Trong chớp mắt, ranh giới giữa người sống và kẻ chết đã rõ ràng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu cứu thêm được hai người nữa. Tất cả bọn họ đều bị vết thương do vật sắc bén gây ra, nhờ vậy mà cậu còn có thể xử lý được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế nhưng, trong khi cậu bận rộn chữa trị, những người còn lại lần lượt trút hơi thở cuối cùng. Cậu chỉ có thể nhìn họ rời đi bằng ánh mắt nặng trĩu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cứ tưởng bản thân đã quen với cái chết, nhưng rốt cuộc, chứng kiến một mạng sống lụi tàn vẫn khiến lòng người ta nặng nề.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua cảnh tượng xung quanh. Một lá cờ nằm lăn lóc trên mặt đất, phần vải rách bươm vì trận chiến khốc liệt vừa qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vân Long Tiêu Cục…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu lẩm bẩm đọc dòng chữ trên lá cờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì thích đọc tiểu thuyết võ hiệp, cậu cũng từng nghiên cứu y học cổ truyền như một sở thích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhờ vậy, cậu có thể đọc được dòng chữ trên lá cờ rách nát lăn lóc dưới đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Vậy tất cả bọn họ đều là người của Tiêu Cục. Nếu vậy, đây chính là hiện trường của một vụ cướp tiêu… Không biết liệu có người đến cứu hay không? Trong tiểu thuyết võ hiệp, khi Tiêu Cục bị cướp tiêu, bọn họ thường cử người truy sát để báo thù và lấy lại hàng hóa.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiêu Cục, nói theo cách hiện đại, chính là một dạng công ty vận chuyển. Thế nhưng, do thế giới này không có trật tự trị an tốt, chuyện bị sơn tặc hay đạo tặc tập kích giữa đường gần như là điều hiển nhiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những người chịu trách nhiệm bảo vệ hàng hóa, tiền bạc và cả tính mạng của khách nhân trước bọn cướp được gọi là Tiêu sư, còn tổ chức mà bọn họ trực thuộc chính là Tiêu Cục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những người thuộc Vân Long Tiêu Cục giờ đây gần như đã bỏ mạng toàn bộ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ góc nhìn của một bác sĩ như cậu, vụ việc này chỉ mới xảy ra vài tiếng trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Ở đây không có đường nhựa, cũng chẳng có đèn đường. Có lẽ mình phải cố gắng cầm cự ít nhất một ngày trước khi có người tìm đến. Nhưng liệu có thể chịu đựng nổi không?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đêm sắp buông xuống. Nhiệt độ sẽ giảm mạnh, mà những người bị thương mất máu quá nhiều, nếu không giữ đủ ấm, chắc chắn sẽ không qua khỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Muốn sống sót thì ít nhất phải nhóm được lửa. Trước đây trong quân đội mình chỉ học lý thuyết chứ chưa từng thử qua… Không, không phải lúc do dự. Dù thế nào cũng phải thử xem sao!’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mấy mạng người này cậu vừa vất vả cứu sống, không thể để họ chết như vậy được. Phải nhóm lửa để sưởi ấm và giữ thân nhiệt cho họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu lục tìm giữa đống xác chết. Không thấy kim loại hay vật dụng đáng giá nào cả. Nếu đây là một vụ tập kích của bọn sơn tặc, thì những thứ đáng tiền hẳn đã bị chúng cướp sạch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù vậy, cậu vẫn không từ bỏ, tiếp tục tìm kiếm. Đến khi phát hiện một thanh đao bị kẹt giữa hai thi thể.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Cái đó có vẻ dùng được.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thân thể đứa trẻ này quá yếu, cậu phải vất vả mới kéo được thanh đao ra khỏi xác chết. Lưỡi đao mẻ nhiều chỗ, nhưng để nhóm lửa thì vẫn còn hữu dụng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếp theo, cậu gom những cành cây khô, lá mục lại thành một đống. Rồi nhặt một hòn đá, cọ xát mạnh vào lưỡi đao mẻ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Thử xem nào. Một, hai…!’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xẹt! Xẹt!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tia lửa bắn tung tóe. Sau vài lần thử, lá khô bắt lửa. Cậu lập tức ném thêm cành củi nhỏ vào, kiên nhẫn thổi nhẹ cho ngọn lửa bùng lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rồi cố hết sức kéo ba người bị thương đến gần đống lửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đầu tiên cậu cứu là ông chú trung niên, tiếp theo là một thiếu niên có vẻ ngoài tuấn tú, và cuối cùng là một nữ võ giả trông khá mạnh mẽ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thiếu niên ấy có gương mặt góc cạnh, sắc nét, đẹp đến mức gần như phát sáng. Còn nữ võ giả thì vóc người cao lớn, trên tay đầy vết chai sần—dấu hiệu của kẻ đã luyện kiếm trong thời gian dài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả hai may mắn không bị thương vào chỗ hiểm nên vẫn có cơ hội sống sót.