3.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ?” Tôi sợ hãi lên tiếng.Mẹ tôi như không nghe thấy và không thèm ngước nhìn lên. Lúc đó ba tôi vừa về đến nhà, khi nhìn thấy cảnh tượng này cũng phải giật mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau đó ông dường như nhớ ra điều gì đó, bèn kéo tôi ra ngoài và nhét túi đồ ăn sáng vào tay tôi."Được rồi, đừng dọa đứa em trai trong bụng mẹ mày, đi làm đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi còn chưa kịp nói thêm câu nào, ông đã trực tiếp đẩy tôi ra ngoài khiến tôi ngã bệt ra đất, sau đó đóng sầm cửa lại.Nhìn cánh cửa đóng kín trước mắt, tôi cảm thấy một luồng hơi nóng đang tràn xuống cơ thể, đầu óc chỉ toàn là hình ảnh mẹ tôi nhai ngấu nghiến tấm ga trải giường dính m.áu. Tôi cũng nhớ đến mấy món ăn kỳ dị, còn cả khuôn mặt trắng bệch như cá ch.ết của mẹ nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đã xem qua đủ loại phương pháp sinh con, nhưng chưa bao giờ thấy cách thức nào q.uái dị và lạ lùng như như thế này. Nếu chỉ ăn cá sống và trứng sống thì còn có thể chấp nhận được, nhưng còn m.áu thì sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nén đau đứng dậy, nắm lấy túi đồ ăn và phủi nhẹ vào lớp bụi trên túi ni lông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lấy điện thoại di động ra và gọi cho phụ huynh của một đứa trẻ tên là Trương Thăng, vốn là học sinh của tôi trong trường mẫu giáo. Trương Thăng là một đứa trẻ hơi khác thường, nó hay ngồi niệm chú trong giờ học, thậm chí còn hay lôi ra mấy tờ giấy với hình thù tinh xảo giống như mấy loại bùa chú.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hỏi ra mới biết, chú của thằng bé là một đạo sĩ và thường đưa cho nó mấy thứ đồ này. Mặc dù cảm thấy không đáng tin cho lắm, nhưng hiện tại tôi cũng không biết phải nhờ cậy ai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi tôi gọi điện cho bố mẹ của Trương Thăng, họ bèn nhắn số điện thoại của người đó cho tôi và để chúng tôi tự nói chuyện với nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi xin nghỉ nửa ngày ở trường mẫu giáo, sau đó mẹ Trương gọi điện đến và bảo tôi đến công viên để tìm một người tên Trương Tân Trúc, còn gửi cho tôi một bức ảnh của anh ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn địa chỉ cách nhà mình không quá xa nên vội bắt taxi đến, lúc đến nơi thì vẫn chỉ hơn 7h sáng. Ở công viên có nhiều người đang tập môn Thái Cực kiếm, người hướng dẫn cho bọn họ là một thanh niên còn rất trẻ, chắc chỉ mới hơn 20 tuổi mà thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi thấy tôi đến, anh ta ngước mặt lên theo thói quen, sau đó kết thúc động tác của mình rồi rút khăn ra lau mồ hôi trên trán.Tôi đã đứng được một lúc, vì đang đến tháng nên cảm thấy bụng hơi quặn đau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh bước tới gần chỗ tôi và nói "Ở kia có nhà vệ sinh, cô vào đó rửa tay trước, tôi sẽ đợi cô ở tiệm tạp hóa đằng kia.”Anh ta có lẽ đã đoán được điều gì đó, trên mặt tôi có chút nóng lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đây!” Anh đưa cho tôi một chiếc khăn giấy nhỏ.“Cảm ơn.” Tôi cầm khăn giấy rồi đi thẳng vào toilet.Khi tôi bước ra, anh đang ngồi trong tiệm tạp hóa ăn sáng và gọi hai cốc sữa đậu nành, anh đưa cho tôi một cốc và nói: “Đang còn nóng, cô uống một ít đi”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vóc dáng của anh ta khá ưa nhìn, sau khi tập kiếm xong thì trên tóc vẫn còn vương lại những hạt mồ hôi nhỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy tôi không trả lời, anh ta đưa sữa cho tôi:"Cô vừa nói vừa uống sữa, đừng vội vàng, cứ từ từ mà nói."Tôi cầm lấy sữa đậu nành, nhìn xung quanh thấy không có ai liền kể lại mọi chuyện từ đầu đến cuối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi tôi nói xong, anh ta sờ chóp mũi và bảo “Phương pháp này chắc là nuôi q.uỷ linh nhi để cầu thai, mà thai này là từ linh hồn thai nhi ch.