Tên gia nhân tên Trường Giang giật mình, hắn ta từng là người hầu cận của Thanh Chi Cầm, sau khi nàng bị phế, hắn ta cũng quay lưng với nàng, tham gia vào việc sỉ nhục, đày đọa nàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngươi… ngươi muốn gì?” Trường Giang lắp bắp, ánh mắt có chút sợ hãi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta muốn gặp Thanh Lam Ngọc.” Thanh Chi Cầm nói thẳng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngươi nằm mơ đi! Đại tiểu thư bận rộn tu luyện, làm sao có thời gian gặp ngươi chứ?” Một tên gia nhân khác lên tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy thì ta sẽ ở đây chờ, chờ đến khi nàng ta chịu gặp ta.” Thanh Chi Cầm bình tĩnh nói, rồi tìm một góc sân ngồi xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đám gia nhân thấy nàng không chịu đi, cũng không dám làm gì, chỉ đứng đó chỉ trỏ, bàn tán xôn xao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời gian trôi qua, mặt trời dần ngả về tây. Thanh Chi Cầm vẫn kiên nhẫn ngồi đó, bất chấp những ánh mắt khinh miệt, những lời chế giễu xung quanh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng, một giọng nói quen thuộc vang lên: “Thanh Chi Cầm, ngươi còn chưa c.h.ế.t sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thanh Lam Ngọc xuất hiện, nàng ta mặc một bộ y phục lộng lộng, khuôn mặt xinh đẹp, kiêu sa. Nhưng trong ánh mắt nàng ta, Thanh Chi Cầm chỉ nhìn thấy sự khinh miệt và đắc ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngươi trở về làm gì?” Thanh Lam Ngọc hỏi, giọng nói lạnh lùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta trở về để đòi lại những gì thuộc về ta.” Thanh Chi Cầm đứng dậy, ánh mắt nhìn thẳng vào Thanh Lam Ngọc, không chút sợ hãi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đòi lại? Ngươi muốn đòi cái gì?” Thanh Lam Ngọc cười nhạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đòi lại công đạo cho ta, cho gia tộc của ta!” Thanh Chi Cầm gằn từng chữ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ha ha ha! Công đạo? Ngươi cho rằng mình còn tư cách đòi công đạo sao? Ngươi chỉ là một phế vật, một con ch.ó hoang bị Thanh gia vứt bỏ!” Thanh Lam Ngọc cười lớn, ánh mắt đầy sự khinh bỉ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chó hoang sao? Rồi sẽ có ngày ngươi phải hối hận vì những lời nói của mình.” Thanh Chi Cầm lạnh lùng nói, ánh mắt sắc bén như dao. Nàng biết mình hiện tại không phải đối thủ của Thanh Lam Ngọc, nhưng nàng sẽ không bỏ cuộc. Nàng sẽ tu luyện lại từ đầu, trở nên mạnh mẽ hơn, để rồi một ngày nào đó, nàng sẽ khiến những kẻ đã hãm hại nàng phải trả giá đắt!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ngươi nằm mơ!" Thanh Lam Ngọc cười khẩy, khinh thường nhìn Thanh Chi Cầm. "Một phế vật như ngươi, lấy tư cách gì mà đòi công đạo? Cút khỏi đây trước khi ta đổi ý!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thanh Chi Cầm siết chặt tay, móng tay găm sâu vào lòng bàn tay. Nàng biết rõ thực lực hiện tại của mình không đủ để đối đầu với Thanh Lam Ngọc, nhưng ngọn lửa hận thù trong lòng không cho phép nàng lùi bước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ta sẽ không đi," Thanh Chi Cầm ngẩng cao đầu, ánh mắt kiên định. "Ta sẽ ở lại Thanh gia, cho đến khi đòi lại được công đạo."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net