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Mình đã sơ cứu rồi, nhưng chỉ vậy thì chưa đủ…’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu hiểu rõ rằng nhóm lửa không thể giải quyết hết mọi vấn đề.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Dựa vào cây cối xung quanh, có vẻ như đang là mùa thu… Đêm xuống chắc nhiệt độ sẽ giảm còn khoảng 5 độ. Với thời tiết này, nếu không có lều hay thứ gì che chắn, chắc chắn bọn họ sẽ bị hạ thân nhiệt. Khốn kiếp, có thứ gì dùng để dựng lều đâu chứ…’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu đưa mắt quan sát khắp nơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những chiếc xe ngựa đã vỡ nát, xác ngựa nằm rải rác. Dù có vài mảnh vải rách vương vãi khắp nơi, nhưng chúng quá rách nát để có thể tận dụng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu cứ ngồi yên, những người bị thương có thể sẽ chết. Nghĩ đến đó, cậu nghiến răng đứng dậy, dù cơ thể đã vô cùng mệt mỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Hết chuyện này đến chuyện khác…’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ước gì con người ta có thể hồi tỉnh chỉ sau mười phút chữa trị như trong phim ảnh hay truyền hình thì hay biết mấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đáng tiếc, đời không như mơ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa lầm bầm than thở trong bụng, cậu vừa không ngừng động tay động chân. Cậu gom nhặt những cành cây chắc chắn còn sót lại, dựng tạm thành trụ chống. Sau đó, nhặt nhạnh những mảnh vải vụn vương vãi khắp nơi, buộc lại với nhau, miễn cưỡng căng lên thành một cái lều sơ sài che gió.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi hoàn thành tất cả, phía chân trời đã đỏ rực ánh hoàng hôn. Chẳng mấy chốc nữa thôi, màn đêm sẽ hoàn toàn buông xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Phù…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu khẽ thở dài rồi cẩn thận kéo những người bị thương vào trong lều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không khí bắt đầu lạnh dần. Đêm ở núi rừng luôn đến sớm và buốt giá. Tiếng rên rỉ khe khẽ của những người bị thương thi thoảng vọng ra, nghe mà chua xót.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
'Mình biết rõ... những người này chưa chắc đã sống nổi. Lý trí bảo mình rằng, trước khi trời tối, nên bỏ lại tất cả mà một mình xuống núi mới là khôn ngoan… nhưng…'Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì cớ gì, đôi chân lại chẳng thể nhấc lên nổi?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu im lặng, chỉ biết cúi người, không ngừng chất thêm củi vào đống lửa, để hơi ấm lan sang những người đang thoi thóp kia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Auuuwooo!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Giật cả mình…"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếng tru của lũ sói vọng lên từ bên ngoài khiến cậu thoáng giật thót, nhưng ngay lập tức lấy lại bình tĩnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Phải rồi. Thời này mà không có mới lạ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dã thú và mãnh thú xuất hiện trong núi vốn là chuyện thường tình. Ở thời hiện đại, hổ gần như đã tuyệt chủng, thế nhưng cách đây hai trăm năm, người ta thậm chí còn có cả từ hổ hoạn để chỉ những tai họa do hổ gây ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nếu có sói thật thì phiền to đấy…"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cái lều tạm bợ kia tuy chẳng ra làm sao, nhưng chí ít cũng giúp cản bớt gió lạnh, khiến không gian bên trong ấm áp hơn đôi chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngồi nhìn ngọn lửa bập bùng cháy, cậu bỗng thấy lòng nặng trĩu, một tiếng thở dài cứ thế bật ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu là trẻ mồ côi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Theo lời viện trưởng của cô nhi viện, cậu bị bỏ rơi ngay trước cổng vào một ngày nào đó. Khi ấy, giữa mùa đông giá rét, ai đó đã quấn cậu trong một chiếc áo phao đỏ, thay vì quần áo trẻ sơ sinh. Chẳng ai biết vì sao, nhưng chiếc áo ấy bị buộc chặt đến nỗi viện trưởng đã phải vất vả lắm mới tháo ra được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tên Jin Cheon-hee là do viện trưởng của cô nhi viện đặt cho. Nghe nói, viện trưởng cũng là người rất mê truyện võ hiệp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cứ thế mà lớn lên, cậu cắn răng học hành không ngừng. Nhờ vậy, cậu đỗ vào một trường y tầm trung ở Hàn Quốc, vừa đi học vừa làm thêm, đồng thời tranh thủ giành hết các suất học bổng có thể.