Thông tin chương 2: Chương 2
Tên truyệnBên Ấy Em Có Lạnh Không?
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNgôn Tình, Ngược
Số chương29
Chương số2
Tiêu đề chươngChương 2
Tóm tắt chươngNew York, Hoa Kỳ Nam nhân hai tay sỏ túi quần, dáng đứng nghiêm nghị thành công thể hiện tỉ lệ cơ thể hoàn hảo, cả người anh ta toát ra hàn khí ngút trời, bóng đêm cùng anh dung hoà làm một. Thôi Phúc...

Bên Ấy Em Có Lạnh Không?: Chương 2

New York, Hoa KỳĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nam nhân hai tay sỏ túi quần, dáng đứng nghiêm nghị thành công thể hiện tỉ lệ cơ thể hoàn hảo, cả người anh ta toát ra hàn khí ngút trời, bóng đêm cùng anh dung hoà làm một.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thôi Phúc Lâm đăm chiêu nhìn ngắm thành phố dưới chân, trên mặt không một biểu tình, anh ta đứng yên bất động như một bức tượng điêu khắc hoàn mĩ do chính tay thượng đế làm nên. Đôi đồng tử cùng mái tóc trắng nổi bật trong đêm đen.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một người bị albinism.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh ta dường như đang chờ đợi điều gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một cô gái có thân hình mảnh mai, gương mặt mang đậm nét đẹp Á Đông. Một nét đẹp dịu dàng và thanh thoát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô gái nhẹ nhàng tiến lại gần anh ta, làn váy trắng liền thân khẽ khàng đung đưa theo từng nhịp chuyển động, tạo nên một khung cảnh tựa như bồng lai tiên cảnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giọng cô gái ngọt ngào, dịu dàng như dòng nước mát lạnh chạm tới từng ngóc ngách nơi tâm khảm:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Nhất định phải tới đó sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thôi Phúc Lâm quay người, nở một nụ cười không nóng không lạnh, anh bình bình thản thản nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tất nhiên, chủ nhân của em đang đợi đó."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đôi đồng tử đen láy hiện lên vẻ thê lương. Mễ Lai chậm chạp nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Anh không phải chủ nhân của em sao?!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thôi Phúc Lâm vẫn giữ nguyên nụ cười tiêu chuẩn, nhàn nhạt nói với Lai:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Anh quả thực đã tạo ra em, nhưng là vì cô ấy. Cho nên, cô ấy mới là chủ nhân của em!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mễ Lai càng vì những lời này mà thêm đau lòng, nét hoang mang hiện lên đáy mắt, cô cắn chặt môi khẳng định:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Em không quan tâm. Em chỉ biết: chủ nhân, anh là duy nhất!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thôi Phúc Lâm có vẻ mất kiên nhẫn, bắt đầu chặn miệng cô. Nhưng so với hôn, nhiều hơn là ngặm nhấm, là chiếm hữu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Sinh mạng của em, là do cô ấy quyết định!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Nhớ lấy, em không phải người. Mà dù có phải, chỉ cần không phải cô ấy, thì đều là nô lệ.!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tuyệt tình!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mễ Lai lâm vào tuyệt vọng, giọt nước mắt lăn dài trên má cô, cô mặc cho anh cắn xé thân thể mình. Dù sao, cô cũng không biết đau là gì!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phải, cô không phải con người, cô chỉ là máy móc, là sản phẩm của trí tuệ nhân tạo, là người thay thế của cô gái ấy...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Xinh đẹp thì sao chứ? Thông minh thì sao chứ? Mạnh mẽ ưu việt thì sao chứ? Dù có tất cả, trong mắt anh cũng không bằng một cọng tóc của cô ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người khác luôn ghen tỵ cô được yêu chiều, không bị anh khinh bỉ kinh tởm, bị coi như cỏ rác giống những người phụ nữ khác. Nhưng họ không biết, cô vốn chỉ là một con búp bê biết đi, núp dưới lớp da mà anh hằng thương nhớ nguyện làm con rối bị anh chi phối...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thật nực cười, thật thảm thương biết bao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bầu không khí trong phòng đang ấm áp trở lên lạnh lẽo đột ngột, không phải nhiệt độ không khí giảm thấp mà do một cái nhíu mày của Lâm. Anh có vẻ không mấy hài lòng với việc cô rơi nước mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mark đưa bàn tay thô ráp quẹt đi giọt lệ nóng hổi trên gò má thanh tú.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh ta lạnh lùng ra lệnh:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Mễ Lai, em không được phép khóc!