Cảm giác như cơ thể sắp vỡ vụn. Cổ họng khô khốc.Toàn thân đau nhức như bị ai đó đánh đập không thương tiếc, chẳng còn chút sức lực nào. Cơn đau râm ran khắp cơ thể, lạnh run như đang bị cảm nặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ư ừ... Sao đau thế này… ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rên rỉ một tiếng, cậu tỉnh dậy, miệng lẩm bẩm giữa cơn đau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chẳng lẽ bị cúm à? Phải uống thuốc hạ sốt... Hử?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố gắng mở mắt ra. Người ta vẫn hay nói: ‘Nghe lời bác sĩ thì sống lâu, nhưng sống như bác sĩ thì chết sớm.’ Cái nghề này được xã hội tung hô là cao quý, nhưng thực tế lại là một công việc vất vả, lúc nào cũng phải vận động, di chuyển.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bôn ba suốt cả đời, đến lúc có tuổi thì cơ thể chẳng còn chỗ nào là không đau nhức.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Jin Cheon-hee, một giáo sư ngoại khoa tại bệnh viện đại học, rên rỉ mở mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ơ... Hả...?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngay khi nhìn thấy khung cảnh trước mắt, cậu không khỏi lẩm bẩm đầy bối rối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trên cao, những tán lá đong đưa trong làn gió nhẹ, để lộ bầu trời xanh thẳm. Không khí phả vào da thịt mang theo hơi ấm dìu dịu. Một khu rừng vào cuối xuân, đầu hạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"... Gần trại của mình có khu rừng nào thế này sao? Lẽ ra phải toàn là sa mạc chứ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu đưa tay lên trán, nhíu mày. Ký ức trở nên hỗn loạn. Cậu không thể nhớ rõ trước khi mất đi ý thức, mình đã làm gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Năm nghỉ phép… Phải rồi, cậu đã đến vùng hẻo lánh để tham gia đoàn y tế tình nguyện. Do bị tên bạn chí cốt quấn lấy năn nỉ, cuối cùng cậu đành miễn cưỡng đi theo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Có ai đó đã khiêng mình đến đây sao? Không… nhưng gần trại y tế làm gì có khu rừng nào thế này?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quốc gia mà cậu đến tình nguyện đang trong tình trạng hạn hán nghiêm trọng, lại còn xảy ra nội chiến. Suốt thời gian ở đó, cậu đã vất vả chữa trị cho những đứa trẻ bị thương và bệnh tật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhớ lại từng chút một về quá khứ, cậu cảm thấy đầu óc có phần tỉnh táo hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù vẫn chưa thể nhớ ra đêm qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng ít nhất, cơn choáng váng đã dần tan biến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Không được hoảng loạn.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu hít sâu một hơi. Cảm giác tê liệt trên cơ thể cũng dần dịu đi, đôi tay bắt đầu có lại chút sức lực. Khi ngoảnh đầu nhìn xung quanh, dù sức đã hồi lại, đôi chân cậu vẫn không tài nào cử động nổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Hà… ha ha. Đây là mơ sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt trời thoát khỏi màn mây, ánh nắng chiếu xuống khắp nơi. Cậu sững sờ, không thốt nên lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xung quanh… toàn là xác chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những thi thể nằm la liệt trên mặt đất, không còn chút hơi thở. Đôi chân cậu như bị đóng băng, hoàn toàn không thể nhúc nhích. Cậu khẽ nhéo má mình một cái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đau thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không phải mơ..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cơn đau nhói trên má vẫn còn nguyên vẹn. Nhưng ít nhất, cậu đã có thể cử động chân trở lại. Lúc này, Jin Cheon-hee mới đủ bình tĩnh để quan sát xung quanh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
'Trường quay phim sao...? Không, không thể nào. Mùi máu nồng nặc thế này, chắc chắn không phải giả rồi.'Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù đã quen với mùi máu khi phẫu thuật, nhưng cậu vẫn không khỏi run lên đôi chút. Cảnh tượng trước mắt trông chẳng khác nào một bãi chiến trường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