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không phải cậu chưa từng khao khát hơi ấm của gia đình. Nhưng cậu cũng chẳng chủ động đi tìm kiếm nó. Có lẽ vì càng trưởng thành, cậu càng học được cách từ bỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Nếu bên đó chẳng hề tìm mình, vậy mình có tìm thì cũng có ích gì đâu.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không có lấy một người thân trên đời, cảm giác như trong lòng lúc nào cũng có một lỗ hổng không bao giờ lấp đầy được. Vì thế, cậu chỉ có thể nỗ lực sống thật quyết liệt để khỏa lấp nó. Không yêu đương, cũng chẳng có mấy bạn bè, chỉ vùi đầu vào công việc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cứ thế mà già đi. Cứ thế mà tích lũy kinh nghiệm. Cứ thế mà dần được công nhận, rồi cuối cùng cũng có chỗ đứng nhất định trong ngành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng phải đến khi ngoài bốn mươi, cậu mới thực sự có chút dư dả về tài chính. Có thể nói, cả cuộc đời cậu là một chuỗi ngày đầy chông gai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Haizz…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng rồi sao? Cớ gì cậu lại thành ra thế này?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tất cả những gian khổ mà cậu từng gắng sức chịu đựng, giờ đây chỉ như một giấc mộng tan biến. Một đời vất vả, đến cuối cùng chẳng còn lại gì cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Jin Cheon-hee cúi xuống nhìn đôi tay của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bàn tay của một đứa trẻ. Một bàn tay đầy vết thương, vì phải cứu người mà chẳng còn chỗ nào lành lặn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“ Sống là thế đấy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ cơ thể nhỏ bé ấy, một tiếng thở dài sâu lắng của người đàn ông tuổi tứ tuần buông ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ở trường y, phần lớn sinh viên sau khi tốt nghiệp đều trở thành quân y. Cậu cũng không ngoại lệ. Ngày đó, khi còn trong quân đội, cậu từng nói với những tân binh thế này:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
— Nhắm mắt lại đi. Giờ cậu thấy gì? Không thấy gì đúng không? Đó chính là tương lai trong quân ngũ của cậu đấy. Đầy u ám và mờ mịt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu còn hay cầm chai thuốc đỏ lên rồi hỏi những người lính bị thương:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
— Nhìn xem, đây là gì?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
— Thuốc sát trùng ạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
— Không. Từ bây giờ, nó sẽ là thuốc bổ khớp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
— Hả? Thuốc bổ khớp á?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
— Cứ nghĩ thế đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Dĩ nhiên, đó chỉ là một câu đùa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giờ đây, chính cậu cũng cảm thấy tương lai của mình thật mịt mù. Rốt cuộc cậu sẽ phải sống như thế nào đây?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Dù sao mình cũng là một bác sĩ. Đã là bác sĩ thì đi đâu cũng không đến mức chết đói… Nhưng mà, một thế giới loạn lạc đến mức sơn tặc hoành hành thế này, liệu mình có thể thích nghi được không? Chưa nói đến chuyện sau này, ngay đêm nay sống sót thế nào đã là cả vấn đề rồi. Mà khoan, vừa rồi là Vân Long Tiêu Cục phải không? Hình như trong cuốn tiểu thuyết mình đọc mấy hôm trước cũng có cái tên này. Trong Thiên Ma Chí Tôn, chẳng phải câu chuyện mở đầu bằng cuộc tập kích vào Vân Long Tiêu Cục sao?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sự trùng hợp này thật kỳ lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhắc mới nhớ, cậu thiếu niên tuấn tú đang nằm kia, trông cũng có vẻ giống với mô tả về thời thơ ấu của Thiên Ma trong tiểu thuyết nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giữa lúc cậu còn đang đăm chiêu…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tùng! Tùng! Tùng!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt đất bắt đầu rung chuyển.