Thông tin chương 3: Chương 3
Tên truyệnCa Ca Sủng Nhi
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNgôn Tình
Số chương9
Chương số3
Tiêu đề chươngChương 3
Tóm tắt chươngMười bảy năm trong cuộc đời củahắnluôn tịch mịch, mẹthìlặng lẽ nhưmộtcái bóng, sống đơn côi, chịu đựng cực khổ nuôihắnăn học. Đến trường, với vẻ ngoài xuất chúng đượckhôngbiết bao thiên kim tiểu thư, ...

Ca Ca Sủng Nhi: Chương 3

Mười bảy năm trong cuộc đời củahắnluôn tịch mịch, mẹthìlặng lẽ nhưmộtcái bóng, sống đơn côi, chịu đựng cực khổ nuôihắnăn học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đến trường, với vẻ ngoài xuất chúng đượckhôngbiết bao thiên kim tiểu thư, thậm chí cả những công tử đào hoa đem lòng mến mộ,hắnchỉ nhìn mọi việc bằng con mắt chán chường, lạnh nhạt thờ ơ.Cuộc đời củahắn, chỉ có mẹhắn, nên khi mẹhắnqua đời, dù mẹ qua đời trong hạnh phúc, nhưnghắnvẫn chưa thể tha thứ cho người tự xưng là cha kia, vớihắn, ông ta quá hèn kém, hèn vìkhôngthể bảo vệ được người mìnhyêu, kém cả năng lực khi truy tìm ngườiyêumình, mẹ cách ông ta mười năm, mà ông ta lại vô dụng đến mức chẳng thể tìm ra mẹ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nếu muốn tìmmộtngười, vớihắnmànóiđó là chuyện quá mức dễ dàng, nên khihắnnhìn ông ta,hắnthấyhiệnlên than ảnh gầy gò đau khổ của mẹ, những đêm lặng lẽ ngồi nhìn về phương xa.hắnkhônghiểu, tìnhyêulà thứ gì mà làm con người ta trở nên hèn mọn như thế, nếu làhắn,mộtkhihắnxác định đó là tìnhyêu,hắnsẽđoạt,sẽcướp,sẽgiành giật cho đến khi thuộc về mình, dù chiến đấu bằng hơi thở cuối cùng.Nhưnghắnnghĩ cả đời này, chẳng có thứ gì đáng đểhắnlàm như thế,hắngần như là thiên tài,hắnhọcmộthiểu mười, cuộc sống khổ sở của mẹ, có đôi khihắncũng muốn chơi cổ phiếu, tập kinh doanh để kiếm tiền lo cho mẹ, nhưng ánh mắt mẹ nghiêm khắc, tuyệt đốikhôngchohắntham gia vào những trò đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹnói‘Tiền làm hư con người, ba con trước kiakhôngxấu xa như vậy, từ khi ba con giàu có, con ngườiđãtrở nên thay đổi.” với bà, tiền đủ ăn, đủ dùng, đủ hạnh phúc rồi.hắnkhôngcho là đúng, nhưnghắnchưa bao giờ dám cãi lại mẹ, thầm nghĩ trong long, mẹ muốn sao cũng được, chỉ cần mẹ vui.Nhưng đếnmộtngày mẹ ngã xuống,thìmọi chuyệnđãkhôngthể cứu vãn nữa, mẹ bệnh và suy sụp rất nhanh, chỉ trong vòngmộttháng gần nhưđãcướpđitất cả sinh mệnh của mẹ, và đến lúc này,hắnnhận ra,hắnđãsai lầm rồi.hắnquá mức hiếu thảo, hayhắnquá mức thờ ơ, màkhôngquan tâm đến mẹ,hắnnghe theo lời mẹ, để rồi đến khi mẹ ngã bệnh,hắnmuốn giúp mẹ cũng chẳng còn kịp nữa rồi.Đó là nỗi ân hận lớn nhất trong cuộc đời củahắn, đến khihắngặpcô, nụ cười sáng rực rỡ như đóa hướng dương nở rộ,hắnchợt thấy rùng mình, giá lạnh từ trái timhắnnhư bị vầng thái dương nhonhỏnày xuađi, nhưnghắntuyệt đốikhôngthừa nhận,hắnthấy mình nên chán ghétcô, nhưng dù cách nàođichăng nữa,hắnvẫnkhôngthể tránh thoát được trái tim của mình.Hôm đó,mộtngàycôđến trường, ba ba phải ra nước ngoài công tác, nhà chỉ còn haianhem,hắncố gắng tránh nécôđến hết mức có thể.Nhưng hôm nayhắnphải đến đóncô,hắnghét nhất chuyện này, vớihắn, ở bên cạnhcôđó làmộtcực hình tàn khốc nhất, nhưnghắnkhôngthể để tài xế hay vệ sĩđiđóncô, vìhắn…khôngan tâm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đáng chếtthật, saohắnlạikhôngan tâm cơ chứ?!