ết y.ểu, sau đó dùng xà vương làm dẫn và nuôi bằng m.áu người, căn bản là cũng có thể sinh được con.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau đó anh nhìn tôi rồi hỏi: “Cô có ảnh cái bình cổ đó không?”.Tôi lắc đầu: “Cái bình đó trông rất đáng sợ, bình thường tôi còn không dám sờ vào nó nên chưa kịp chụp ảnh.”“Vậy cô định bảo tôi về nhà cô để xem cái bình à?” Anh cầm khăn lau mái tóc rồi liếc nhìn tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tôi sẽ vẽ lại cho anh."Tôi lấy trong túi ra một cuốn sổ nhỏ rồi vẽ lại hình dáng của cái bình cổ, xung quanh thành bình là hàng trăm con rắn, ở chính giữa là cái đầu rắn đỏ tươi được chạm khắc tinh xảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chà, cô đúng là nhiều tài lẻ thật đấy, chả trách Tiểu Thăng về nhà lúc nào cũng khen cô hết lời.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta nhìn bức tranh của tôi:"Tại sao trên bình lại có cái đầu rắn lộ ra vậy?""Theo lời ba mẹ tôi thì nó được đào lên từ phần mộ của tổ tiên, cũng không biết ai đã chạm khắc nên cái đầu này nữa."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh nhìn qua cuốn sổ một lúc, sau đó trả lại cho tôi và nở nụ cười:"Không bàn đến những chuyện khác, giờ tôi cảm thấy cô mới chính là người đang gặp vấn đề lớn nhất đấy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa nghe xong câu nói đó, tôi không kìm được nên bất giác ôm bụng dưới của mình, có lẽ những đạo sĩ này nhạy cảm với phụ nữ trong kỳ kinh nguyệt nên cảm thấy khó chịu với tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Khụ!” Trương Tân Trúc ho khan một tiếng rồi mím môi “Cô Từ, cô hiểu lầm rồi, ý tôi là tay của cô.”Tôi vẫn chưa kịp hiểu anh ta nói gì, nhưng theo bản năng, tôi quay lại nhìn và cảm thấy cánh tay trái của mình đau âm ỉ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc nhếch mép "Chứ khi nãy cô nghĩ đến cái gì?"“Không có gì cả.” Nhất thời tôi hơi bất ngờ, cũng không biết anh ta cảm thấy tay tôi có vấn đề thật hay là ám chỉ đến thứ khác nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc nhìn tôi mỉm cười "Cô không vội được đâu. Giờ đang còn sớm, tôi cần cô giúp tôi một việc. Tôi có một lớp học khác vào sáng nay và đang cần trợ giảng. Cô đi theo tôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nghe xong có chút bối rối: "Không phải anh nói có thể giúp tôi giải quyết chuyện này à, tại sao giờ tôi lại phải lên lớp?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc nhìn tôi và hơi ngước lên bầu trời:"Buổi sáng dương khí thịnh, cái thứ trong tay cô sẽ không có cơ hội ló đầu ra ngoài đâu. Nhưng sau khi mặt trời lặn, âm thịnh dương suy thì mới giải quyết được. Cô không cảm thấy là buổi tối tay mình sẽ đau hơn so với ban ngày à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quả thực là như vậy, cứ đêm đến thì tay tôi lại đau buốt đến mức không ngủ nổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng mà tôi đã nghỉ nửa ngày ở trường mẫu giáo rồi… Mà tôi cũng hơi thắc mắc, nếu Trương Tân Trúc là đạo sĩ thì tại sao còn phải đi dạy mấy môn này nữa nhỉ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đi theo tôi."Trương Tân Trúc cầm một cái túi từ trong tiệm tạp hóa, và còn kéo theo cả một chiếc loa lớn. Anh ta liếc nhìn tay tôi và ra hiệu cho tôi đến một chỗ râm mát trong công viên. Ở đây đã có rất nhiều các cô dì lớn tuổi mặc áo tập màu trắng, họ đang hồ hởi trò chuyện chờ vào giờ tập.