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một điều vô lý đến cực điểm. Cũng phải, đối với Lâm, Mễ Lai căn bản chỉ là món đồ chơi tạm bợ, một con khổng tước bị giam giữ trong lồng, mặc cho tư tưởng nơi anh chi phối cũng không có quyền phản kháng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô gái nhỏ thừa biết câu trả lời, vẫn cố chấp hỏi mấy lời vô nghĩa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tại sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Vì nước mắt sẽ làm đôi mắt của Bí Ngô sưng lên, hơn nữa, Bí Ngô không ưa nước mắt!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mễ Lai nhìn sâu vào đôi mắt anh, nắm bắt tia cảm xúc hy hữu ở người đàn ông này. Anh nghiến răng ken két, nhìn từng đường nét trên khuôn mặt cô với vẻ truy tìm, anh đang sợ khuôn mặt ấy thay đổi. Mỗi lần nhắc tới cô ấy, anh mới bộc lộ cảm xúc của mình. Phần lớn là phẫn nộ, nhưng ai cũng nhìn ra tình cảm sâu trong từng hơi thở, từng lời nói khi nhắc về cô gái ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tình cảm, tâm tư, linh hồn, thể xác của anh đều dành cho cái người mà anh gọi là Bí Ngô ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một cái tên tầm thường, có vẻ là biệt danh một cô bé đặt cho anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng chính cô bé ấy, cô bé xinh xắn mũm mĩm năm nào, từ rất lâu chỉ là kí ức mờ nhạt trong anh đã khiến cô ra đời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khiến cô được ở bên anh, yêu anh rồi bị anh dày vò. Anh tạo ra cô chỉ để cô làm một người thay thế, để khuôn mặt cô bé ấy không phai mờ theo thời gian.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ha, anh là kẻ điên, kẻ bệnh hoạn đến tận cùng, kẻ đẩy bánh xe sinh mạng của cô lăn bánh cũng là kẻ không ngừng dùng những vật sắc nhọn đâm vào nó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tạo cho cô vết thương lòng sâu khó tả, hơn nữa, cô lại chẳng cách nào quên đi điều đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từng hạnh phúc hay nỗi đau dù nhỏ nhặt cô luôn phải ghi nhớ. Con người gọi đó là "khắc ghi", nhưng đối với cô là "ghi nhớ", một cách máy móc, đầy bi thương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiếng gõ cửa vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ, Mễ Lai vội vàng lau đi hai hàng nước mắt rồi ra ngoài mở cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một thuộc hạ của anh nhanh chóng đi vào, anh ta chào hỏi cô rồi quay sang phía bóng lưng vững trãi trước cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phúc Lâm, anh ấy lại quay lưng đi, dùng ánh mắt vô thần nhìn về phía xa xa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mễ Lai bất giác cúi đầu, không phí lời mà rời đi trong im lặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cho tới tận khi tiếng bước chân của cô không còn lại chút vết tích, hai người đàn ông mới bắt đầu bàn bạc chính sự.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thức Uông đẩy nhẹ gọng kính, giọng nói vừa có vẻ trịnh thượng vừa man mác vẻ nghiêm trọng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Cô Đàm vừa gặp vài vấn đề lớn..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phúc Lâm nghe tới cái tên này thì phản ứng kịch liệt, đôi lông mày rậm rạp nhíu chặt, giọng nói cũng trầm đi vì bất an:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Cô ấy làm sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Cô Đàm... cô ấy vừa bị cường bạo..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thôi Phúc Lâm nghe tới đó thì mặt mày biến sắc, gương mặt anh ta toát ra vẻ phẫn nộ, anh quay phắt người, gạt đổ tất cả những thứ trên bàn làm việc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âm thanh bén nhọn như muốn xuyên thủng màng nhĩ cũng chẳng tài nào che dấu sự cuồng nộ ẩn nấp trong giọng nói ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Khốn kiếp, tại sao bây giờ mới nói?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Gân xanh hằn nên trên trán anh ta càng làm bật lên nét đẹp hoang dã của chàng trai ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thức Uông dù đã làm việc dưới trướng anh nhiều năm, cũng phải khuất phục trước nộ khí này. Thức Uông đẩy gọng kính, khó khăn nuốt nước bọt, như thể đang tiếp thêm dũng khí để mở lời:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Người kia là con trai nhà họ Diệp, nên chuyện này được bảo mật rất rõ ràng. Vậy nên điều tra có chút khó khăn..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Mẹ kiếp!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đối mặt với cái trừng mắt đầy hận khí nơi chàng trai ấy, Thức Uông cảm thấy run sợ. Không dám nói gì liền bỏ đi, tới nơi chính điện chịu phạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phúc Lâm đưa tay lên trán, vò mái tóc trắng của anh ta, gương mặt hiện lên nét đau khổ, rất nhanh bị lấn át bằng nụ cười quỷ dị, như Tu La của địa ngục hiện hình, khao khát hủy diệt trong anh ta bùng cháy mãnh liệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giọng anh cũng vì vậy mà lạnh lẽo bộn phần:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Dám động đến cô ấy, có phải tắm máu tao cũng làm!