Vừa nằm xuống, Tống Nghiễn Xuyên đã gõ cửa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Hứa Nguyện, mở cửa, cho anh vào đi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không đáp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Em không cho anh vào thì anh ngủ ở đâu?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hứa Nguyện, đừng làm loạn nữa, anh biết em là người hiểu chuyện, cho anh chút thể diện đi, đừng trẻ con như vậy?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vẫn không đáp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn dần mất kiên nhẫn, gõ cửa chuyển thành đập cửa, cầu xin chuyển thành đe dọa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Hứa Nguyện, em không biết điều à? Là em tự đẩy anh ra đấy nhé! Em không sợ anh thật sự bỏ đi với người khác à? Em sống chung với anh bảy, tám năm không cưới, rời khỏi anh xem còn ai thèm lấy em!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi trùm chăn kín người, đến ngón chân cũng không muốn thò ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cứ như thế mới khiến tôi thấy an toàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đột nhiên tiếng đập cửa dừng lại, giọng nhẹ nhàng như gió thổi truyền vào tai tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Gõ cửa thế có ích gì đâu? Cô ấy muốn mở thì tự mở, không muốn thì anh có đập vỡ cửa cũng vô ích. Thuận theo tự nhiên đi, hà tất cưỡng cầu. Hay anh qua chỗ em ngủ tạm một đêm vậy!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"... Như vậy không ổn đâu..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tống Nghiễn Xuyên có vẻ do dự, nhưng Hạ Thiên Tuyết lại quả quyết:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chúng ta trong sạch ngay thẳng, không sợ lời đàm tiếu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tống Nghiễn Xuyên im lặng một lúc rồi cuối cùng vẫn đồng ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước khi đi, như muốn vớt vát chút thể diện, hắn còn buông lời đe dọa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tự suy nghĩ lại đi, hơn ba mươi tuổi đầu rồi, đừng tưởng mình còn là gái trinh nữa."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nằm trong chăn, cảm thấy cả cơ thể như bị vật gì đè nặng, khó thở, trong bụng thì cuộn lên từng cơn buồn nôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không rõ là vì rượu tối nay uống nhiều, hay vì bị đôi nam nữ kia làm cho buồn nôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đã sớm biết Tống Nghiễn Xuyên có một "bạch nguyệt quang" — mối tình đơn phương thuở học trò, kiểu quan hệ trên mức bạn bè nhưng chưa đến mức người yêu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hạ Thiên Tuyết, khi còn đi học, luôn là hình mẫu con cưng của trời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xinh đẹp, gia thế tốt, thông minh hiền lành, đối xử với ai cũng hòa nhã.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chính khí chất điềm đạm, dịu dàng ấy đã thu hút Tống Nghiễn Xuyên, còn sự ân cần của anh ta cũng khiến Hạ Thiên Tuyết cảm động — hai người nảy sinh tình cảm nhưng cuối cùng vẫn không đến được với nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ… hóa ra mình lại chỉ là một bản thay thế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi tưởng mọi chuyện đã kết thúc, cho đến khi tôi nghe thấy câu nói phát ra từ phòng bên:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mười lăm năm rồi, anh vẫn luôn đeo chiếc đồng hồ này à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“… Vẫn luôn đeo.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đồng hồ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi mới sực nhớ đến chiếc đồng hồ của Tống Nghiễn Xuyên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta có một chiếc Omega, đeo hơn mười năm không nỡ thay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhiều lần khách hàng đùa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Giờ làm ông chủ lớn rồi mà vẫn không đổi cái đồng hồ khá hơn à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta chỉ cười cười:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đây là mẹ tôi tặng lúc tôi vào đại học, không nỡ thay đâu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giờ nghĩ lại, cái “không nỡ” ấy là thật, nhưng “mẹ” thì là giả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời điểm Hạ Thiên Tuyết đi du học cũng đúng lúc Tống Nghiễn Xuyên vào đại học. Mọi thứ đều trùng khớp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nực cười là tôi còn thường xuyên giúp anh ta mang đi bảo dưỡng, còn từng khen:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mắt nhìn đồng hồ của bác gái cũng trẻ trung ghê.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một cú boomerang bay vòng lại, đ.â.m thẳng vào tim — không ngờ tôi lại bị đ.â.m một nhát như thế này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ đến những năm tháng cùng anh ta khởi nghiệp, những vất vả đã qua… tôi chỉ thấy giận đến sôi máu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi càng không thể ngủ được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếng trò chuyện phòng bên vẫn tiếp tục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù cả hai cố tình nói nhỏ để tránh làm phiền tôi, nhưng không giấu được sự hưng phấn khi tái ngộ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng Tống Nghiễn Xuyên đầy hy vọng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em… em vẫn ổn chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hạ Thiên Tuyết thở dài:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ổn hay không cũng vậy thôi. Ở đâu thì cuộc sống cũng là cuộc sống, chỉ cần không thẹn với lòng mình là được.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em vẫn dịu dàng như trước, bao năm rồi vẫn không thay đổi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô ta dường như hơi ngượng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em không thích tranh giành ầm ĩ, anh cũng từng nói, anh thích nhất tính cách không tranh không đoạt của em…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng cô ta nhỏ dần, rồi chuyển sang chủ đề khác:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nghe nói công ty của anh làm ăn phát đạt lắm, sản phẩm lẫn đổi mới đều đứng đầu ngành.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi có thể tưởng tượng ra, chắc là cô ta còn giơ ngón cái khen ngợi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tống Nghiễn Xuyên cười đắc ý:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tất nhiên rồi, bây giờ bọn anh ai cũng biết đến.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thoáng thấy vui, khóe môi khẽ cong lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng rất nhanh đã nghe cô ta nói tiếp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy thì anh nên quản lý cấp dưới cho tốt.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cấp dưới?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tống Nghiễn Xuyên có vẻ khó hiểu, cô ta nói tiếp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chính là Hứa Nguyện đó! Làm ăn phải dựa vào năng lực và uy tín, nếu đã có cả hai rồi thì không cần dùng thủ đoạn. Như chuyện uống rượu với khách hàng chẳng hạn…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không phải em nhiều chuyện, nhưng Hứa Nguyện vì ký hợp đồng mà bất chấp thủ đoạn, nếu là em, có nói thế nào em cũng không làm vậy — điều đó đủ chứng minh cô ta là người có phẩm chất kém. Mắt khách hàng sáng lắm, chỉ cần có thực lực, họ sẽ tự tìm đến. Cần gì bôn ba xu nịnh, càng cho thấy bản thân thiếu tự tin.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phòng bên yên lặng khoảng nửa phút, hình như Tống Nghiễn Xuyên đang suy nghĩ, rồi tôi nghe thấy anh ta nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em lúc nào cũng điềm đạm, thật sự chẳng thay đổi chút nào!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nằm nghe những lời này, không cảm thấy đau lòng chút nào nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ muốn… bật cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net