Tôi đã nhặt một kẻ ngốc mang về nhà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh bị mất trí nhớ nhưng nhìn vẫn rất đẹp trai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đã lừa anh rằng anh là chồng sắp cưới của tôi. Kẻ ngốc đã tin vào điều đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng sau này khi anh lấy lại được trí nhớ, phát hiện ra anh là con nhà giàu cao cao tại thượng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh trở về thế giới của mình mà không hề có chút lưu luyến nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai năm sau gặp lại, tôi đã tận mắt chứng kiến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kẻ ngốc ngày xưa hiện giờ đang dùng mũi giày nghiền nát ngón tay của người khác và lạnh lùng nói: “Rác rưởi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đang định bỏ chạy thì bị anh chặn lại:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vợ sắp cưới, em cũng bị mất trí nhớ à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
01Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lần tôi gặp lại Lâm Thú Dã là ở trường học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh đã quyên góp một tòa nhà thư viện cho trường nên được nhà trường mời đến nói chuyện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh Lâm tuổi trẻ tài cao, sao lại muốn đầu tư vào sự nghiệp giáo dục vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh trả lời bằng giọng nhạt nhẽo:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi mong muốn những người đi học đều có sách để đọc.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mong muốn này liệu có liên quan đến những chuyện trước đây của anh không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thú Dã im lặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba năm trước, anh bị mất trí nhớ và bị người ta vứt bỏ tại một vùng quê nghèo khó. Anh đã phải trải qua những năm tháng khốn khổ nhất cuộc đời – chuyện mà không phải ai cũng biết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngồi dưới sân khấu và nhìn anh từ xa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này Lâm Thú Dã đang mặc một bộ vest đắt tiền, vẻ mặt lạnh lùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn tôi chỉ là một nữ sinh viên đại học vừa nộp đơn xin trợ cấp cho sinh viên nghèo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khoảng cách giữa chúng tôi chưa đến một trăm mét.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng dường như nó đã bị ngăn cách bởi một vực sâu ngàn dặm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạn cùng phòng của tôi ôm mặt nói: “Anh ấy đẹp trai quá, xứng đáng làm chồng của tôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một người bạn cùng phòng khác: “Là chồng tôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trên mạng có không ít con nhà giàu nổi tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng những người có thể thống trị làng giải trí bằng hình dáng lẫn dung mạo như Lâm Thú Dã chỉ có mấy người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mọi người hay gọi đùa anh là chồng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đúng rồi, các câu có nghe nói về tin đồn chồng tôi đã mất tích ba năm trước không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi lại nghe nói là anh ấy đi du học chứ không phải là mất tích.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tuyết Nha, cậu có biết gì không?" Bạn cùng phòng đột nhiên hỏi tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lắc đầu: “Tôi không biết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nghe nói cuối cùng anh ấy được tìm thấy ở Tây Bắc, Tuyết Nha, cậu không phải là người Tây Bắc à, sao lại không biết gì vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không có.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không giỏi nói dối, nhưng cũng may ánh đèn trong rạp hơi mờ ảo nên đã che giấu được vẻ mặt chột dạ của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba năm trước, Lâm Thú Dã không chỉ ở Tây Bắc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mà còn ở nhà tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh đã cùng ăn cùng ngủ với tôi hơn một năm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vào lúc thân thiết nhất, tôi đã ôm anh và ngủ chung trên một chiếc giường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những bí mật này chỉ có thể chôn vùi mãi trong lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
02Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuộc phỏng vấn kết thúc, đến phần đặt câu hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có một bạn học giơ tay: “Anh Lâm, nghe nói anh đã có vợ sắp cưới, trên người anh còn xăm tên cô ấy đúng không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bản chất con người là ham ăn dưa, bầu không khí trở nên sôi động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Việc này không liên quan gì đến chủ đề ngày hôm nay——”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người phát biểu là Văn Hiểu Tuyết, ngồi cạnh Lâm Thú Dã, cũng là khách mời của ngày hôm nay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô ta là trợ thủ đắc lực của anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người ta nói rằng họ là thanh mai trúc mã, hai gia đình đã là bạn bè qua nhiều thế hệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đúng vậy.” Lâm Thú Dã chủ động trả lời: “Hình xăm ngay ở chỗ mạch đập của tôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh kéo ống tay áo lên, để lộ một chữ trên cổ tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tuyết".Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả trường ồn ào cả lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Văn Hiểu Tuyết ở ngay bên cạnh anh, chữ “Tuyết” này còn có thể là ai khác được?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mà Văn Hiểu Tuyết, người được nhắc đến, cũng ngượng ngùng cúi đầu, dường như đang ngầm thừa nhận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tốt quá rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Môn đăng hộ đối, rất xứng đôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong lòng tôi không hề có sự xáo trộn nào, tôi chỉ muốn nhanh chóng trở lại ký túc xá để làm bài tập.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi tôi đi ngang qua hậu trường, hội trưởng hội sinh viên đã gọi tôi lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Úc Tuyết Nha, cậu đến đúng lúc lắm, cậu có thể đi lấy áo khoác cho khách mời được không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hả?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi đang bị đau bụng, không chịu nổi, phiền cậu đi giúp tôi một chút.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sắc mặt hội trưởng tái nhợt, ôm bụng nhìn không giống như đang giả vờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều khi tôi nộp đơn xin trợ cấp nên tôi không có lý do gì để từ chối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng khách mời chính là——Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuộc phỏng vấn đã kết thúc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thú Dã bước vào hậu trường với đôi chân dài miên man.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi muốn trốn tránh, nhưng đã quá muộn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh quay đầu lại và nhìn thấy tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net