Chúng tôi cứ mơ hồ mà bắt đầu yêu đương như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hình như không có gì thay đổi, chúng tôi vẫn khắc khẩu như cũ, gặp bài khó vẫn cùng nháp cùng giải, bất đồng ý kiến vẫn tranh luận như thường. Tôi vẫn sẽ bấu lên mu bàn tay hay đấm lên vai cậu mỗi lần không vừa ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng hình như cũng không giống như trước. Buổi sáng tôi sẽ nhận được sữa trong gầm bàn, thỉnh thoảng còn có thêm một thanh kẹo vị dâu mà tôi thích. Vết cào trên tay cậu không còn xước mà chỉ mờ mờ, lực tay khi rơi xuống vai cũng vô thức thu bớt lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thu qua đông tới, từ khi những tiếng ve kêu ồn ào ngoài cây phượng đến khi gió mùa đông bắc thổi về, chúng tôi cứ lén lút nắm tay nhau dưới gầm bàn như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi từ có chút bối rối đến dần dần quan tâm, còn có chút suy nghĩ vẩn vơ, có chút gây sự vô cớ, có chút nhõng nhẽo nũng nịu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ví dụ như một buổi sáng nào đấy, khi cậu có vẻ buồn ngủ mà gục xuống bàn, tôi ngồi ngắm kĩ khuân mặt của cậu, cảm thán sao mi con trai mà dài thế, da trắng hơn cả tôi, nhắm mắt lại nhìn dễ thương hơn hẳn, lại nghĩ sao cậu lại thích tôi nhỉ, tôi có chút nào nổi bật đâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ví dụ như buổi sáng mùa đông, vì nhà khá xa trường, lại đi xe điện, khi đến trường tay tôi đã lạnh cóng, nên tôi thường luồn tay vào túi áo cậu ké nhiệt, cậu cũng rất nuông chiều mà ủ ấm tay tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ví dụ như một lần khảo sát nào đấy, tôi có chút sơ sót nên điểm thấp hơn cậu, trước đây thì chẳng có gì, thế nhưng giờ tôi lại buồn bực tức giận, làm cậu phải dỗ dành cả buổi mà chẳng biết tại sao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhiều lúc tôi cũng muốn tặng cậu ấy một món quà nhỏ gì đó, lại không biết con trai cần gì. Suy đi nghĩ lại, cuối cùng chọn đan một chiếc khăn quàng cổ đơn giản. Dù tôi chả có cái hoa tay nào, nhưng miễn cưỡng cũng đan ra một cái khăn gọi là dùng được. Tôi xoắn xuýt mất mấy hôm, cuối cùng lén lút bỏ vào cặp của cậu vào một buổi chiều thứ bảy, còn mạnh mồm bỏ thêm một câu trên giấy nhớ “Cậu thích dùng thì dùng, không thích thì không cần đeo đâu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến thứ hai tuần sau, khi vừa bước vào lớp, tôi đã thấy đám bạn ồ lên đùa giỡn. Nhìn thấy cậu quàng chiếc khăn màu xám mà tôi đan, tự nhiên có cảm giác mặt hơi nóng lên, không để ý đến đám bạn mà đi thẳng về bàn. Nhìn vẻ tươi cười đắc ý của cậu, tôi thầm nghĩ hay giật cái khăn lại nhỉ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế là chuyện của chúng tôi, cứ như vậy bị đồn khắp lớp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net