'Nhìn vào khuôn mặt của họ... hiện tượng cứng đờ sau khi chết vẫn chưa xuất hiện. Nghĩa là họ mới chết chưa đầy hai tiếng đồng hồ. Tất cả đều bị đâm hoặc chém bởi vũ khí sắc bén... nhưng tại sao không có lấy một vết thương do súng?'Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hơn nữa, trang phục của họ cũng vô cùng kỳ lạ. Những bộ y phục này... chẳng phải chỉ xuất hiện trong những cuốn tiểu thuyết võ hiệp mà cậu từng đọc hay sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong lúc quan sát các thi thể, cậu chợt nhận ra một điều. Cơn đau trên cơ thể cậu đã biến mất từ lúc nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Trước hết, đây là hiện thực, không phải mơ. Và mình thì…’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu nhìn xuống bàn tay mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Nhỏ quá. Tay của một đứa trẻ sao?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bóng của cậu in xuống mặt đất cũng nhỏ bé chẳng khác gì một đứa trẻ tầm mười tuổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Nếu đây chỉ là một giấc mơ mà trong đó mình trở thành một đứa trẻ ở thế giới võ hiệp, có lẽ còn dễ chấp nhận hơn.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Jin Cheon-hee cắn chặt môi. Không cha không mẹ, một mình bươn chải từ hai bàn tay trắng, từng bước vượt qua bao nhiêu gian khổ. Chỉ có ý chí sắt đá mới giúp cậu gắng gượng đến ngày hôm nay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xung quanh, thi thể rải rác khắp nơi, ít nhất cũng phải hơn hàng chục người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba cỗ xe ngựa vỡ nát nằm chỏng chơ. Một số thi thể còn bị chém đứt đôi, đầu mình phân ly.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Một nhát chém đã cắt đứt cả xương và cơ bắp con người sao? Thanh đao nào có thể làm được chuyện này?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu lại nhìn xuống đôi tay dính đầy máu. Bàn tay nhỏ bé, yếu ớt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Cơ thể của một đứa trẻ… Chẳng khác nào mấy thứ tà pháp đoạt xác trong tiểu thuyết. Hình như người ta gọi chuyện này là… nhập hồn thì phải?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu nhẹ nhàng cử động cơ thể, vươn vai một chút. Chính vì mọi thứ quá phi thực, cậu lại càng giữ được sự bình tĩnh hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Mình mặc bộ đồ này, xem ra không phải con nhà giàu…’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu lướt mắt nhìn quanh. Ngoài những thi thể rải rác, chẳng có thứ gì đáng giá cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Nhìn thế này thì có vẻ bị bọn sơn tặc hay đạo tặc tập kích rồi.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ đến đó, cậu khẽ thở dài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Quả nhiên… Chẳng phải đây chính là kiểu "nhập hồn" trong tiểu thuyết hay sao? Không biết mình đã xuyên không kiểu gì, nhưng chắc chắn đây không phải Hàn Quốc rồi…’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chính lúc ấy, một ký ức mơ hồ chợt ùa về. Quân phản loạn xông vào lều trại, nổ súng điên cuồng. Cậu nhớ mang máng rằng mình đã vội ôm lấy một đứa trẻ để che chắn cho nó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng tại sao cậu lại làm vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đứa bé hét lên hoảng loạn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rồi…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả thế giới chìm trong sắc đỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong tiếng gào thét hỗn loạn, đứa trẻ cố gọi cậu bằng thứ tiếng Anh ngập ngừng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Doctor! Doctor!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bóng tối ập đến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu lặng lẽ nhìn xuống mặt đất, ánh mắt trống rỗng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ một đứa trẻ mồ côi, cậu đã nghiến răng mà sống, nỗ lực thi đỗ trường y, rồi trở thành bác sĩ, sau đó còn đạt học hàm giáo sư. Khi cuối cùng cũng có thể sống thoải mái hơn một chút, cậu lại đi tình nguyện, để rồi chết lãng xẹt như vậy sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Haa… Rốt cuộc là cái quái gì thế này?