Đến trước công trường,hắnngạc nhiên khikhôngthấycôngồi đónhắnnhư thường lệ,hắnkinh ngạc.côbé này vốn luôn sôi nổi, vừa tan trường là chạy ngay ra cổng chờ đợihắn, nên lúc nàohắncũng cố gắng đến trước thời gian tan tầm, bởihắnsợcôgặp nguy hiểm.Tập đoàn Viễn Thị thuộcmộttrong mười tập đoàn lớn nhất thế giới, nên uy hiếp từ các đối thủ cạnh tranhtrênthương trườngkhôngphải là ít,côlà congáiyêucủa Tổng tài Viễn Thị, và là emgáicủa CEO trẻ tuổi nhấttrêngiới thương trườnghiệnnay, nên những đối tác muốn lăm lecô, gây nguy hiểm chocôcũngkhôngít, đó là lí doanhkhôngthể an tâm cho bất cứ aiđiđóncô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vàhắnbiết, nếuhắnkhôngđến đóncô, vẻ thất vọng củacôđược gửi về từ ra đa theo dõicôlàmhắnchẳng thể an tâmmộtchút nào, nên đành ủy khuất bản thân vậy.Nhưng hôm nay sao lạikhôngthấycô,hắnbước nhanh vào trong trường, thấycôbé con củahắnđangbận lăng xăng an ủi chomộtcôbéđangkhóc,hắnkhẽ cau mày, con nhóc này, lại nhiều chuyện nữa rồi.Nghĩ thếhắnbước nhanh đến, lạnh nhạt lên tiếng:“Tuyết Cần, đến giờ về rồi sao lạikhôngvề.”côbé con nhìnanh, nũng nịu:“anhhai à, tiểu ngọc nhiđangkhóc, bạn ấy bị bạn bè bắt nạt.”hắnhừ lạnh, chả buồn đưa mắt nhìncôgáiđangkhóc nức nở bờ vai run run bên cạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vớihắn,trênđời này chẳng có thứ gì đểhắnquan tâm, trừ mẹhắn, và….Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

À, mà chỉ mẹhắnthôi.Lúc đó, hai thân ảnh chạy mạnh vào như hai luồng gió, haianhem với gương mặt giống nhau như tạc, chạy nhanh vào,trêngương mặt tràn đầy hốt hoảng cùng lo lắng,hắncũng chẳng thèm đưa mắt nhìn, nhưng giọngnóilạnh lẽo nhưng tràn đầy quan tâm bên cạnh vang lên, làmhắnkhôngmuốn quan tâm cũngkhôngđược:“Sao lại ngồi đây khóc, chẳng biết làm gì khác ngoài khóc thôi à?”Chàng trai giọng điệu mềmnhẹlên tiếng:“Thiên, Ngọc nhi bị bạn bè bắt nạt, vệ sĩ vừa cho hay mà.”Chàng trai ôn hòa bế bổngcôgáilên ôm vào lòng, nhưng chưa bước được bước nào,đãbị chàng trai có giọngnóilạnh như băng tuyết bước nhanh đến giành lấy ôm chặt vào lòng.Bước chân mạnh bạo, nhưng động tácthìvô cùng ôn nhu, như sợ người nào đó bị đau vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giọngnóilúc nàykhôngcòn lạnh lắm: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chuyện như thế chẳng biết gọi điện thoại về, chỉ biết khóc thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tú, điều tra xem kẻ nào dám gan lớn như thế, dám trêu chọc emgáita.”hắnngẩng mặt lên, đối diện với hai chàng thanh niên tuấn mỹ tuyệt luân, khẽ gật đầumộtcái gọi là chào hỏi.hắnnhận ra hai người này, đây chính là Tổng tài Hắc Huyền Thiên và Phó Tổng tài Hắc Huyền Tú của tập đoàn Lôi Vũ, hai chàng trai này làm mưa làm giótrênthị trường kinh doanh,mộtcâunóicủa hai người này có thể làm dậy sóng giới cổ phiếu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hai tập đoànhiệntại cũngđangcó nhiều dự án chung, nên thường gặp nhau là vẻ đương nhiên.Gặphắn, hai thanh niên kia cũng thoáng nhướng mày kinh ngạc rồi gật đầu chào, sau đó bếcôbé con vào lòng như trân bảo quý hiếm, sải bước chân ra bên