3.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi tôi bắt đầu có được kí ức với những thứ xung quanh, bố tôi lại xuất hiện, mang theo một đống nợ và cơn nghiện trong người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố đến gặp ngoại bắt cho bằng được tôi lên thành phố sống cùng ông, ngoại không biết tưởng ông đã có tiền rồi nên liền giao tôi ngay mà không chút do dự.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuộc sống yên bình của tôi từ đây biến mất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngày nào đám giang hồ cũng đến tận nhà đòi tiền, bố biết trước đã xách dép trốn đi từ đời nào, để lại tôi – đứa con gái năm tuổi tự thân giải quyết tất cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đại ca của đám giang hồ là một ông chú trung niên bự con, hai bên vai trái phải đều xăm hình mặt quỷ có lực uy hiếp vô cùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bố mày đâu, mau lôi lão ra đây!”, như bao ngày ông chú lại thốt lên câu nói quen thuộc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi dù biết trước song hai chân vẫn run rẩy tới mức đứng không vững, hai mắt tôi rưng rưng miệng lắp bắp trả lời, “Bố con…không có nhà.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chú ta nhướng mày đầy nghi hoặc, mắt cáo híp lại láo liên lượn một vòng trong nhà như xác minh câu nói của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mày biết đấy, bố mày nợ tao một khoảng tiền không nhỏ, nếu tao phát hiện mày nói dối là chết với tao.”, nói xong ông chú liền cùng đàn em ra về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nghĩ ông chú biết tỏng cả rồi, chỉ là không muốn ra tay với đứa con nít như tôi nên mới tung chiêu hù dọa. Tôi nhìn bóng lưng ông chú tự hỏi, đến cả côn đồ như chú còn biết nương tay với trẻ con, vì sao bố tôi lại không thể?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tối đến bố mới dám vác mặt trở về, trên tay còn cầm một túi đậu rang muối mua đại bên lề đường. Ông hờ hững quăng vào người tôi, bảo lấy trộn cơm ăn rồi lại bỏ ra sofa nằm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngồi trong bếp, hạnh phúc múc từng muỗng cơm nguội trộn đậu cho vào miệng, lâu lắm rồi tôi mới được ăn một bữa cơm tử tế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đôi lúc niềm vui trẻ thơ không bắt nguồn từ những điều to lớn mà nó có thể bắt nguồn từ những món ăn đạm bạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Định kì cứ qua hai ngày bố sẽ lại lên cơn nghiện một lần, có thuốc thì không sao, nếu không có thì tôi chính là thứ để ông giải tỏa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố đánh tôi rất đau, mỗi lần đều đánh vào chỗ hiểm. Đôi lúc tự hỏi rốt cuộc kiếp trước tôi đã gieo nghiệp gì mà bây giờ phải nhận quả báo như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau những lần bị bạo hành, bố đều sẽ nhét tiền tiêu vặt vào tay tôi rồi nói những lời ngọt ngào tựa như đường mật. Kiểu như là ‘bố chỉ vì áp lực cuộc sống nên mới như vậy’ hay ‘bố xin lỗi vì đã đánh con, bố cho tiền con mua bánh, đừng giận bố nhé’.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi bị bố thuyết phục, cứ thế khờ dại tin tưởng mà không mang một chút oán trách gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cảm thấy mình đang dần biến thành mẹ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tình trạng ấy cứ diễn ra từ ngày nay sang ngày khác, đánh đã rồi sẽ đưa tiền, cầm tiền rồi thì im miệng phục tùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Như một vòng lặp vô hạn không cách nào thoát ra ra được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
4.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Năm tôi vào tiểu học theo quy định của quốc gia, bố vì mãi bận bịu với cá độ bóng đá mà quên bén mất việc làm hồ sơ xin nhập học cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngày người người nhà nhà tay trong tay cùng con mình đến trường dự lễ khai giảng, tôi một mình ngồi bên hiên nhà ngắm nhìn bọn họ, trong lòng ganh tị khát khao có được một phần hạnh phúc của người ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu người khác hỏi vì sao tôi không nhắc bố, có lẽ tôi sẽ trả lời là tôi không dám, những trận đòn vô cớ của bố đã khiến tôi không thể nói chuyện với ông một cách bình thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế là tôi cứ im lặng chờ rồi lại chờ, chờ trong vô vọng và bất lực, đến hết năm lớp một tôi vẫn không được đi học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi từng vô tình xem trên TV nói về cách cải thiện cuộc sống bản thân, biết được rằng nếu muốn có thật nhiều tiền cần phải có tri thức.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một lần nọ nhân lúc tâm trạng bố đang tốt, tôi đã bạo gan đề cập đến vấn đề này, cuối cùng ông lại hất một gáo nước lạnh xuống đầu tôi bằng lời nói đầy vô tình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Học làm gì cho phí công trong khi mày có thể ra ngoài kiếm tiền?