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu đứng giữa những thi thể, nhưng không hề thấy sợ hãi. Là bác sĩ, cậu đã tiếp xúc với không ít xác chết, nên cảnh tượng này không khiến cậu kinh hoàng như người bình thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hay có lẽ… chính vì vừa nhận ra bản thân đã chết một lần, nên cậu chẳng còn tâm trí để mà sợ nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau một hồi sắp xếp lại suy nghĩ, cậu thở ra một hơi thật sâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một tiếng thở dài nặng nề, không giống của một đứa trẻ mười tuổi chút nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Được rồi, phải giữ tỉnh táo. Không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng không thể cứ đứng đây mãi. Nếu bọn sơn tặc quay lại, mình sẽ mất mạng lần nữa đấy.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chính lúc ấy—Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một tiếng rên yếu ớt vang lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Khụ… Khụ… Ai đó… làm ơn…"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có người còn sống sao? Nghe thấy tiếng rên rỉ, cậu vội vã chạy đến. Một nam nhân trung niên với bộ râu rậm rạp đang run rẩy, toàn thân co giật vì đau đớn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt gã quét qua xung quanh, rồi dừng lại trên người Jin Cheon-hee.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Hài… hài tử… vợ ta… làm ơn… cầm lấy thứ này… Ta chết cũng được… nhưng nàng… vẫn còn…"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nam nhân cố gắng đưa cho cậu một chiếc túi vấy máu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng Jin Cheon-hee không nhận. Thay vào đó, cậu vươn tay áp lên vết thương của người đàn ông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gã trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào cậu đầy kinh ngạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngón tay gã run lên, không giữ nổi chiếc túi, khiến nó rơi xuống đất. Một âm thanh lanh lảnh vang lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xoảng!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thứ bên trong phát ra tiếng kim loại va chạm, rõ ràng là tiền.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dẫu vậy, cậu thiếu niên khoảng mười tuổi trước mặt gã không hề màng đến số bạc. Thay vào đó, cậu ấn chặt vết thương của gã.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tôi sẽ cầm máu cho ông."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Động tác dứt khoát, chuẩn xác, không hề do dự. Một đường ấn, áp lực được đặt ngay vị trí cần thiết, tựa như đã thực hiện điều này hàng trăm, hàng ngàn lần trước đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Khư... ư ư ư ưc!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đàn ông gào lên vì cơn đau dữ dội. Jin Cheon-hee nghĩ rằng có thể hét lên thế này cũng là một điều may mắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Nên nói là may hay không đây? Vết rách dài như thế này, may mà nội tạng không bị tổn thương. Nhưng vết thương quá lớn, mất máu nhiều. Nếu không khâu lại ngay thì…’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vùng bụng phía trước bị rạch một đường rất dài, đến mức có thể nhìn thấy cả nội tạng bên trong. Dù vậy, có vẻ may mắn là nội tạng chưa bị tổn thương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Phải có cách… nhất định phải có cách.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu đảo mắt tìm kiếm xung quanh, nhưng chẳng thấy thứ gì có thể dùng để khâu vết thương. Vì vậy, cậu vươn tay nhặt lấy chiếc túi mà người đàn ông trung niên cố đưa cho mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Ra cái gì cũng được… làm ơn đi.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi mở túi ra, bên trong có những đồng tiền cổ trông giống tiền dùng ở Trung Quốc ngày xưa, cùng với một đôi hài lụa nhỏ hơn cả ngón tay giữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đó là một đôi giày dành cho trẻ sơ sinh. Nó vẫn còn hơi ấm, có lẽ người đàn ông đã luôn giữ nó bên mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Và bên trong còn có một bộ kim chỉ tuyệt đẹp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn qua, có vẻ nó không phải là đồ dùng thông thường mà là một vật phẩm xa hoa. Nhưng chuyện đó chẳng quan trọng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Tìm thấy kim rồi. Nhưng chỉ thì… không có. Vậy thì…’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu đưa tay giật lấy một sợi tóc của người đàn ông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đúng như một thế giới võ hiệp, tóc của ông ta rất dài. Tốt, thế thì càng thuận lợi. Nhanh chóng, cậu luồn sợi tóc qua lỗ kim rồi buộc chặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đau đấy, nhưng ông phải chịu đựng mới sống nổi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không có hồi đáp. Người đàn ông trung niên dần mất đi ý thức. Đó là dấu hiệu của cái chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘…Không còn cách nào sao?