ngoài.Vừađi, vị tổng giám đốc mang tiếng mặt lạnh kiệm lời nhất trong giới thượng lưu kia vừa lầm bầm như bà thím hang xóm,hắnthoáng ngạc nhiên về bộ mặt lạ thường của vị tổng giám đốc trẻ tuổi này, nwhng với tính tình lãnh đạm chẳng thích quan tâm kia,hắnbỏ qua ngay lập tức.Vớihắn, ngoài trừ tiền,hắnchẳng muốn quan tâm bất cứ việc gì.Lúc này,hắnđưa mắt nhìncôbé bên cạnh đưa ánh mắt khó hiểu nhìn theo, cảm thấy vị chua từ lồng ngực vang lên,anhhừ lạnh:“Có gì mà nhìn mải miết thế?”côbé con như vừa chợt tỉnh cơn mê, vội vã lắc đầu như trống bỏi:“Khong có gì,khôngcó gì ạ.”Hừmộttiếng, rồi quay mặtđi, hôm nayhắnthế nhưng lại pháthiện, mình chán ghét khi ánh mắt củacônhìn chằm chằm vào phái nam khác giới, đáng chếtthật, hai tên đó có gì đáng đểcônhìn chăm chú đến thế chứ.Nghĩ đến đây,hắnlại giật mình,côcó thích nhìn aithìmặccô, lien qua gì đếnhắn.Tuyết Cần nhìn gương mặt thay đổikhôngngừng củaanhtrai, trái tim hơi run run.côbiếtanhtrai khó tính, hôm nay đểanhđợi chắcanhgiận lắm, nêncôrón rén bước đến gần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chụt!mộttiếng hônnhẹlên đôi gò má củaanh,nhỏgiọngnói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Xin lỗianhhai, sau này emsẽkhôngdám nữa.nóirồikhôngđể ý đến gương mặt thất thần ngơ ngác của vị CEO trẻ tuổi kia,cônắm tayanhchạy nhanh về phía cổng trường.trênbàn ăn cơm, cũng chỉ có haianhem, thím Trương sau khi nấu ăn xongđãvề nhà, haianhem ăn cơm, Viễn Chinh Huân vẫn còn thất thần chưa tan sau nụ hôn ban nãy,anhvốn khiết phích chẳng bao giờ cho ai đến gần trừ mẹ, chứ đừngnóiđến việc hônanh, nhưngcôbé con này, từ ngày quen biếtcô,côđãkhôngngừng xâm nhập sâu vào đời sống củaanh, và nụ hôn đó,khôngcần đưa tay sờanhcũng biết bên má trái của mìnhđãnóng lên, chỉ vì nụ hôn đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đáng chếtthật, chỉ vìmộtnụ hôn thôi mà, có cần thiết phải ngơ ngẩn đến thế nàykhông.Tức tối,anhvùi đầu vào ăn cơm, đuôi mắt liếc sang hướng bên cạnh,thìthấycôbé con chỉ vùi đầu ăn cơm trắng, thức ăn hầu nhưkhônghề đụng đến.anhcau mày, gắpmộtkhối thức ăn bỏ vào bát, món tôm nàycôbé rất thích, sao dạo nàykhôngthấy con bé ăn nhỉ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hình như dạo này con bé gầy hẳn ra.Tuyết Cần ngước mắt nhìnanhtrai, hơi cảm động vìsựquan tâm hiếm hoi này, nhưngcôvẫn gắp bỏ ra,hiệnnay trào lưu của congáilà đáy thắt lưng ong, nếu mình tròn trịathìbị bọn chúng trêu cợt mãi.Viễn Chinh Huân rấtkhônghài lòng,anhlập tức gắp thức ăn vào bát:“Ăn hết, nếukhôngtối naykhôngcho ngủ cùng.”Tuyết Cần chu môi phụng phịu, mỗi lần chỉ có cách này để hù dọacô,anhtrai chả có chút sang tạo nào cả.Gần nhưđãtrở thành thói quen, mỗi khi ba bađicông tác là con bé con này mắt mũi mơ màng xách gối chăn qua phònganh, đáng chết nhất là, tướng ngủ con bé cực kì xấu, nó ôm xiếtanhnhư chú gấu Koala,khôngchịu buông ra, có đôi khi còn cọ a cọ, cọ a cọkhôngthôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đêm nay, haiii, lại làmộtđêm tắm nước lạnh và mất ngủ nữa đây.Nghĩthìnghĩ như thế, nhưnganhkhôngcó cách nào mở miệngyêucầu con bé ngủ lại phòng mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trước giờ vốn khiết phích, nhưng khi