Bên em tới tận cùng thế giớiDù cho tên đó có nói bao lần đi nữa, có nài nỉ van xin đằng sau lưng tôi thì bao chuyện anh ta làm trước đó thật sự không thể nuốt khan“Quay lại ngay! Cô định làm gì?!”Tiếng chửi rủa cứ văng vẳng bên tai cô, hai chân đã tàn lại ngày càng lỏng lẻo hơn nữa.“Để tôi đi…làm ơn đấy!! Tôi lạy anh”“Cô có gan bước thêm một bước nữa….đừng hỏi tôi sẽ làm gì” Tiếng gầm gừ của anh đe dọa tôi, với cái đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận đó“Đằng nào tôi cũng đi, anh quan tâm làm gì?” Nụ cười méo mó cùng với làn gió đung đưa thân thể mảnh mai của cô trên thành lan can chông chênh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô nhớ lúc khi mà anh còn âu yếm và vuốt ve cô như báu vật, trong vòng tay ấm áp đó…Màn đêm này sẽ kết thúc tất cả!___________Cô trách bản thân, tại sao lại đâm đầu vào tên điên đó. Mạc Vũ, một tên xã hội đen cặn bã, ngày đêm chỉ biết lách thân thể đến các hộp đêm tiệc tùng xã giao…Nhưng Nguyệt Đan cũng chẳng khác gì anh, ngoài việc có khuôn mặt và thân hình đẹp ra chẳng còn gì tốt.Một người có tính cách bốc lửa, hùng hổ như cô ra vậy mà khi sa vào con báo đó cũng trở thành đàn bà nội trợ không hơn không kém. Chuyển từ chiếc đầm đỏ hở hang, son phấn bôi trét trên mặt thành những bộ quần áo giản dị đơn sơ, cô cũng đã bỏ thuốc lá từ lâu sau khi yêu Mạc Vũ.Suốt những ngày tháng yêu nhau, cô chỉ chơi bời được mấy buổi rồi vì lý do “Anh sẽ đi kiếm tiền, làm lại cuộc sống cho cả hai chúng ta” ngọt xớt của anh mà tối ngày chỉ quây quẩn quanh chiếc chổi với cây lau nhà dọn dẹp.“Nguyệt, anh về rồi’. Tiếng mở cửa cùng giọng nói ấm áp khiến cô chạy ngay ra ngoài phòng khách bỏ mặc công việc đang dang dở. “Mạc Vũ! Hôm nay mệt không anh?”Đúng như lời hứa, anh ấy đi làm quanh ngày để kiếm tiền về cho cái mối tình này.“Có chút đáng kể gì? Anh còn muốn lo cho em nhiều hơn thế nữa mỹ nhân à”.Những lời mặn nồng rót mật vào tai tôi cùng với cái ôm nhẹ nhàng của Mạc Vũ, tôi nghĩ, đây chắc chắn là bến đỗ của cuộc đời mình rồi…—-----------Cái đêm anh bị chuốc rượu say do “bữa tiệc ở công ty” mà hắn nói với tôi. Mạc Vũ lao thẳng vào nhà và đánh chén tôi như bữa tối của hắn hôm đó…”Anh yêu em”, cái giọng ồm ồm pha lẫn với mùi rượu nồng nặc phả vào tôi, khiến tôi dựng tóc gáy vì sung sướng.“Em cũng-”....”Lý Thanh à..”Gì..? Đó là tên bạn đồng nghiệp trước của tôi.Sáng hôm sau, tôi không nói chuyện với hắn nữa. “Tha-...À Nguyệt Đan, em không làm bữa sáng hôm nay à? Em có mệt không? Hôm qua chắc anh làm hơi quá..” Tôi không trả lời hắn, cũng chẳng nhìn mặt.“Em yêu…” Tay hắn vòng qua eo tôi và dụi mặt hắn vào hõm cổ tôi mà hít lấy mùi hương, “Anh đi làm, có gì gọi anh nhé”. Rồi hắn hôn lên trán tôi và rời khỏi nhà. Tôi định v/ả hắn mấy phát mà vẫn xuôi lòng.Những ngày sau đó lại lặp lại những chuyện như thế, gần như mỗi lần lại là tên một người phụ nữ khác, tôi vẫn lại bỏ qua rồi tha thứ cho hắn. Bản thân tôi chẳng biết trở nên dễ dãi như vậy từ bao giờ, tôi muốn níu giữ hắn à?Nhưng cô quyết định sẽ dạy cho tên đó một bài học./chát/ “Cái gì vậy Nguyệt Đan?!” Hắn ta đứng ở cửa xoa bên má đỏ phừng của tôi mà hét lớn.“Anh đã lên giường với bao nhiêu đứa trong những ngày qua?”“....”“Mạc Vũ!!”“Vậy là em nhận ra rồi à?”Một cú sốc choáng qua đầu tôi, hắn không hề đi làm, mà là đi chơi cả ngày rồi quay về diễn kịch? Tôi chỉ là nội trợ? Tôi xúc phạm hắn rồi đóng sầm cửa lại, nhưng tên khốn đó để mặc tay mình bị cánh cửa đè bẹp đến mức chảy máu để ngăn tôi lại. Chợt hỗn loạn tôi lùi bước vào trong nhà: “Anh...!” Tôi lẩm bẩm. “Em không biết tôi đã nhịn nhiều như nào đâu…em chẳng khác gì con thỏ ngốc nghếch cả..”—-----Địa ngục của tôi bắt đầu từ những chuỗi ngày sau đó, hắn ta không thương hoa tiếc ngọc, hành hạ tôi chẳng khác gì con thú cần thuần hóa, như một món đồ chơi hoa hồng của hắn, muốn làm gì thì làm, và không bao giờ cho tôi bước ra khỏi căn hộ đó. Cho dù tay chân tôi có bầm rập vì đánh đập, có tím rộp đáng thương, cho dù tóc tôi xơ xác dính máu, không ăn không ngủ hắn cũng mặc kệ. Chưa kể việc hắn trói tôi ở góc phòng trong khi nhìn hắn với bạn tình làm chuyện mặn nồng đó..__________“Tôi chịu đủ rồi!!!” Một tiếng hét lớn, một nhịp hững lại, tôi nhảy xuống từ tầng cao nhất của căn hộ, cuộc đời cũng chỉ như vậy thôi, nhưng tôi bất giác mở mắt…Hắn ta đang...rơi? Hắn ôm lấy tôi...với v/ũ k/hí trên tay….Thật kinh tởm. “Tôi mới là người sẽ giết em…Nguyệt Đan yêu dấu”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net