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rốt cuộc, cậu quyết định hành động dứt khoát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phập.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mũi kim xuyên qua da thịt. Giữa cơn mê man, người đàn ông khẽ rên rỉ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế nhưng, Jin Cheon-hee vẫn giữ gương mặt bình tĩnh, tiếp tục cử động đôi tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Từng nghe nói trong tình huống khẩn cấp có thể dùng tóc để khâu vết thương, nhưng không ngờ có ngày mình phải tự tay làm chuyện này. Không có điều kiện khử trùng, có khi vết thương sẽ nhiễm trùng mất. Nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, giờ chỉ có thể làm vậy thôi.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong chớp mắt, vết thương đã được khâu lại. Máu ngừng chảy, người đàn ông thở hổn hển từng cơn. Theo đánh giá của Cheon-hee, chừng này xem như đã hoàn thành sơ cứu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thực tế thì dù muốn làm thêm cũng chẳng có điều kiện để làm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu muốn tìm một mảnh vải sạch, nhưng xung quanh chẳng có gì khả dụng. Cuối cùng, cậu đành nhặt một tấm vải rách gần đó rồi quấn quanh vết thương, tạm thời cầm máu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đàn ông lẩm bẩm điều gì đó. Giọng nói mơ hồ vì ý thức mờ dần, nhưng có lẽ ông ta đang cảm ơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cheon-hee cầm túi tiền đặt vào tay người đàn ông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Tự mình sống sót mà trao nó đi.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu không tin vào trời cao. Dù có cầu nguyện thế nào, người sắp chết vẫn sẽ chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng cậu lại tin vào ý chí của con người. Cheon-hee không xa lạ gì với tâm tư của một người trụ cột để vợ đang mang thai ở nhà. Chính vì vậy, cậu nhẹ nhàng trấn an ông ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi hoàn thành sơ cứu, cậu mới thở dài một hơi rồi ngồi phịch xuống đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả tình cảnh này lẫn việc chính mình vừa cứu sống một người đều quá khó tin, nhưng cảm giác kiệt sức là có thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngay lúc ấy, một suy nghĩ vụt qua đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Có khi vẫn còn người sống sót.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu bật dậy, vội vàng quan sát xung quanh. Quả nhiên, vẫn còn vài người chưa tắt thở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không nhiều, nhưng ít nhất vẫn còn một số người còn sống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Ta có thể sơ cứu, nhưng có cứu nổi họ không? Nếu bây giờ ra tay mà không có ai trợ giúp, kết cục vẫn sẽ…’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ đến đó, cậu cắn chặt răng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Suy nghĩ để sau. Giờ cứ cứu người đã.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thân thể trẻ con của cậu di chuyển một cách tất bật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu phải nhanh chóng phân loại những người có thể cứu được và những người không thể.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Người này… đã mất quá nhiều máu rồi. Không thể cứu.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đầu tiên cậu nhìn thấy có một bên chân gần như bị cắt lìa. Vấn đề là động mạch cũng đã bị đứt, máu chảy ra quá nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu có thể nhanh chóng khâu lại và truyền máu, có lẽ vẫn còn cơ hội. Nhưng trong tình huống hiện tại, điều đó là bất khả thi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu nặng nề quay đầu đi. Người này là một ca hoàn toàn có thể cứu sống nếu có đầy đủ dụng cụ y tế, nhưng bây giờ thì cậu chẳng làm gì được cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ý nghĩ ấy khiến lòng cậu trĩu nặng. Nhưng một bác sĩ phải luôn giữ sự lạnh lùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vẫn còn những bệnh nhân nguy kịch khác, cậu không thể chần chừ dù chỉ một giây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net