Hàn Dịch xoay nhẹ sợi dây chuyền trong tay, cảm nhận bề mặt kim loại lành lạnh lướt qua đầu ngón tay. Ánh bạc phản chiếu dưới ngọn đèn bàn, lấp lánh như những mảnh ký ức vụn vỡ mà cậu không tài nào ghép lại được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt dây nhỏ nhắn hình cỏ bốn lá nép gọn trong lòng bàn tay, nơi ấy có một cái tên được khắc tỉ mỉ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tô Tô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Là một cô gái sao? Là ai chứ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu lật mặt sau, phát hiện một dòng chữ nhỏ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
toto_921@xxxxx.comĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một địa chỉ email.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu nhíu mày.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vật này hẳn rất quan trọng. Quan trọng đến mức cậu đã nắm chặt nó suốt thời gian hôn mê—chỉ vì sợ ai đó giật mất.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời của Alex đột nhiên vang lên trong đầu cậu, chất giọng trầm thấp, nhàn nhã như thể đang kể một câu chuyện chẳng liên quan đến mình:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu không nhớ, nhưng trái tim cậu thì có.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thứ này thuộc về cậu, nhưng ý nghĩa của nó thì cậu phải tự tìm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu không biết Alex là bác sĩ tâm lý hàng đầu, có khi Hàn Dịch còn tưởng ông ta là MC một chương trình truyền hình thực tế chuyên tổ chức thử thách hack não.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng nếu muốn biết sự thật, cậu không thể chỉ ngồi yên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu bật máy tính lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Màn hình xanh lạnh lẽo phản chiếu hình ảnh cậu—một chàng trai với đôi mắt thâm quầng vì nhiều ngày mất ngủ. Ngón tay cậu di chuyển trên bàn phím, nhập từng ký tự vào ô “Người nhận”:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
toto_921@xxxxx.comĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng rồi cậu khựng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nên bắt đầu thế nào đây?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu gõ một câu, rồi lại xóa. Soạn một tin nhắn khác, đọc lại, nhăn mặt, xóa tiếp. Cuối cùng, sau một hồi đấu tranh, cậu hít sâu và nhập một dòng đơn giản:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Xin chào, cô có phải là Tô Tô không? Sợi dây chuyền này có phải của cô không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rồi đính kèm một bức ảnh. Ấn gửi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khoảnh khắc tin nhắn rời khỏi màn hình, tim cậu bỗng nhiên đập nhanh hơn một nhịp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu không biết mình mong chờ điều gì—một sự xác nhận, một ký ức bất chợt quay về, hay đơn giản là một mối liên kết với quá khứ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời gian chầm chậm trôi qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
1 phút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
2 phút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
5 phút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Màn hình vẫn im lặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu khẽ tự cười mình. Có thể cô ấy đã thay đổi địa chỉ email, hoặc đơn giản không muốn trả lời một người xa lạ. Nhưng rồi—Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nó đúng là của tôi. Sao cậu lại giữ nó?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một nhịp đập rối loạn vang lên trong lồng ngực cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt cậu dán chặt vào dòng chữ ấy, như thể chỉ cần đọc đi đọc lại là có thể ép bản thân nhớ ra điều gì đó. Những ngón tay cậu bất giác siết chặt lấy con chuột, khớp tay hơi trắng bệch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô ấy biết cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng tại sao cậu lại không thể nhớ ra cô ấy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu gõ nhanh:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sau một vụ tai nạn, tôi mất trí nhớ. Tôi không biết vì sao mình giữ nó, chỉ có cảm giác vật này rất quan trọng. Nếu không phiền, cô có thể giúp tôi không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên kia im lặng rất lâu. Lâu đến mức Hàn Dịch tưởng rằng cô đã biến mất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rồi tin nhắn đến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu bí ẩn thật đấy. Cậu biến mất khỏi cuộc sống của tôi ba năm trời. Nếu cậu thật sự mất trí nhớ, tôi thành thật chia buồn. Nhưng nếu đây là một trò đùa, thì xin lỗi—gu hài hước của cậu tệ quá.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba năm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Con số ấy đập mạnh vào tâm trí cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba năm trước, cậu cũng rơi vào hôn mê.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vậy trước đó, họ đã có mối quan hệ như thế nào?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu hít một hơi, cố giữ bình tĩnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi xin lỗi vì không thể liên lạc với cô sớm hơn. Tôi đã sống thực vật hai năm và mới hồi phục. Trước đó, chúng ta từng có mối quan hệ như thế nào?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lần này, phản hồi nhanh hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi không chắc chúng ta là gì. Chỉ là… cậu từng rất hiểu tôi. Nhưng cậu mãi là một người bí ẩn nào đó phía sau màn hình. Tôi chưa từng gặp cậu, cũng không biết bất kỳ thông tin cá nhân nào của cậu. Nhưng để đồng hành với tôi suốt ba năm trời, tôi tin rằng cậu hẳn là một người tử tế—giống như một người bạn chăng?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một người bạn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba năm trời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu đánh liều đặt cược.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi cảm thấy mối quan hệ của chúng ta rất đặc biệt. Tôi có thể xin một buổi nói chuyện trực tiếp không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên kia chần chừ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một phút trôi qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rồi tin nhắn xuất hiện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu muốn gặp tôi sao? Cậu còn nợ tôi một lời hứa. Nếu cậu thực hiện được, tôi sẽ cho cậu một cuộc hẹn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời hứa?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi đã hứa điều gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tự tay cậu sẽ vẽ một bức chân dung.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không phải tôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mà là chính cậu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
—Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hàn Dịch lặng người nhìn màn hình. Một bức chân dung của chính mình ư?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu cúi đầu, nhìn đôi tay trước mặt—những ngón tay thon dài, sạch sẽ, không một vệt màu. Xa lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu từng thích vẽ sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu đã vẽ như thế nào trước đây?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những ngón tay vô thức cầm lấy cây bút chì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cảm giác rất lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Như một điều gì đó cậu từng biết, từng yêu, nhưng đã đánh mất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi đầu bút chì chạm vào giấy, hình ảnh mơ hồ thoáng qua trong đầu cậu—một bàn tay lấm lem màu vẽ, tiếng bút cạ lên giấy, một giọng nói cười khẽ giữa buổi chiều đầy nắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu không biết mình đã vẽ bao lâu. Khi cậu đặt bút xuống, bức chân dung trước mặt chân thật đến mức khiến cậu có cảm giác… xa lạ với chính mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu gửi bức tranh đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hãy thông cảm cho bức tranh vội vã này. Tôi không thể đợi thêm được nữa. Chúng ta hãy gặp nhau nhé.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
—Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tô Tô ngồi bên bàn học, ánh sáng từ màn hình điện thoại phản chiếu trong đôi mắt cô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gương mặt ấy…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô đã từng thấy nó vào ba năm trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người bạn đặc biệt này từng gửi cho cô một bức ảnh chụp lại chính mình—nhòe mờ, nhưng vẫn đủ để cô nhận ra. Và giờ đây, bức chân dung này giống hệt như vậy. Chỉ là rõ ràng hơn…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô đưa ngón tay lướt qua màn hình, cảm giác như có thể chạm vào những nét bút chì ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mộc à, đúng là cậu rồi!Tôi đã chờ cậu… rất lâu.Nhưng ngày cậu muốn lộ diện, lại là ngày cậu không còn nhớ tôi là ai nữa!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật mỉa mai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tô Tô khẽ cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng trong đáy mắt đã ươn ướt từ lâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net