Thông tin truyện: Bút Tàng Hình
Tiêu đềBút Tàng Hình
Mô tảCao khảo, bạn thân đã đổi ruột bút của tôi thành loại “bút tàng hình”, nét chữ sẽ tự động biến mất sau 12 giờ.   Sau đó, cô ta tổ chức một buổi họp lớp rầm rộ, trước thời điểm công bố kết quả, để chúc mừng tôi thi đỗ.    Đến ngày kết quả được công bố, ngay trước mặt mẹ tôi đang mắc bệnh nặng, cô ta công khai việc tôi thi trượt.    Tôi, một kẻ cô đơn không nơi nương tựa, đã để lỡ mất cơ hội duy nhất có thể thay đổi số phận.    Khi mẹ tôi qua đời, tôi mới phát hiện ra bí mật về cây bút “bút tàng hình”.    Khi tôi tuyệt vọng báo cảnh sát, cô ta lại đưa ra một giấy chứng nhận của cơ quan có thẩm quyền.    Giấy chứng nhận khẳng định tôi là một kẻ mắc bệnh tâm thần, chuyên nói năng bậy bạ.    Bị dồn đến đường cùng, tôi cầm tờ giấy chứng nhận ấy mà bật cười.    “Bệnh tâm thần phải không?”    “Ý cô nói là loại bệnh giết người mà không phải chịu trách nhiệm pháp luật đó hả?”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem51,260
Số chương10
Thể loạiNgôn Tình, Nữ Cường, HE, Hiện Đại, Học Đường, Trả Thù, Thanh Xuân Vườn Trường, Sảng Văn

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20252470
Chương 222/4/2025910
Chương 332/4/20254780
Chương 442/4/20253320
Chương 552/4/2025190
Chương 662/4/20251980
Chương 772/4/20252140
Chương 882/4/20256550
Chương 992/4/20253080
Chương 1010 (Hết)2/4/20257160
Bút Tàng Hình

Bút Tàng Hình

Bút Tàng Hình
51260
Lượt xem
10
Chương

Mô tả

Cao khảo, bạn thân đã đổi ruột bút của tôi thành loại “bút tàng hình”, nét chữ sẽ tự động biến mất sau 12 giờ.

Sau đó, cô ta tổ chức một buổi họp lớp rầm rộ, trước thời điểm công bố kết quả, để chúc mừng tôi thi đỗ. 

Đến ngày kết quả được công bố, ngay trước mặt mẹ tôi đang mắc bệnh nặng, cô ta công khai việc tôi thi trượt. 

Tôi, một kẻ cô đơn không nơi nương tựa, đã để lỡ mất cơ hội duy nhất có thể thay đổi số phận. 

Khi mẹ tôi qua đời, tôi mới phát hiện ra bí mật về cây bút “bút tàng hình”. 

Khi tôi tuyệt vọng báo cảnh sát, cô ta lại đưa ra một giấy chứng nhận của cơ quan có thẩm quyền. 

Giấy chứng nhận khẳng định tôi là một kẻ mắc bệnh tâm thần, chuyên nói năng bậy bạ. 

Bị dồn đến đường cùng, tôi cầm tờ giấy chứng nhận ấy mà bật cười. 

“Bệnh tâm thần phải không?” 

“Ý cô nói là loại bệnh giết người mà không phải chịu trách nhiệm pháp luật đó hả?”