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc lấy ra một ghế gấp từ trong túi, đưa cho tôi rồi bảo "Hôm nay cô cứ ngồi ở chỗ này, chờ một lát nữa thì mở nhạc rồi làm theo lời tôi nói."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta nói xong thì cười nhẹ, rồi lấy một chiếc quạt đỏ đã chuẩn bị sẵn và bắt đầu dạy các dì bộ môn quạt múa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Theo lời anh ta, tôi phải ngồi hô từng nhịp để các dì dễ thực hiện. Trương Tân Trúc dáng người cao ráo, thẳng như dáng cây tùng, thế mà sức lực lại rất dẻo dai. Anh ta đã biểu diễn mấy lần mà vẫn nở nụ cười tươi trên miệng, cố gắng cổ vũ các dì luyện tập.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi trời dần chuyển về trưa thì tiết học cũng kết thúc, các dì xúm lại chỗ chúng tôi trò chuyện và ngỏ ý mời về dùng bữa trưa. Họ nhìn thấy tôi và Trương Tân Trúc đứng cạnh nhau, bèn cười cười và nhìn nhau đầy ẩn ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc vừa lau mồ hôi vừa nói:"Dùng bữa thì thôi ạ, cháu có chuyện muốn nhờ các dì. Mọi người thử nhìn qua xem cái bình cổ này có vấn đề gì không.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau đó nháy mắt với tôi:"Niệm Nhi, cô lấy hình cô vừa vẽ ra đây.”Tôi giật mình, vội lấy cuốn sổ ra và đưa cho bọn họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mọi người đang tươi cười vì xưng hô “Niệm Nhi” thân mật vừa nãy, nhưng vừa thấy tấm hình cái bình cổ được chạm khắc toàn rắn thì tái mặt. Họ lập tức xua tay sợ hãi, nhiều người còn không dám nhìn tiếp, như thế nhìn thấy ma q.uỷ vừa xuất hiện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một người phụ nữ khác đưa mắt nhìn chiếc bình, bàn tay cầm bình trà run lên bần bật, khiến cho nước trà trong đó cũng bị tràn ra bên ngoài. Dì ấy giữ lấy cái nắp và cố gắng đậy bình trà lại, nhưng tay run lên khiến cho trà bắn đầy ra áo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dì à?” Tôi đặt cuốn sổ xuống, đưa tay ra giúp dì đậy nắp bình nước. Nhưng ngay khi tôi vừa chạm vào thì thấy tay dì ấy lạnh ngắt, dì giật mình rụt tay lại rồi ngước lên nhìn tôi.“Cô là người nhà họ Từ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi sững sờ một lúc, vừa rồi Trương Tân Trúc có gọi tôi mấy lần, nhưng anh ta không gọi “cô Từ” mà toàn gọi thẳng tên là “Niệm Nhi”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người phụ nữ này biết họ của tôi, cũng có nghĩa là biết về nguồn gốc của cái bình cổ!Tôi định hỏi thêm vài câu, nhưng dì chau mày suy nghĩ "Từ Niệm Nhi, Từ Niệm Nhi,...”Dì ấy bỗng chốc nhớ ra điều gì đó, liền hốt hoàng “Mẹ cô mang thai rồi à? Thời gian tới đừng có về nhà, tránh xa mẹ cô ra, tuyệt đối đừng có chạm mặt bà ta nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
4.Nói xong những lời đó, dì như linh cảm thấy điều chẳng lành, liền cầm theo chiếc bình giữ nhiệt rồi vội vã rời khỏi công viên. Ngay cả túi xách và chiếc quạt to màu đỏ cũng để quên trên ghế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rõ ràng là dì ấy biết được điều gì đó liên quan đến cái bình cổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cố gắng gọi dì lại và định đuổi theo, nhưng Trương Tân Trúc đã kéo tôi lại và lắc đầu:"Đừng vội."