Phó Chính Bắc từ từ mở mắt, cảm giác nặng nề và mệt mỏi bao trùm. Khi đôi mắt anh dần lấy lại được sự sắc bén, anh nhận ra mình đang nằm trên chiếc giường của Lâm Tĩnh. Không gian xung quanh tối mờ, chỉ có ánh đèn yếu ớt từ ngoài cửa chiếu vào, tạo ra những bóng đen kỳ quái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh cảm nhận được sự hiện diện của người khác trong phòng. Anh quay đầu lại, cơ thể hơi căng thẳng, chỉ kịp nhìn thấy Trương Minh và Lâm Tĩnh đang đứng yên lặng cạnh giường, ánh mắt của họ đã có sự thay đổi lớn, sự khác biệt rõ rệt trong thái độ của họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Minh bước thêm một bước về phía anh, ánh mắt lại sắc bén như dao, giọng nói của hắn cứng rắn, không còn sự nhu nhược, lo lắng như lúc trước:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Phó Chính Bắc, ngài làm gì vợ tôi?" Trương Minh lạnh lùng hỏi, không chút do dự. "Ngay bây giờ, nếu ngài không giao ra thanh kiếm Nguyệt Nhan thì chúng tôi sẽ không nhân nhượng đâu!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Tĩnh đứng bên cạnh Trương Minh, mặc dù gương mặt cô vẫn tái nhợt, nhưng trong ánh mắt lại hiện lên một sự khác biệt. Không còn là ánh mắt hoảng hốt, yếu đuối như trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phó Chính Bắc nhìn Lâm Tĩnh một cách chằm chằm, quan sát từng biểu hiện của cô. Rồi, anh quay lại nhìn Trương Minh, giữ vẻ mặt lạnh nhạt, không vội đáp lại lời đe dọa của hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Bày trò con nít." Câu nói lạnh lùng và sắc bén ấy khiến không gian trong phòng như đông lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Tĩnh không kìm được nữa, cô bước về phía Phó Chính Bắc:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Phó Chính Bắc... Vì sao anh làm vậy với tôi? Anh có biết vợ chồng tôi đã phải chịu đựng bao nhiêu nỗi khổ sở vì anh không?" Cô hít một hơi dài, đôi tay siết chặt lại, ánh mắt trong phút chốc thay đổi về dáng vẻ bị ức hiếp. "Anh đã làm gì với tôi trong những đêm đó? Mỗi đêm, tôi luôn bị một bóng đen vô hình đè nặng lên cơ thể, không thể chống lại được, không thể kêu cứu. Anh có biết tôi cảm thấy mình như thế nào không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng cô run lên vì nỗi đau, đôi tay siết chặt thành quyền, nhưng không thể che giấu sự tuyệt vọng. Trương Minh đứng bên cạnh, vẻ mặt đầy vẻ căm giận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Phó Chính Bắc," Lâm Tĩnh tiếp tục, lần này giọng cô kiên quyết hơn, lạnh lùng hơn, "Nếu anh không giao ra Nguyệt Nhan, tôi sẽ không tha thứ cho anh. Tôi sẽ khiến anh phải trả giá cho những gì anh đã làm với tôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Minh không nhịn được nữa, đôi mắt hắn tối sầm lại, giống như một con thú hoang bị đe dọa, hắn bước lên, giọng nói gắt gao và đầy sự uy hiếp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nếu ngài không giao kiếm, chúng tôi sẽ báo cảnh sát. Nói rằng ngài đã dùng thuốc mê để cưỡng bức vợ tôi mỗi đêm. Ngài nghĩ sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phó Chính Bắc ngồi dậy, nhìn vào Trương Minh rồi chuyển sang Lâm Tĩnh. Mỗi động tác của anh đều vô cùng nhẹ nhàng, ánh mắt anh lạnh lẽo như băng giá. Anh không nói gì ngay lập tức mà chỉ quan sát phản ứng của họ, rồi từ từ lên tiếng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bỗng nhiên, không gian trong căn phòng đột ngột bật sáng rực rỡ, ánh sáng chói mắt khiến Lâm Tĩnh và Trương Minh đều phải nhắm mắt một cách vô thức, không kịp phản ứng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chưa đầy một giây sau, một sợi dây bùa chú bay vút đến, lượn một vòng trên không trung với tốc độ nhanh đến mức mắt thường không thể theo kịp. Dây bùa phóng thẳng về phía Trương Minh và Lâm Tĩnh, như một sợi dây ma thuật, cuốn chặt lấy cơ thể họ mà không hề báo trước. Vợ chồng Trương Minh chỉ kịp thốt lên một tiếng kinh ngạc trước khi bị trói chặt, không thể cử động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sợi dây bùa này có vẻ như được làm từ một loại vật liệu kỳ lạ, phát ra ánh sáng nhè nhẹ, nhưng lại mang sức mạnh không thể cưỡng lại. Trương Minh và Lâm Tĩnh, dù có sức lực mạnh mẽ đến đâu, vẫn không thể thoát khỏi sự kìm kẹp của nó. Họ bị giữ nguyên tại chỗ, mắt không thể di chuyển, chỉ còn lại một cảm giác sợ hãi và bất lực tràn ngập trong lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phó Chính Bắc đứng dậy khỏi giường, bước về phía Trương Minh và Lâm Tĩnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này, Trương Minh và Lâm Tĩnh không thể làm gì ngoài việc chịu đựng, cơ thể họ hoàn toàn bị trói buộc. Họ cố gắng cựa quậy, gầm gừ trong miệng, nhưng càng cố gắng, sợi dây bùa càng siết chặt hơn, khiến hắn phải cắn răng chịu