhí cảm ơn rồi vội vàng quay lưng, chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi không khí ngột ngạt này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Khoan đã, Lâm Thiến."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng Tống Tấn vang lên từ phía sau khiến tôi giật mình đứng khựng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cứng ngắc quay đầu lại, thấy anh đang cầm điện thoại, màn hình hướng về phía tôi. Đó là giao diện Wechat của chúng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh chậm rãi gõ vài chữ rồi ngẩng lên nhìn tôi, ánh mắt có một ý vị gì đó rất khó hiểu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Lần sau," anh nói, giọng trầm xuống một cách kỳ lạ, "Nếu hết tiền... cứ nói thẳng."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chạy ra khỏi phòng CEO, mặt đỏ bừng như tôm luộc. Điện thoại trong túi rung lên một tiếng. Là tin nhắn từ Tống Tấn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
【Tiếp tế ít đi】Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kèm theo đó là một sticker mặt cười nháy mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn tin nhắn, rồi lại nhìn tập dự án nặng trịch trên tay. Có lẽ, những ngày tháng làm việc sau này của tôi... sẽ không còn nhàm chán nữa rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net