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hơi bối rối trước thái độ của Trương Tân Trúc, nhưng nghĩ đến ngoài anh ta ra thì chẳng có ai có thể giúp mình, nên tôi dần dần bình tĩnh trở lại. Những người khác cũng tỏ vẻ sợ hãi, bèn vội vàng rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lên tiếng hỏi Trương Tân Trúc "Chúng ta sẽ đến nhà dì ấy chứ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ấy chỉ lắc đầu "Người phụ nữ vừa rồi mang họ Đinh, trước khi nghỉ hưu thì từng làm việc ở văn phòng kế hoạch hóa gia đình của thị trấn. Có lẽ trước đây dì ấy đã gặp chuyện gì đó kinh khủng liên quan đến cái bình cổ nên mới sợ hãi như vậy. Nếu bây giờ mà đến luôn thì sợ sẽ không hỏi được gì, đợi thêm một vài hôm nữa đã.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh liếc nhìn tôi rồi nói "Trước tiên chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi trước, sau đó cô hỏi xem có ai ở nhà không, rồi đưa tôi về đó để xem qua cái bình.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vội vàng thu dọn đồ đạc của mình, rồi gọi điện cho mẹ định hỏi xem có thấy mấy cuốn sách của tôi trong phòng hay không.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thực ra tôi không chắc bà đang đi chơi hay ở nhà, vì giờ đang mang bầu nên ba mẹ tôi rất cẩn thận, chỉ sợ ba trông chừng mẹ cả ngày không cho ra ngoài thì hỏng hết việc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Điện thoại được kết nối, tôi nghe tiếng mẹ tôi đang ăn gì đó ở đầu dây bên kia.Tôi bối rối gọi: "Mẹ?""Mẹ mày đang ra ngoài ăn rồi. Mày cần gì thì tự đi mà lấy, thế nhé, đừng tìm mẹ mày nữa.”Ba tôi m.ắng mỏ một hồi rồi cúp máy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe tiếng ba tôi lớn tiếng ch.ửi r.ủa trong điện thoại, Trương Tân Trúc ở bên cạnh ho khan một tiếng."Vậy chắc hẳn là không có ai ở nhà, đi thôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngượng ngùng cầm theo điện thoại di động và chuẩn bị bắt taxi để trở về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuy nhiên, Trương Tân Trúc lấy từ trong túi ra chiếc chìa khóa xe, anh cầm thanh Thái Cực kiếm và cây quạt lớn màu đỏ trên tay, rồi tiến lại phía chiếc xe ô tô đang đỗ ở cổng công viên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh nói với tôi:"Các dì và các bác gái hay đi tám chuyện nên họ biết rất nhiều, thậm chí nhà ai ly hôn, ai cưới vợ gả chồng thì họ đều rõ hết. Nên mấy chuyện kỳ lạ trước đây cứ đem hỏi họ là chuẩn nhất.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc ra hiệu cho tôi ngồi vào ghế phụ."Đợi dì Đinh bình tĩnh lại một chút thì tôi sẽ dẫn cô đến đó, nhất định dì ấy có biết những câu chuyện ẩn chứa đằng sau cái bình cổ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không khí trên xe có phần im lặng và hơi ám muội, tôi bèn lên tiếng "Tại sao anh biết tay trái của tôi không ổn, có vấn đề gì với tay tôi vậy?"“Tốt nhất là cô không nên biết.” Trương Tân Trúc mỉm cười rồi nhìn tay trái của tôi, nhẹ giọng nói: “Tôi sẽ giải quyết nó nhanh thôi, cô không phải lo.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau đó anh lại ngồi gõ gõ vô lăng "Lúc tôi đón Tiểu Thăng đã gặp mặt cô vài lần, cô có ấn tượng gì không?"“Hả?” Tôi hơi sững sờ một lúc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi phụ huynh đến trường đón con thì tôi cũng chào hỏi lịch sự, sau đó bảo bọn trẻ chuẩn bị cặp sách rồi đi về nhà. Tuy nhiên vì có nhiều phụ huynh quá nên tôi cũng không nhớ được hết mọi người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng bỗng nhiên Trương Tân Trúc hỏi như vậy khiến tôi thấy có chút kỳ lạ, và tôi cũng không hiểu ý anh là gì.Anh chỉ cười không đáp rồi tiếp tục lái xe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Công viên cách nhà ba mẹ tôi không xa, tôi lên nhà kiểm tra lại lần nữa, sau khi xác định chắc chắn là không có ai ở nhà thì mới gọi Trương Tân Trúc đi lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi tôi bước vào phòng thì phát hiện ra chiếc ga trải giường ban sáng đã được trải lại chỗ cũ, nhưng những phần ga có dính m.