Thông tin chương 3: Tạm biệt mọi người!
Tên truyệnChàng trai dưới ánh nắng rực rỡ
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNgôn Tình, Sủng
Số chương8
Chương số3
Tiêu đề chươngTạm biệt mọi người!
Tóm tắt chươngTối mẹ về cùng với một túi đồ ăn thật lớn khiến ai cũng bất ngờ. Rồi tôi chợt nhận ra mình đã giàu rồi mà, hóa ra cảm giác giàu có thật sung sướng, ăn uống cũng không cần lo nghĩ nữa, rồi bỗng thấy th...

Chàng trai dưới ánh nắng rực rỡ: Tạm biệt mọi người!

Tối mẹ về cùng với một túi đồ ăn thật lớn khiến ai cũng bất ngờ. Rồi tôi chợt nhận ra mình đã giàu rồi mà, hóa ra cảm giác giàu có thật sung sướng, ăn uống cũng không cần lo nghĩ nữa, rồi bỗng thấy thật thương mẹ, mẹ cũng chưa bao giờ được ăn một bữa cơm đàng hoàng nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Gạt bi thương trong chốc lát, cả gia đình loay hoay phụ giúp nhau. Mẹ dừng tay bảo:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Lan, sang gọi cả xóm qua đây tối cùng nhau ăn bữa cơm mừng đi con!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Dạ!” Tôi đáp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nói rồi loáng cái chạy đi thật mau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Các cô các bác ơi, dừng công việc lại thôi, một lát nữa mọi người sang nhà cháu ăn cơm nhé!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Có chuyện gì quan trọng hả Lan?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Dạ, một xíu rồi các bác sẽ biết thôi.” Tôi nói rồi nháy mắt trêu và chạy đi bởi còn rất nhiều nhà phải thông báo nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Con bé nghịch ngợm này, đã sắp phải lấy chồng rồi mà cứ như con nít ấy.” Một bác gái gọi với theo bóng lưng đang chạy của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi về đến nhà cũng là lúc mọi người phụ giúp nhau bê đồ ăn lên bàn. Các bác xung quanh cứ tò mò có chuyện gì mà nhà tôi đãi tiệc lớn thế. Không phải chờ lâu bố tôi lên tiếng trước:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đầu tiên, cảm ơn mọi người vì đã có mặt đông đủ trong bữa cơm gia đình của chúng tôi.Tiếp theo, trong khoảng thời gian qua mọi người đã giúp đỡ cho gia đình chúng tôi rất nhiều. Ngày đầu vừa chuyển đến bọn tôi e sợ rằng hàng xóm láng giềng mới khó gần và xa cách. Nhưng ở được một thời gian thì không phải vậy, ai cũng thật chân chất và đáng mến. Có chuyện gì xảy ra thì đều đồng lòng giúp đỡ nhau. Tuy nhiên xóm mình còn nghèo, mỗi lần cho bọn trẻ đi học thật khó khăn biết mấy. Lúc trước gia đình tôi cũng chẳng khá giả gì, nhưng giờ đây trúng được mấy tờ vé số nhờ ông trời ban phước. Nên tôi và vợ tôi quyết định chi ra một ít để sửa lại đường xá cho bọn trẻ tiện đường học hành, sau này giúp ích cho làng xã, cho đất nước..”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nói tới đây ai cũng mừng cho nhà tôi, cũng mừng cho bọn trẻ với tương lai tươi sáng phía trước. Họ thầm cảm kích gia đình tôi bởi giàu có rồi cũng không quên ơn nghĩa xưa cũ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghỉ một lát bố nói tiếp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tuy nhiên thật xin lỗi mọi người, vì chuyện công việc của tôi nên hiện giờ cả gia đình đang chuẩn bị chuyển nhà đi nơi khác. Mong mọi người cũng đừng quá đau buồn và nhớ nhung. Tôi hứa lâu lâu sẽ dẫn hai đứa con về đây thăm lại làng xóm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vừa dứt câu, không khí xung quanh chợt đông cứng lại trong giây lát. Cả tôi cũng vậy, bàng hoàng, bất ngờ, tất cả cảm xúc ùa lên khiến tôi đứng im thin thít.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sao bố mẹ không nói vói tôi một câu nào, để rồi giờ đây khiến tôi choáng váng khi nghe tin này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cả nhà tôi chuyển tới đây khi tôi vừa tròn 5 tuổi, cuộc sống gắn liền với nơi này đã hơn một thập kỉ. Nói đi là đi , làm sao tôi có thể chấp nhận dễ dàng vậy được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi khóc nấc lên trong tiếng vỗ về an ủi của các cô các chị,họ khuyên tôi rằng cuộc sống vẫn phải tiếp diễn mà, cũng đừng trách bố mẹ em, họ cũng bị tình thế ép buộc, bọn chị mừng cho em khi thấy em được đến một nơi tốt hơn học tập. Cố lên nhé!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngồi một lúc đầu óc tôi cũng nghĩ thoáng hơn vả lại sau này trưởng thành còn có thể quay trở về đây thoải mái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thấy tâm trạng tôi tốt lên các chị cũng thở phào nhẹ nhõm, các chị đều xem tôi như em gái ruột, đều trông tôi lớn lên, cũng không muốn nhìn thấy tôi khóc, rất đau lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thấy một màn đau lòng này mẹ tôi đứng lên hòa giải xua tan bầu không khí ngột ngạt:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“ Thôi chúng ta tạm quên chuyện chia tay nhau, hôm nay tất cả mọi người đều phải ăn uống hết mình nhé. Không say không về, nếu không là không nể mặt tôi đâu đấy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mọi người cười ồ lên vì câu nói đùa của mẹ tôi rồi ai nấy bắt đầu cầm đũa nói chuyện rôm rả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi thấy anh tôi ngồi một góc lặng lẽ, bình thường anh là người vô tư hay nói nói cười cười, giờ ngồi một đống thế kia chắc đang buồn lắm. Phải đi khỏi nơi gắn bó với mình lâu đến vậy, ai mà không buồn cơ chứ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiệc vui đến mấy cũng tàn, ai ai cũng lưu luyến gia đình tôi, họ quý mến, yêu thương chúng tôi. Nhưng họ biết không thể giữ chúng tôi mãi trong cái làng quê nhỏ bé này.Đành từ biệt chúng tôi một cách trang trọng nhất rồi ra về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net