đựng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phó Chính Bắc chỉ đứng đó, quan sát tất cả với sự điềm tĩnh. Không khí trong căn phòng giờ đây như nặng trĩu, đầy sự căng thẳng và mơ hồ. Mọi thứ đang dần chuyển hướng, và không ai biết được câu chuyện sẽ đi về đâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Tĩnh giận dữ, khuôn mặt cô tái nhợt nhưng ánh mắt lại sáng lên một cách lạnh lẽo, căm phẫn. Cô giằng tay cố gắng để thoát khỏi dây bùa trói chặt, nhưng không thể, chỉ có thể quằn quại trong sự kìm kẹp của sợi dây vô hình. Ánh sáng rực rỡ từ bùa chú chiếu vào mặt cô, làm lộ rõ từng giọt mồ hôi lạnh trên trán, đôi môi cô mím chặt, không thể nhịn được cảm giác uất ức đang dâng lên trong lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Phó Chính Bắc, ngay từ đầu mày đã biết hết mọi chuyện phải không?" Lâm Tĩnh quát lớn, giọng nói tràn đầy căm hận. Cô không thể kìm chế được sự giận dữ của mình, dù bị trói chặt nhưng vẫn không thể ngừng chất vấn anh. "Mày đã biết mọi thứ từ lâu rồi, nhưng mày vẫn cố tình để tao rơi vào hoàn cảnh này, có phải không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh lên tiếng, giọng đều đặn nhưng chứa đựng một sự uy nghiêm không thể phủ nhận. "Đúng vậy. Các người không thể cứ mãi sống trong thân xác này mà không trả giá."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Tĩnh, hay đúng hơn là Mạn Âu, mắt mở to đầy ngạc nhiên và hoang mang. Lời nói của Phó Chính Bắc như một mũi dao sắc nhọn đâm vào nỗi lo sợ trong lòng cô. Nhưng cô không thể phủ nhận những gì anh nói, bởi một phần trong cô biết rằng mình không còn là chính mình nữa. Mạn Âu, linh hồn đã chết oan, cô biến thành một con quái vật vô hồn, cô đã chiếm lấy thân xác này và chồng của cô - Na Thiện đã chiếm lấy thân xác của Trương Minh. Họ đã trở thành những linh hồn không có nơi nào để đi, nên không muốn thoát khỏi cái xác này, họ cần huỷ hoại Phó Chính Bắc, đập vỡ thanh kiếm Nguyệt Nhan để không một ai có thể tấn công họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Họ bày ra chuyện bị bóng đè, đi tìm thầy Đặng xin trà an thần là để lan truyền tin tức này cho cả thôn đều biết. Sau đó họ lại tìm đến Phó Chính với mục đích vu oan cho anh là kẻ đã đứng sau, lợi dụng tà thuật để cưỡng bức Lâm Tĩnh. Họ muốn cửa tiệm của Phó Chính Bắc đóng cửa, Phó Chính Bắc bị giam giữ, thanh kiếm Nguyệt Nhan biến mất mãi mãi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt Mạn Âubừng bừng căm phẫn. Cô ta siết chặt tay, cơ thể run lên trong cơn giận dữ. Mọi sự uất ức dồn nén suốt bao lâu đã bộc phát hết trong khoảnh khắc này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mày đã làm gì bọn tao?" Mạn Âu gằn giọng, từng chữ như ném vào mặt Phó Chính Bắc. "Vì sao mày biết rõ như vậy nhưng lại không ra tay ngay lần đầu? Mày để bọn tao phải sống trong đau khổ thế này, khiến chúng ta bị mắc kẹt giữa hai thế giới, không thể chết cũng không thể sống!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời cô ta vang lên đầy sự căm hận, như muốn xé tan không gian tĩnh lặng. Cô ta không thể hiểu tại sao Phó Chính Bắc lại chậm trễ, tại sao anh lại để cô ta và Na Thiện phải chịu đựng đến mức này. Từ lúc cô còn là một linh hồn, Mạn Âu đã bị ngược đãi, chiếm đoạt, và giờ, không thể chịu đựng được nữa, cô ta muốn sự trả thù, muốn tất cả phải trả giá cho những gì đã làm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phó Chính Bắc đứng lặng, ánh mắt vẫn bình tĩnh, không hề có vẻ sợ hãi hay bất ngờ. Anh đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng trước khi đến đây. Trái ngược với sự cuồng nộ của Mạn Âu, anh giữ vẻ điềm đạm, đôi mắt thâm trầm như nhìn thấu tất cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đúng, tôi đã không ra tay ngay từ lần đầu." Phó Chính Bắc đáp lại, giọng nói của anh vững vàng như đá. "Vì tôi không thể chỉ hành động theo cảm xúc. Nếu tôi làm vậy, sẽ không có cách nào để giải quyết triệt để những gì các người đã gây ra."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh khẽ cử động, tay khẽ vén một sợi tóc rối trên trán, ánh mắt vẫn không rời khỏi Mạn Âu. Phó Chính Bắc nhìn cô như một pháp sư nhìn vào một phép thử. Anh biết rằng để giải quyết được vong hồn này, anh cần phải giữ vững tư thế, phải có sự tĩnh tâm và chín chắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Lúc lập đàn, tôi cố tình mở thuật che mắt, không để các người nhìn thấy rõ mọi việc," anh tiếp tục, giọng nói của anh như một cơn gió lạnh thổi qua, không một chút cảm xúc. "Tôi đã chuẩn bị sẵn phương thức đối phó với các người từ lâu. Lọ dầu sáng nay tôi thoa lên ấn đường của cô, có thơm không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mạn Âu nghe thấy vậy, đôi mắt cô như muốn bốc hỏa. "Mày... có ý gì?!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net