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Họ Diệp, gia tộc thần bí bậc nhất thế giới. Ngoại trừ người mẹ xuất thân từ dòng dõi hoàng gia nước Pháp- Louis Vianlent chẳng ai biết cụ thể những người còn lại có nguồn gốc, xuất thân ra sao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ biết suốt bao nhiêu năm trời luôn làm mưa làm gió trên thương trường, không ai dám tỏ ra bất kính. Nhưng nhất cử nhất động họ đều rất cẩn trọng, không phải thương nhân tầm thường muốn biết là biết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phúc Lâm nâng lên ly rượu sâm panh sóng sánh sắc đỏ, giơ ly rượu trước mặt như muốn kính mời:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Diệp Bách Thâm, con lai Trung- Mĩ, ông tốt nhất, là bảo vệ cho tốt mạng của con trai ông. Nếu không, tôi sẽ đem anh ta cho diều hâu mổ xẻ!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nói xong thì giơ ly rượu lên cao, nụ cười lạnh lẽo đến thấu xương nở rộ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

°°°°Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bệnh viện Presbyterian, New York, Hoa Kỳ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô gái nhỏ nằm bất động trên giường bệnh, trông cô chẳng khác nào cái xác vô hồn. Đôi mắt thì vô thần hướng lên cửa sổ, một tay đặt trên bụng, tay còn lại buông thõng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vianlent vô cùng sốt ruột, cứ chốc chốc lại nhìn qua tấm kính vào trong.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bà quay đầu, thì thầm với ông Diệp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Bách Thâm, sao con bé cứ thẫn thờ mãi thế?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông Diệp ngồi tựa người vào ghế sofa phòng theo dõi sang trọng. Ông thở dài, mới mấy ngày mà mặt ông đã xuất giện nhiều nếp nhăn, ông có vẻ rất muộn phiền:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Bà không nghe bác sĩ nói gì sao? Bệnh của con bé là tâm bệnh, hơn nữa ý thức đối kháng của con bé rất mạnh, căn bản không ai giúp được nó. Trừ phi nó tự thoát ra."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bà Diệp vẫn chưa thôi lo lắng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Hay là chúng ta chuyển con bé tới bệnh viện khác...."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Bà định đưa con bé tới bệnh viện nào, đây là bệnh viện tốt nhất đất nước này rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vinalent cứ liên tục vỗ tay này vào tay kia, đi đi lại lại ra chiều lo lắng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Nhưng cứ để con bé thế này cũng không phải là cách!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Haizz, chúng ta đã làm tất cả những gì có thể rồi, còn lại phụ thuộc vào nó thôi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bên này, Trang đột nhiên ngồi bất dậy, yếu ớt bước vào phòng tắm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Camera trong phòng chuyển cảnh, cô gái nhỏ không ngừng kì cọ đôi bàn tay gầy guộc, tới mức làn da cũng ửng đỏ đau rát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nước mắt cô cũng lặng lẽ chảy xuống, tạo thành một khung cảnh đau lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Diệp Thanh Ch i- cô út nhà họ Diệp tỏ ra khó hiểu, cô hỏi vị bác sĩ gần đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Cô ấy làm sao vậy? Cô ấy đã làm thế cả chục lần rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Theo chúng tôi quan sát được thì cô Trang mắc bệnh ám ảnh cưỡng chế, cụ thể là cứ ba mươi phút cô ấy sẽ rửa tay một lần..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Nhưng... tại sao."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vị bác sĩ có vẻ ngập ngừng, anh ta đưa mặt về phía cô gái, nơi hai người đàn ông đang yên vị.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Vì cô ta cảm thấy mình rất bẩn, cần làm sạch."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Diệp Quân Minh lạnh nhạt nói một câu, như thể mọi chuyện căn bản không hề liên quan tới mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thái độ thờ ơ của anh ta khiến mọi người trong nhà bất lực, họ đều nhíu mày kháng nghị.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Duy chỉ có Hàng Thành là phản ứng mạnh mẽ nhất, anh rít lên đầy tức giận:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Câm miệng, anh cấm em nói như vậy. Sau này ai dám nói như vậy, kể cả em đi nữa, anh cũng sẽ không tha!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông bà Diệp chỉ nhìn nhau buồn buồn, không ai ngăn cản họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thanh âm kết thúc, trả cho họ một không gian im lặng, im lặng đến khủng khiếp...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

#DTrangĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net