Thông tin chương 2: Hôn mê
Tên truyệnBÓNG ĐÈ
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiBáo Thù, Dị Giới, Dị Năng, Hiện Đại, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Linh Dị, Xuyên Nhanh
Số chương5
Chương số2
Tiêu đề chươngHôn mê
Tóm tắt chươngNhà họ Trương là một gia đình khá giả trong thôn. Ngôi nhà lớn được xây dựng bằng gỗ lim chắc chắn, sân vườn rộng rãi, cây cối um tùm. Dù vậy, hôm nay nơi này lại mang một bầu không khí nặng nề, tĩnh ...

BÓNG ĐÈ: Hôn mê

Nhà họ Trương là một gia đình khá giả trong thôn. Ngôi nhà lớn được xây dựng bằng gỗ lim chắc chắn, sân vườn rộng rãi, cây cối um tùm. Dù vậy, hôm nay nơi này lại mang một bầu không khí nặng nề, tĩnh lặng đến mức đáng sợ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trương Minh vội vàng dẫn Phó Chính Bắc xuyên qua hành lang dài, đi thẳng vào phòng riêng của hai vợ chồng. Cánh cửa gỗ khẽ kêu một tiếng cọt kẹt khi được đẩy ra, để lộ ra không gian bên trong u ám, rèm cửa buông kín, chỉ có chút ánh sáng yếu ớt lọt qua khe hở, phủ lên căn phòng một màu xám lạnh lẽo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lâm Tĩnh nằm trên giường, chăn đắp ngay ngắn, nhưng gương mặt cô tái nhợt đến đáng sợ. Đôi môi khô khốc, làn da vốn mịn màng giờ trắng bệch như sáp, không chút huyết sắc. Nếu không nhìn kỹ, người ta có thể lầm tưởng cô đã… không còn hơi thở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phó Chính Bắc bước đến, ánh mắt trầm xuống. Anh cúi người, đầu ngón tay chạm nhẹ lên cổ tay Lâm Tĩnh. Một cơn lạnh lẽo lan đến tận đầu ngón tay, tựa như anh đang chạm vào băng tuyết giữa mùa đông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trương Minh đứng bên cạnh, lo lắng đến mức không dám thở mạnh. Hắn siết chặt hai tay, giọng khàn đặc:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Cô ấy… cô ấy vẫn ổn chứ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phó Chính Bắc không trả lời, anh ra một lọ dầu nhỏ từ trong túi áo, chiếc lọ làm bằng thủy tinh màu đen, ánh sáng phản chiếu lên bề mặt lọ tạo nên những vệt sáng mờ ảo. Mùi thơm kỳ lạ nhẹ nhàng thoảng qua, toả khắp căn phòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh mở nắp lọ dầu, nhẹ nhàng nhỏ một giọt vào đầu ngón tay thoa lên ấn đường của Lâm Tĩnh, nơi giữa trán cô. Cảm giác lạnh buốt của dầu lan tỏa trên làn da của cô, như thể xua tan đi sự nặng nề và tĩnh lặng trong phòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lâm Tĩnh bất động trên giường, nhưng khi dầu chạm vào ấn đường, một cảm giác nhẹ nhàng, thư thái lan tỏa trong cơ thể cô. Đôi mày cô hơi nhíu lại, đôi môi khẽ mấp máy như thể đang chìm vào một giấc mơ sâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phó Chính Bắc dừng lại một lúc, quan sát Lâm Tĩnh một cách chăm chú. Anh không vội rút tay về mà giữ nguyên như vậy, đôi mắt không hề rời khỏi gương mặt cô. Thế nhưng, trong ánh mắt ấy, một tia nghi ngờ thoáng qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trương Minh đứng bên cạnh, hơi thở căng thẳng, lo lắng không thôi, miệng mở ra muốn nói nhưng lại không dám lên tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Trước tiên tôi sẽ giữ hồn phách vợ anh trong căn phòng này, chuyện còn lại từ từ điều tra rõ đã.” Phó Chính Bắc vừa nói vừa xoay xoay cổ tay. Trương Minh nghe vậy thì nhanh chóng đi ra khỏi phòng, đóng cửa lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phó Chính Bắc mở chiếc túi đen nhỏ trên người ra, lấy ra một loạt đồ vật, mỗi thứ đều trông như những vật dụng cổ xưa, mang đậm vẻ huyền bí. Anh đặt một tấm vải trắng lên mặt đất, rồi rải lên đó một loạt những đồ vật như đá cuội, nhang trầm, và một số bùa chú mà mắt thường khó nhìn ra ý nghĩa. Cảnh tượng ấy như một nghi lễ cổ xưa, không gian tràn ngập mùi trầm hương và cảm giác tĩnh lặng kỳ lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phó Chính Bắc ngồi xuống, ánh mắt chăm chú vào Lâm Tĩnh đang nằm trên giường. Cơ thể cô vẫn bất động, hồn cô vẫn đang lạc lối đâu đó, bị điều gì đó kéo đi, không thể tự tìm lại đường trở về. Môi lẩm bẩm niệm những câu chú.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Nhất niệm linh hồn, hóa giải bóng tối, Khôi phục sự sống, hồn phách trở về. Vị vong linh, nghe lời thánh chú, Hồn phách không rời, theo đường đã vạch."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cùng lúc đó, Phó Chính Bắc không ngừng vẽ những ký tự cổ xưanhư một cách dẫn dắt hồn phách trở về với thân xác. Những ký tự này vừa giống những nét bùa, vừa giống như những bản đồ vạch lối cho linh hồn, không thể sai lệch, không thể lạc đường. Một làn khói mỏng từ những cây nhang bắt đầu tỏa ra, cuộn tròn quanh người anh, rồi bốc lên cao, tựa như một vòng xoáy nhẹ nhàng cuốn lấy không gian xung quanh. Phó Chính Bắc không ngừng lẩm bẩm, những âm thanh của lời chú như hòa vào nhau, tạo ra một bầu không khí kỳ quái, đầy bí ẩn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Những tia khói mỏng đã tan biến, và Phó Chính Bắc đứng dậy, quay người bước ra khỏi phòng, nhưng ngay khi vừa đẩy cửa, anh đã nhìn thấy Trương Minh đang đứng bên ngoài, mắt thẫn thờ. Trương Minh thấy Phó Chính Bắc bước ra, ánh mắt hắn lập tức ánh lên sự hy vọng. Hắn bước vội lại, vẻ mặt hớt hải, giọng nói cũng có chút run rẩy:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Phó tiên sinh… cô ấy… sao rồi?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phó Chính Bắc nhìn hắn một lúc, rồi nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Không thể nói rõ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trương Minh ngập ngừng một lúc rồi nói tiếp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nếu có thể, xin Phó tiên sinh ở lại ăn cơm với tôi. Nếu vợ tôi có chuyển biến xấu, ít nhất tôi sẽ yên tâm hơn khi có ngài ở đây.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh mắt Trương Minh đầy sự cầu xin, như muốn tìm một chút an tâm trong tình cảnh lo sợ bất ổn này. Hắn muốn Phó Chính Bắc ở lại, để nếu có bất kỳ điều gì xảy ra, hắn sẽ có người giúp đỡ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phó Chính Bắc nhìn hắn một lúc, không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đáp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Được.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Và rồi anh bước theo Trương Minh vào phòng khách, nơi bữa cơm đã được chuẩn bị sẵn. Không khí trong căn phòng bỗng chốc trở nên ấm áp hơn, nhưng nỗi lo lắng vẫn đè nặng lên không gian này, dù cả hai người đều im lặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net