đến gần con béthìhầu như biến mấtkhôngcòn.nóira cũng lạ, con bé ngoài trừ tính thích ômanhra,thìcon bé lại ngoan vô cùng, nhưngsựngoan ngoãn đó lại cực kì làm phiềnanh.Có đôi khianhcảm thấy như có sợi lông tơ mềmnhẹlướtnhẹqua trái tim, vừa ngưa ngứa vừa xôn xao, cảm giác này….anhchả dám tìm hiểu thêm đó là gì.Hôm nay vẫn như mọi hôm, Tuyết Cần vừa định ra cửa đónanhtraithìđột nhiên có hai thanh niên lạ mặt, mặc Âu phục đen xông đến mờicôra ngoàinóianhcôđangđợi. trước giờ Tuyết Cần chưa từng gặp những người này, cho nêncôvội vã lắc đầukhôngđitheo bọn họ, nhưng hai người bọn họ rat ay nhanh như chớp,mộtchiếc khăn tẩm thuốc mêđãchụp vào mũi củacô.côvùng vẫy vài cái rồi mê man.Viễn Chinh Huân phiền chán lái xe đến đóncôbé con tan học,anhchẳng thích làm công việc như người hầu này chút nào, nhưng nếukhôngđến đónthìanhlạikhôngthể yên tâm.Đợi, rồi đợi, chẳng thấycôbé bước ra,anhlắc đầu cười trừ, cái con bé này chắc mãi an ủicôbạn Tiểu Ngọc Nhi kia nữa rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dạo gần đây haicôbé con thân nhau vô cùng, làmanhcó đôi khi thấy mình bị bỏ mặc sangmộtbên, cảm thấy hơi… Chua.khôngbiết vì sao, con bé bám mãi láyanhthìanhcảm thấy phiền vô cùng nhưng khi nó chăm chú vào thím TRương hay bài tậpthìtự dưnganhcảm thấy những thứ đóthậtđáng ghét, gần nhưanhmuốn chúng nó biến mất hết trong tầm tayanh.anhmở cửa xe, sải bước địnhđivào trong trường đón con bé ham chơi, bất chợt, điện thoại reo lên,anhbắt máy,mộtsố máy lạ,anhđưa lên nghe:“Xin chào.”“CEO Viễn, ngài khỏe chứ.”mộtgiọng nữ thánh thót trầm trầm vang lên,anhphiền chán, muốn dập máy,côtiểu thư Trần Gia Lệ nàythậtđáng ghét, y như những con thiêu thân bám mãikhôngbuông,anhchả có hứng thú gì với cái thứ õng ẹo dát vàng nạm ngọc này, và khicôta càng bám theoanhthìsựchán ghét đó càng tăng them.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hình nhưanhkhôngthể có hứng thú với bất kì ai, trừcôbé con đó.Dường như nhận ra đượcanhsắp cúp máy, giọngcôgáicười khẽ:“CEO Viễn,anhđừng cúp máy vội, chẳng phảianhnôn nóng muốn gặpcôemgáibénhỏcủaanhhay sao?”Nghe đến đây, gương mặt phiền chán của Viễn Chinh Huân bất chợt lạnh như băng giá, nhiệt độ có thểâmxuốngkhôngđộ, quanh mình tỏa ra sát khí nồng đậm, làm hai cận vệ vừa từ trong trường học bước ra cũngkhôngtránh khỏi rùng mình.mộttrong hai cận vệ nghiêng người:“CEO Viễn,khôngthấy tiểu thư ở bên trong.”Vừa nghe thuộc hạ báo cáo, bên đầu dây bên kia lại cất tiếng cườithậtto:“CEO Viễn ơi là CEO Viễn, tổng giám đốc nhưanhmà đếnmộtcôemgáicũng bảo vệkhôngxong,côbé ấyđanglà khách của chúng tôi, chẳng qua là thấy da thịt con bé trắng noãn trắng nà, chúng tôi muốn xem thử chút thịt của trinh nữ nấu chín có thể trường sinh bất lão haykhông.”Nghe giọngnóicủacôta, Viễn Chinh Huân bất chợt rùng mình, cơn lạnh từ sống lưnganhlan tỏa khắp toàn thân,anhbiết ả điên nàynóiđược chắc chắnsẽlàm được, mấy hôm trướcanhlàmcôta bẽ mặt trước giới thượng lưu, cho nên ả tahiệntại muốn trả thùanh,anhtức bản thân saokhôngxếp đặt vài cận vệ bên cạnhcôbé chứ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giờ phút này nỗi sợ cùng cơn giận dữ gần như nhấn chìmanh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net