áu thì đều đã bị rách hết. Từ những vết rách này, tôi có thể nhìn thấy cái bình cổ nằm dưới gầm giường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc ngồi xổm bên giường rồi nhìn cái bình, sau đó lập tức kéo nó ra và bảo tôi.“Chuyện này hơi phiền phức một chút, cô đi ra ngoài trước đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng tôi chưa kịp đáp lại thì đã nghe thấy tiếng mở cửa từ bên ngoài, tiếp theo đó là giọng nói lo lắng của mẹ tôi.“Tôi đói quá rồi, nhanh lên đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc nháy mắt ra hiệu với tôi, tôi nhét cái bình cổ vào chỗ cũ rồi vội dẫn anh trốn vào tủ quần áo trong phòng. Cái tủ này khá lớn và hầu như chứa toàn quần áo của mẹ, ngay khi tôi vừa khép cánh cửa tủ lại thì ba tôi đá tung cửa phòng ra đến “sầm” một cái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông ấy thấy tôi ở nhà thì hơi ngạc nhiên, sau đó khịt mũi, không nói gì rồi tìm đến chỗ chiếc bình. Ngày thường tôi không mấy khi ở nhà nên cũng không biết ba mẹ lấy bình ra để làm gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi liếc nhìn Trương Tân Trúc qua khe cửa tủ quần áo, dùng tay ra hiệu anh có thể trốn ra rồi vội vàng theo ba tôi ra ngoài. Ông ấy cầm cái bình cổ đặt trong phòng khách, bắt đầu thắp hương, đốt giấy và lẩm bẩm gì đó trong miệng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn mẹ tôi đang xẻ thịt lươn trong bếp, con lươn to hơn ngón tay cái của tôi đang nằm trên thớt, phần bụng đã được mổ phanh ra. Trong góc bếp còn có một túi da lớn, nếu tôi đoán không nhầm thì chắc là toàn da rắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặc dù mấy hôm nay mẹ chỉ ăn đồ tanh sống, nhưng nhìn thấy bà dùng con dao bếp xẻ thịt con lươn, vắt từng giọt m.áu lươn vào trong bát, không khí trong nhà đầy mùi tanh tưởi của m.áu tươi, khiến dạ dày tôi quặn lại như muốn n.ôn ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi nhìn chằm chằm vào bát m.áu lươn đỏ thẫm mà không ngừng chậc lưỡi.“Mẹ?” Tôi thận trọng gọi: “Mẹ định dùng m.áu lươn để làm gì?”Bà ấy lập tức ngẩng đầu, cầm dao làm bếp ngước lên nhìn tôi, nhưng ánh mắt không có nhìn vào mặt tôi, mà là nhìn vào phần bụng dưới rồi mím môi, nuốc nước bọt liên tục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Niệm Nhi, mấy hôm nay mày không phải nhỏ m.áu vào trong bình đúng không? Bây giờ mày bỏ ra một ít m.áu đi, chỉ một chút thôi, được không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ấy cầm con dao làm bếp vấy m.áu rồi từ từ tiến lại phía tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong đầu tôi thoáng hiện ra hình ảnh mẹ đang ngấu nghiến nhai cái ga trải giường dính m.áu, và cả lời mà dì Đinh dặn không được lại gần mẹ tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi định chạy ra khỏi nhà, nhưng vừa quay lưng lại thì thấy ba tôi đứng ngay đằng sau. Ông ấy không còn ôm chiếc bình cổ đứng thắp hương ở phòng khách nữa, mà đột nhiên xuất hiện để chặn đường tôi. Ba nhìn tôi với khuôn mặt xám xịt rồi q.uát lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chúng tao đã sinh mày ra, cho mày mạng sống. M.áu trên người mày là h.uyết thống của nhà họ Từ. Giờ mẹ mày đang mang thai con trai mà mày bỏ ra một chút m.