Thông tin truyện: Cảm Ơn Anh! Tôi Đã Có Chồng Rồi!
Tiêu đềCảm Ơn Anh! Tôi Đã Có Chồng Rồi!
Mô tảNăm thứ hai sau khi kết hôn, cha mẹ tôi đùa hỏi tôi và Phó Ngôn Chu khi nào mới đi chứng giấy và sinh con.   Hắn tranh thủ trả lời trước: "Cứ đợi thêm đi."   Tôi tính toán một cách nghiêm túc: "Trong vòng ba tháng phải cố gắng có thai, sang năm đầu xuân sẽ sinh."   Phó Ngôn Chu không hài lòng với quyết định của tôi, thế là hắn đưa bạch nguyệt quang đang mang thai biến mất cả đêm không về.   Nhìn thời gian đã định càng lúc càng gần, không còn cách nào khác, tôi xấu hổ bấm số điện thoại của kẻ thù không đội trời chung của hắn:   "Tối nay anh có rảnh không? Tôi muốn phiền anh ba phút, giúp tôi có thai một đứa thừa kế cho nhà họ Phó." Bên kia đầu dây tức tối:   "Ba phút? Cô đang chà đạp lòng tự trọng của tôi đấy à?   "Cô chờ đó cho tôi!"   Sau đó, vào cái đêm tôi bận rộn để có đứa thừa kế cho nhà họ Phó, Phó Ngôn Chu tìm tôi đến phát điên.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem41,566
Số chương12
Thể loạiNgôn Tình, Nữ Cường, Hiện Đại, Ngược Nam, Trả Thù

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20253800
Chương 2Chương 22/4/20259940
Chương 3Chương 32/4/20255440
Chương 4Chương 42/4/20254330
Chương 5Chương 52/4/20255760
Chương 6Chương 62/4/20251600
Chương 7Chương 72/4/20252740
Chương 8Chương 82/4/20256410
Chương 9Chương 92/4/20256650
Chương 10Chương 102/4/20257030
Chương 11Chương 112/4/20253570
Chương 12Chương 12: Kết2/4/20258390
Cảm Ơn Anh! Tôi Đã Có Chồng Rồi!

Cảm Ơn Anh! Tôi Đã Có Chồng Rồi!

Cảm Ơn Anh! Tôi Đã Có Chồng Rồi!
41566
Lượt xem
12
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:03 02/04/2025

Mô tả

Năm thứ hai sau khi kết hôn, cha mẹ tôi đùa hỏi tôi và Phó Ngôn Chu khi nào mới đi chứng giấy và sinh con.

Hắn tranh thủ trả lời trước: "Cứ đợi thêm đi."

Tôi tính toán một cách nghiêm túc: "Trong vòng ba tháng phải cố gắng có thai, sang năm đầu xuân sẽ sinh."

Phó Ngôn Chu không hài lòng với quyết định của tôi, thế là hắn đưa bạch nguyệt quang đang mang thai biến mất cả đêm không về.

Nhìn thời gian đã định càng lúc càng gần, không còn cách nào khác, tôi xấu hổ bấm số điện thoại của kẻ thù không đội trời chung của hắn:

"Tối nay anh có rảnh không? Tôi muốn phiền anh ba phút, giúp tôi có thai một đứa thừa kế cho nhà họ Phó."

Bên kia đầu dây tức tối:

"Ba phút? Cô đang chà đạp lòng tự trọng của tôi đấy à?

"Cô chờ đó cho tôi!"

Sau đó, vào cái đêm tôi bận rộn để có đứa thừa kế cho nhà họ Phó, Phó Ngôn Chu tìm tôi đến phát điên.