Sedwick đành phải lấy quần áo từ tay nhân viên bán hàng, dẫn Minh Nặc vào phòng thử đồ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ném quần áo vào lòng cậu: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thử đi."Minh Nặc ôm quần áo, lóng ngóng mặc vào người, chỉ là cậu không thể nhìn thấy mặt trước mặt sau của áo, đầu vô tình chui vào tay áo, cuối cùng bị mắc kẹt trong đó.Giọng Minh Nặc bị bịt kín trong áo, vùng vẫy muốn thoát ra: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Giúp em với!"Sedwick: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"..."Quả nhiên nhận về một rắc rối to."Đừng cựa quậy." Sedwick nhíu mày, nhưng động tác tay lại rất nhẹ nhàng, từ từ giải cứu Minh Nặc ra khỏi tay áo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Để không lãng phí thời gian của cả hai, Sedwick cầm quần áo mặc từng chút một cho cậu."Đưa tay ra, anh xắn tay áo cho."Đây là một chiếc áo len màu vàng nhạt, Minh Nặc có làn da trắng ngần, mặc chiếc áo này càng trông giống búp bê sứ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sedwick ngắm nhìn một lúc rồi gật đầu: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Gói chiếc áo này lại."Minh Nặc thử năm sáu bộ quần áo dưới sự chăm sóc của Sedwick.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ban đầu cậu cảm động đến rơi nước mắt vì sự chu đáo của anh, nhưng cứ thay đi mặc lại nhiều lần, cậu cũng thấy mệt.Hơn nữa, mỗi lần thử xong, cậu đều nghe thấy Sedwick nói với nhân viên bán hàng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Gói cái này lại."Minh Nặc lo lắng, kéo tay Sedwick: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Em không cần nhiều quần áo thế đâu, đừng mua nhiều quá, đắt lắm.""Không cần em trả tiền." Sedwick thản nhiên quẹt thẻ thanh toán vài chục nghìn, nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Anh không muốn dẫn về một kẻ ăn mày, để người ta tưởng anh đi làm từ thiện."Sedwick giúp Minh Nặc thay một bộ quần áo mới, tiện tay ném hết quần áo cũ vào thùng rác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh đã thấy ghét mấy bộ quần áo không có chút thẩm mỹ này từ lâu rồi.Minh Nặc đã hiểu Sedwick chắc hẳn rất giàu, nhưng nhận nhiều đồ của anh như vậy, cậu vẫn cảm thấy áy náy: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nhưng cũng không thể để anh tốn nhiều tiền thế, em cũng không có tiền để trả anh."Sedwick nhìn cậu, bỗng nảy sinh ý nghĩ tinh quái: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không có tiền trả?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vậy em làm người hầu nhỏ phục vụ anh, anh trả lương cho em, được không?"Minh Nặc vừa nghe có lương, lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh biếc lấp lánh: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thế... thế lương của em là bao nhiêu ạ?"Sedwick: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"..."Đúng là kẻ tham tiền.Sedwick suy nghĩ một lúc: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cho em một nửa lương của người giúp việc khác trong nhà anh, một tháng mười nghìn."Minh Nặc chưa từng thấy nhiều tiền như vậy, vội vàng đồng ý, còn hứa với Sedwick: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Dạ dạ!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau này em sẽ nghe lời anh, em... em sẽ pha trà rót nước, giặt quần áo nấu cơm cho anh."Sedwick thấy cậu biết điều như vậy, khóe môi khẽ nhếch lên: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Được, làm tốt sẽ tăng lương cho em."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net