áu không được à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cửa bếp nhà tôi khá nhỏ nên chỉ đủ 1 người ra vào, lúc này ba tôi đang chặn ở cửa, mẹ tôi đứng phía trước với con dao làm bếp. Tôi bỗng cảm thấy mình như con lươn nằm trên thớt, tôi chỉ dám thở nhẹ vì sợ sẽ chọc cho bọn họ tức đ.iên lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Niệm Nhi, mày nghe lời chút đi, bây giờ tao rất đói."Mẹ tôi nắm chặt con dao làm bếp và nhìn chằm chằm vào bụng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ấy cầm chiếc bát đựng m.áu lươn lên, uống cạn một hơi hết sạch rồi liếm m.áu ở miệng bát.Khuôn mặt bà trắng bệch, trông còn trắng hơn cả chiếc bát sứ. Trên làn da như có một lớp chất nhầy nhụa, miệng còn vương vết m.áu đỏ thẫm, thực sự là trông rất dọa người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lấy hết sức lực của mình, liều mạng đẩy ba tôi ra một bên rồi xoay người chạy ra phòng khách. Lúc đó, tôi bỗng nhiên thấy Trương Tân Trúc đã lẻn ra khỏi tủ quần áo, anh cầm chiếc áo đạo sĩ màu vàng tươi trên tay, định sẽ phủ lên cái bình cổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng ngay khi áo sắp chạm vào miệng bình thì những con rắn trên thành bình bỗng nhiên động đậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba tôi hét lên một tiếng và lao về phía tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sợ ba tôi sẽ làm ra chuyện gì nguy hiểm, Trương Tân Trúc liền vội giật lại cái áo đạo sĩ, sau đó nắm tay tôi và chạy ra khỏi nhà. Ngay sau lưng vẫn còn nghe tiếng ba tôi đang gào thét “Đồ con cái bất hiếu, mày mà giỏi thì đừng bao giờ vác mặt về đây gặp tao nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc nắm chặt tay tôi chạy xuống lầu, sau đó kéo tôi lên xe ô tô. Anh thở hổn hển rồi vội vàng khởi động máy, lập tức phóng xe đi thật nhanh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mãi cho đến khi xe chạy ra khỏi khu nhà thì tôi mới kịp hoàn hồn trở lại, tôi quay qua nhìn Trương Tân Trúc "Vừa rồi anh muốn mang cái bình cổ đó đi sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lúc đầu định như vậy, nhưng sợ ông ấy điên lên chắc sẽ gi.ết cô ngay tại chỗ mất.” Trương Tân Trúc chăm chú lái xe, sau đó nhìn cánh tay tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Giờ phải xử lý vấn đề trên người cô trước đã, chuyện cái bình cổ nghiêm trọng hơn tôi tưởng. Một mình tôi không giải quyết được chuyện này, lát nữa đành phải tìm người khác giúp đỡ vậy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thấy anh cầm điện thoại lên và gọi cho một người tên là Dư Học, sau đó trực tiếp hỏi xem có “anh rể” ở đó không, còn nhấn mạnh đây là chuyện quan trọng, không có anh rể thì không làm được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lại đành xin nghỉ thêm một buổi nữa ở trường mẫu giáo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc đưa tôi đến một hiệu thuốc, anh mua một ít thuốc rồi tán thành bột mịn. Sau đó còn đến chỗ bán đồ thờ cúng để mua một nắm nhang.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh còn dẫn tôi đến nhà một bà cô để bắt một con gà trống, tôi đoán là vì gà trống là vật cát tường, có tác dụng tránh tà, đuổi ma.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm đó chúng tôi dùng bữa ở một quán ăn nhỏ bên đường, Trương Tân Trúc còn chu đáo đi mua giúp tôi một bình nước đường đỏ để bụng đỡ đau hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt trời vừa kịp lặn xuống, còn chưa đợi đến khi tối hẳn thì Trương Tân Trúc đã lái xe đưa tôi đến một khu hầm trú ẩn bỏ hoang. Anh bỏ đống bột thuốc và nhang vào trong một cái chậu sứ, sau đó gi.ết ch.ết con gà trống và để m.