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói xong ông liền ra ngoài nghe điên thoại, một mình tôi ngồi trong phòng bếp hai mắt đỏ hoe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đã biết lý do vì sao bố mãi kì kèo không cho tôi đi học, là vì ông căn bản không muốn. Cái gì người ta không muốn chắc chắn sẽ không bao giờ làm, đòi hỏi bao nhiêu cũng vô ích thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có lẽ cả đời này của tôi sẽ không thể tốt lên được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tối hôm nay bố tôi lại lên cơn nghiện, ông lảo đảo tìm thuốc trong ngăn tủ nhưng thuốc đã hết từ hai ngày trước rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố lại tiếp tục lôi tôi ra làm bao cát thay thế, dường như lần này không khiến ông cảm thấy thỏa mãn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nằm dưới nền đất lạnh lẽo run rẩy co người lại thành một cục, trên trán là vết thương đang chảy máu đầm đìa. Hai tai tôi ù đi, có lẽ lúc nãy va chạm vào gì đó nên bị chấn thương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đột nhiên bố đứng yên, chân không còn đá tôi nữa, tôi thấp thỏm ngước đầu lên ngực thì phập phồng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh trăng sáng bên ngoài chiếu rọi vào phòng khách, không biết bố lấy nó từ đâu, một con dao chặt thịt đang nằm trong tay ông. Lưỡi dao sắt bén lóe sáng đánh thẳng vào bức tường tâm lý yếu ớt của tôi. Miệng ông mấp máy:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chẳng phải cô đã chết rồi sao, vì cái gì mà còn về đây ám tôi?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau câu nói đó, bố như kẻ thần kinh cúi người xuống đâm dao về phía tôi, may mắn tôi kịp thời né tránh. Khát vọng được sống trỗi dậy, nhân thời cơ bố đang té sõng soài, tôi một phát điên cuồng chạy như bay ra khỏi nhà, đến dép cũng chưa kịp mang.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đêm hôm khuya khoắt, một mình tôi ngồi trước cổng khu chung cư cũ, đầu tóc tôi rối bù, mặt thì đầy vết thương lớn nhỏ. Trông chẳng khác gì ăn xin.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mà đúng thật, giờ tôi đang là ăn xin mà, không nhà không cửa, ngủ ở đầu đường xó chợ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi mệt mỏi ngồi dựa vào cột điện kế bên lim dim muốn ngủ, đột nhiên một bóng người nhỏ nhắn tiến đến chỗ tôi, tôi mở bừng mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đó là một cậu bạn trạc tuổi tôi, trên người mặc pijama gấu trúc, bên ngoài còn có áo khoác dày cộm bao bọc. Khác hẳn một trời một vực với dáng vẻ đầy nhơ nhuốc của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu tiếp cận tôi, sau đó đặt mông ngồi xuống bên cạnh tôi, tôi bất ngờ muốn né tránh vì sợ làm bẩn bộ quần áo sạch sẽ của cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu nghiêng đầu nhìn tôi khẽ cười, như biết được suy nghĩ của tôi cậu lại càng nhích lại gần hơn nữa. Lúc này tôi không nhịn được lên tiếng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tớ bẩn lắm, cậu lại gần sẽ bị lây bẩn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bẩn không thể lây được.”, giọng nói cậu ngọt ngào hơn cả sữa, tôi mê man đắm chìm trong sự ngọt ngào ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bầu không khí giữa hai người chúng tôi hài hòa đi trông thấy, tôi chủ động bắt chuyện trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu tên là gì? Tại sao lại ra ngoài đây vào giờ này? Ba mẹ cậu không quản sao?”, từng câu hỏi cứ thế nối đuổi thoát ra khỏi miệng tôi, dù vậy cậu vẫn rất từ tốn trả lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tớ tên Tạ Tùy. Ba mẹ tớ cãi nhau nên tớ trốn ra đây. Bọn họ không còn tâm tư để quản tớ đâu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hóa ra cậu ấy tên Tạ Tùy, không biết chữ đó viết như thế nào nhỉ, tôi trầm tư suy nghĩ một hồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Còn cậu, cậu tên gì?”, Tạ Tùy hỏi tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tớ tên…Giang Mộng Đình.” tôi rụt rè đáp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu cười khen tên tôi rất đẹp, để ý thấy tôi ăn mặc phong phanh cậu liền không do dự cởi áo khoác của mình ra trùm lên đầu tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu mặc vào đi, con gái mỏng manh rất dễ bị cảm lạnh.”, cậu ấm áp nói với tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khoảnh khắc tiếp nhận chiếc áo khoác, Tạ Tùy trong mắt tôi không còn là một cậu bé bình thường nữa mà chính là mặt trời sưởi ấm trái tôi. Hai mắt tôi lấp lánh ánh nước, miệng mếu máo, lệ rơi đầy mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ khi mẹ mất đến giờ ngoài bà ngoại đối xử tốt với tôi ra, Tạ Tùy chính là người thứ hai làm điều đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu hoang mang, tay chân vụng về dỗ dành tôi. Tôi buồn cười trước hành động cứng ngắc như cỗ máy của câu, nhưng nước mắt vẫn không tài nào kìm lại được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng lại thành ra cười khóc lẫn lỗn, chẳng ra hệ thống gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thề luôn Tạ Tùy chính là đứa trẻ tốt bụng tôi từng gặp, cậu chẳng những không chê tôi phiền phức mà còn nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt tôi rồi ôm tôi vào lòng để an ủi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hành động tưởng chừng như nhỏ nhặt như thế ấy vậy mà lại khiến Giang Mộng Đình tôi khắc ghi đến tận hai mươi năm trời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net