Thông tin truyện: Cái Giá Của Lòng Tham
Tiêu đềCái Giá Của Lòng Tham
Mô tảTôi vất vả hướng dẫn sinh viên chuẩn bị thi đấu suốt một năm trời.   Ngay trước trận chung kết, sinh viên đột nhiên tìm tôi để ra điều kiện, nếu tôi không đồng ý thì sẽ từ chối thi đấu.   "Cô ơi, cô huấn luyện bọn em chẳng qua cũng chỉ để giành giải thưởng và thăng chức thôi.”   "Cô cảm thấy danh hiệu đó không đáng giá mười vạn sao?”   “Bây giờ bỏ cuộc... chẳng phải quá đáng tiếc sao?”   Tôi vừa sốc vừa phẫn nộ, một năm trời, vậy mà lại nuôi ra bốn kẻ vong ân bội nghĩa!   Không nói hai lời, tôi lập tức giúp bọn họ rút khỏi cuộc thi.   Lòng đã nguội lạnh, thi đấu hay không cũng chẳng còn quan trọng   Năm sau, tôi dẫn một đội sinh viên khác giành chức vô địch, tất cả thành viên đều được tuyển thẳng vào chương trình sau đại học.   Lúc này, mấy sinh viên năm trước lại tìm đến tôi cầu xin:   "Cô ơi, bọn em vẫn muốn giúp cô tham gia cuộc thi, cô có thể dẫn dắt bọn em thêm một năm nữa không?”   “Yên tâm, lần này tuyệt đối không lấy của cô một xu nào.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem33,220
Số chương13
Thể loạiNữ Cường, Vả Mặt, Học Đường

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20259850
Chương 2Chương 22/4/20257030
Chương 3Chương 32/4/20256410
Chương 4Chương 42/4/2025740
Chương 5Chương 52/4/20251770
Chương 6Chương 62/4/20251360
Chương 7Chương 72/4/20258130
Chương 8Chương 82/4/20255340
Chương 9Chương 92/4/20259600
Chương 10Chương 102/4/20258420
Chương 11Chương 112/4/20256050
Chương 12Chương 122/4/20256830
Chương 13Chương 13 (Hoàn)2/4/2025590
Cái Giá Của Lòng Tham

Cái Giá Của Lòng Tham

Cái Giá Của Lòng Tham
33220
Lượt xem
13
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:02 02/04/2025

Mô tả

Tôi vất vả hướng dẫn sinh viên chuẩn bị thi đấu suốt một năm trời.

Ngay trước trận chung kết, sinh viên đột nhiên tìm tôi để ra điều kiện, nếu tôi không đồng ý thì sẽ từ chối thi đấu.

"Cô ơi, cô huấn luyện bọn em chẳng qua cũng chỉ để giành giải thưởng và thăng chức thôi.”

"Cô cảm thấy danh hiệu đó không đáng giá mười vạn sao?”

“Bây giờ bỏ cuộc... chẳng phải quá đáng tiếc sao?”

Tôi vừa sốc vừa phẫn nộ, một năm trời, vậy mà lại nuôi ra bốn kẻ vong ân bội nghĩa!

Không nói hai lời, tôi lập tức giúp bọn họ rút khỏi cuộc thi.

Lòng đã nguội lạnh, thi đấu hay không cũng chẳng còn quan trọng

Năm sau, tôi dẫn một đội sinh viên khác giành chức vô địch, tất cả thành viên đều được tuyển thẳng vào chương trình sau đại học.

Lúc này, mấy sinh viên năm trước lại tìm đến tôi cầu xin:

"Cô ơi, bọn em vẫn muốn giúp cô tham gia cuộc thi, cô có thể dẫn dắt bọn em thêm một năm nữa không?”

“Yên tâm, lần này tuyệt đối không lấy của cô một xu nào.”