áu tươi chảy vào trong chậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh còn lấy đồ nghề ra rồi và vẽ một lá bùa bằng chu sa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tay trái của cô bị kim đâm chảy m.áu đúng không, cô dùng dao cắt tất cả đầu ngón tay còn lại trên bàn tay trái đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc đặt tờ bùa lên trên vũng m.áu gà và lên tiếng giục: "Mau lên!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặc dù không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng anh không còn tỏ vẻ cười đùa như lúc nãy nữa, tôi không dám chậm trễ bèn đưa bàn tay trái ra định c.ắt các đầu ngón tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh lấy trong túi ra một con dao gọt hoa quả gấp gọn, sau đó nắm lấy bàn tay tôi rồi mỉm cười trấn an “Đừng sợ, có tôi ở đây.”“Tôi không sợ đau.” Tôi nhìn khuôn mặt của anh, chợt thấy hơi ấm áp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc không nói thêm câu nào nữa, anh dứt khoát cầm dao cắt qua cả 5 ngón tay tôi.Vết cắt không sâu nhưng vẫn có m.áu rỉ ra đỏ thẫm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh cầm bàn tay tôi đặt lên lá bùa chu sa trong chiếc ch.ậu sứ đầy m.áu, đồng thời tay còn lại bóp chặt lấy cánh tay tôi, rồi từ từ hướng xuống như muốn nặn thứ gì đó ra ngoài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc đầu tôi không cảm thấy gì, nhưng ngay khi anh bóp chặt tay trái thì bắt đầu có cảm giác đau ngứa, trong cánh tay như có dị vật khiến tôi râm ran khó chịu. Lần này không chỉ giống như bị kim châm nữa, mà cả cánh tay đều có cảm giác đau đớn khiến tôi như muốn ch.ết đi sống lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thực ra tôi vốn không phải là người sợ đau, từ nhỏ đi tiêm thuốc bao nhiêu lần cũng chưa từng rơi nước mắt. Vậy mà giờ đây, tôi ngồi trong hầm trú ẩn lạnh lẽo này và chịu đựng cơn đau đến mức mồ hôi đầm đìa khắp cơ thể. Dần dần cánh tay trái trở nên tê dại, giống như cảm giác tê cứng khiến tôi bừng tỉnh giấc mỗi khi đêm về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc đang cố gắng nặn thứ gì đó dọc theo cánh tay tôi, bàn tay tôi đã đơ cứng như không phải tay của chính mình nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nghiến răng, nhìn bàn tay đã ngâm vào trong chậu, m.áu từ 5 đầu ngón tay bắt đầu rỉ ra qua vết c.ắt, tất cả hòa cùng với m.áu gà trống, với bột thuốc và tro nhang, dần dần thấm qua lá bùa chu sa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn những vết m.áu trước mắt, cảm giác q.uỷ dị giống như hình ảnh mẹ tôi đang xẻ thịt con lươn trên thớt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi quay đầu lại hỏi "Còn bao lâu nữa mới xong vậy?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Tân Trúc nhìn tôi, nháy mắt tỏ ý bảo tôi im lặng, rồi nhìn chằm chằm vào vết thương ở ngón giữa tay trái của tôi. Đây là ngón tay mà tôi bị ba cầm kim để đâm vào trong đêm đầu tiên về nhà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một lúc sau, dưới ánh sáng mờ ảo, tôi nhìn thấy vết thương hở ra một mảng đỏ thẫm, từ trong vết nứt dường như có một thứ gì đó màu trắng đục, dài ngoằn ngoèo như một sợi tóc, chậm rãi trườn ra bên ngoài. Tôi không biết miêu tả nó như thế nào, nhưng trông giống hệt những con ký sinh trùng màu trắng trong chân con ếch mà tôi từng xem ở mấy bộ phim tài liệu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau đó dọc theo những ngón tay của tôi, những sinh vật màu trắng đó từ từ bò ra khỏi cơ thể, lặng lẽ trườn về phía vũng m.áu gà. Ngay khi nhìn thấy chúng, tôi kinh hãi nhận ra đây đều là những con rắn con mỏng dính, và chúng còn không hề có da.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net