Văn án:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hồi học cấp ba, cậubạn ngồi bàn sau thích thầm tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu ấy bôi keo lên tóc tôi, chọc thủng lốp xe đạp của tôi, còn ném vở bài tập của tôi đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thậm chí lúc tôi đang chăm chú nghe giảng, nó lại giật dây áo lót của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Pặc!” - âm thanh vang lên trong lớp rõ mồn một.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vừa tức vừa xấu hổ quay đầu lại, cậu ấy chỉ cười hì hì:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hôm nay đổi kiểu mới hả?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đám bạn cậu ta lập tức hùa theo:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hạ Hân! Cậu ấy thích bạn đó!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dù sao sau này hai người cũng lấy nhau, bây giờ bị chồng chưa cưới sờ chút cũng có sao đâu, ha ha!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn đôi tai đỏ ửng của Chu Kỳ, tôi chỉ thấy buồn nôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau này, tôi lấy khay cơm ụp thẳng lên đầu cậu ta ngay trong căng tin, nhìn gương mặt tức giận của cậy ta, tôi cười tươi rói mà nói lời tỏ tình:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi thích cậu đấy!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạn cậu ta lập tức nhảy ra bênh:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu ụp nguyên khay cơm lên đầu cậu ấy mà gọi là thích hả?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy chưa, hóa ra bọn họ cũng biết như vậy là không đúng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không xuống nước mà còn thẳng tay kéo quần cậu ta xuống, mặt không đổi sắc mà tỏ tình lần nữa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bây giờ thì tôi cũng thích cậu rồi đấy!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chương 1:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giờ ra chơi được mười phút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đứng ở cầu thang hóng gió, thấy có thầy cô đi ngang thì lập tức giơ sách lên giả vờ học bài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cố tình nán lại đến khi chuông vào học sắp reo, tôi mới lấy hết can đảm bước vào lớp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa lộ mặt, mấy đứa quanh chỗ tôi ngồi liền im bặt, liếc mắt ra hiệu cho nhau, khúc khích cười nhỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cái cảm giác “ngầm hiểu” đó… trông thật ghê tởm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chắc chắn đã có chuyện gì xảy ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tim tôi khựng lại một nhịp, vội bước nhanh về chỗ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạn cùng bàn của Chu Kỳ liền huých cùi chỏ vào người cậu ta:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vợ cậu về rồi kìa!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cái từ “vợ cậu” phát ra khiến tai Chu Kỳ đỏ lên, nhưng lại làm tôi cảm thấy buồn nôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chính vì ghét cái kiểu đó, nên mỗi lần tan tiết là tôi liền lập tức trốn ra ngoài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chu Oánh người bạn cùng bàn của tôi liếc tôi một cái:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cuối cùng cũng chịu về à? Sắp vào học rồi đó.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không để ý, bắt đầu kiểm tra ghế ngồi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt ghế không có vết bẩn lạ, trong bình nước không có thứ gì dơ bẩn, hộp bút không có sâu, từng cái ruột bút vẫn còn nguyên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chu Kỳ và đám bạn cậu ta chỉ cười nham nhở, nhìn tôi cẩn thận kiểm tra từ trên xuống dưới.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đếm lại bài tập, phát hiện tờ giấy kiểm tra kẹp trong sách Ngữ văn biến mất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiết sau lại là tiết Ngữ văn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phản ứng của đám xung quanh giống như chờ đợi tôi phát hiện ra , rồi cười hề hề nhìn tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lập tức chất vấn thủ phạm:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chu Kỳ! Giấy kiểm ta của tớ đâu?!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chu Kỳ chỉ cười, kiểu cười như thể tôi đang tán tỉnh cậu ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trần Trác ghé lại nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lát nữa cậu với Chu Kỳ ra rừng nhỏ tìm thử xem, biết đâu ở đó có đấy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng điệu cậu ta châm chọc:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nơi đó không ai qua lại đâu, thầy cô cũng không tới, hai người muốn làm gì thì cũng chẳng ai biết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt mờ ám, bẩn thỉu của cậu ta khiến tôi lập tức hiểu ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sao mà lại kinh tởm đến thế!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khiến tôi chỉ muốn tát thẳng vào mặt cậu ta!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xung quanh cả đám cười ầm lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gương mặt đứa nào cũng như hứng thú như xem trò hay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi tức đến phát điên, nước mắt đã lấp lánh nơi khóe mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ghét cái kiểu cười giễu cợt đó, ghét ánh mắt trêu chọc đó, càng ghét mấy đứa con gái cùng lớp đứng ngoài xem như chuyện chẳng liên quan.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cầm đầu là Chu Oánh, cô ấy luôn rất thích ghép đôi tôi với cái thằng học kém, xấu trai, nhân phẩm tệ như Chu Kỳ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù tôi đã nói cả ngàn lần, cả vạn lần:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tớ không thích Chu Kỳ! Tớ với cậu ta chẳng có quan hệ gì hết!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi có miệng, nhưng tụi nó lại chẳng có tai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bọn chúng luôn tự nghĩ, luôn tự cho rằng tôi với cậu ta là một đôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy tôi tức đến mức muốn khóc, bọn chúng lại cười to hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chuông vào học vang lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô giáo Ngữ văn kẹp xấp bài kiểm tra dưới cánh tay bước vào, đảo mắt qua đôi mắt đỏ hoe của tôi, coi như không thấy, rồi đặt tất cả lên bàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lấy giấy kiểm tra ra, hôm nay chúng ta sửa bài.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt cô liếc xuống bàn tôi vẫn trống trơn rồi nhíu mày.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hạ Hân, tờ kiểm tra của em đâu?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lúng túng đứng lên, uất ức đáp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thưa cô, em làm rồi. Chu Kỳ vứt mất của em.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chu Kỳ phía sau lập tức hét to:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em không có!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt sắc lẹm của cô giáo nhìn vào tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em nói Chu Kỳ vứt, có bằng chứng không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chu Oánh người luôn tỏ ra thờ ơ khi tôi liếc sang thì lập tức nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em không thấy gì cả!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô giáo tỏ ra mất kiên nhẫn, gắt lên:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hạ Hân, em không làm bài thì đừng đổ lỗi cho người khác! Còn khóc cái gì! Ngồi xuống!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rõ ràng tôi chẳng sai, nhưng lại bị biến thành kẻ gây chuyện vô lý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngực tôi như có lửa, nóng ran đến mức thái dương giật liên hồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không biết tiết học đó trôi qua thế nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chuông ra chơi vừa vang, tôi lập tức hỏi Chu Oánh:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu thật sự không thấy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chu Oánh hơi biến sắc:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tớ đâu phải chó của cậu, cậu ra ngoài tớ còn phải canh đồ cho cậu à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trần Trác lại vác mặt qua chọc:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu với chồng cậu ra rừng nhỏ đi, bảo cậu ta giúp cậu tìm, ha ha ha!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi bật dậy!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ghế kéo một tiếng két chói tai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nụ cười hèn hạ của cậu ta lập tức cứng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi túm lấy hộp bút của của ta và đám kia, ném mạnh vào thùng rác cuối lớp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Còn nói nữa, tôi mách cô chủ nhiệm! Cô chủ nhiệm không giải quyết được, tôi lên mách thầy hiệu phó!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net