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Gì vậy?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếng động ngày một rõ hơn, áp sát về phía này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Chẳng lẽ là… tiếng vó ngựa?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Âm thanh chẳng khác nào những kỵ binh trong phim chiến tranh đang lao tới.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Phải làm sao đây?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có người đang đến. Là thiện hay ác, cậu không thể đoán được. Dù cố giữ bình tĩnh, nhưng cơ thể vẫn phản ứng theo bản năng, luống cuống không biết nên làm gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Hít sâu nào, bình tĩnh lại.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu nắm chặt thanh đao mẻ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Suốt cả ngày vất vả cứu người, cơ thể bé nhỏ này đã kêu gào đến cực hạn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Với thân xác một đứa trẻ, cậu có thể chống đỡ được bao lâu đây?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cắn chặt răng, cậu lê bước ra khỏi chiếc lều tạm bợ. May mắn thay, mặt trời vẫn chưa hoàn toàn khuất bóng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ phía dưới thung lũng, một nhóm võ nhân cưỡi ngựa đang tiến lại gần, đi cùng một cỗ xe ngựa có tạo hình đặc biệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những bộ y phục ấy, những thanh đao treo bên hông, tất cả đều khiến cậu liên tưởng đến những bộ phim võ hiệp mà mình từng xem.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một trong số họ cầm theo một lá cờ phất phơ trong gió. Trên đó, cậu đọc được ba chữ: Vân Long Tiêu Cục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Jin Cheon-hee khẽ thở phào nhẹ nhõm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
'Vân Long Tiêu Cục! Haizz... may quá.'Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Căng thẳng vừa dứt, đôi chân cậu như nhũn ra, ngồi phịch xuống đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến lúc này, cậu mới cảm nhận rõ cơn đau từ cánh tay. Suốt một ngày trời, cơ thể trẻ con này đã bị vắt kiệt sức. Kết cục như vậy cũng chẳng có gì lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
'Do cơ thể trẻ lại hay sao mà mắt nhìn rõ ghê. Dù còn cách một đoạn nhưng vẫn thấy được hết.'Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì thả lỏng, đầu óc cậu bỗng nhiên lại nảy ra những suy nghĩ kỳ lạ, đồng thời quan sát kỹ hơn những người đang thúc ngựa tiến tới. Tổng cộng có hai mươi hai người cưỡi ngựa, theo sau là một cỗ xe lớn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng điều thu hút ánh mắt cậu nhất lại chính là cỗ xe đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bốn con ngựa kéo, thân xe đồ sộ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không một món trang trí nào, chỉ có một màu đơn sắc. Nhưng điều đặc biệt nhất chính là những ngăn tủ nhỏ san sát trên thành xe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn sơ qua, cỗ xe chẳng khác nào một tủ thuốc khổng lồ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Và Jin Cheon-hee đã từng đọc qua mô tả về một cỗ xe đặc biệt như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trông cứ như cỗ xe y dược của Bạch Lân trong Thiên Ma Chí Tôn vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thiên Ma Chí Tôn là bộ tiểu thuyết mà Jin Cheon-hee đã đọc hết trước khi chết. Cậu đặc biệt yêu thích tác phẩm này, trong đó có một nhân vật quan trọng xuất hiện với tư cách vai phụ—Bạch Lân y tiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Lân y tiên là một trong thiên hạ tam đại danh y.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chính người này đã cứu mạng nhân vật chính của truyện—Hạ Luân, kẻ sau này trở thành Thiên Ma.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Về sau, Bạch Lân còn đồng hành cùng Hạ Luân trong nhiều sự kiện, nhưng do bệnh cũ tái phát, ông đã qua đời vào khoảng quyển thứ hai của bộ truyện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không lẽ... đây thật sự là thế giới trong tiểu thuyết?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ đến đây, cậu bật cười khẽ. Nhưng trong lúc còn đang mải suy nghĩ, đoàn người của Vân Long Tiêu Cục đã hoàn toàn áp sát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cho đến khi họ dừng hẳn, Jin Cheon-hee vẫn ngồi yên tại chỗ, không hề cử động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net