Thông tin truyện: Chị ơi, em xin lỗi, em sai rồi
Tiêu đềChị ơi, em xin lỗi, em sai rồi
Mô tảVăn án: Vì để cứu một chú mèo con bị rơi xuống sông, chị tôi đã bị rơi xuống nước và trở thành người thực vật. Mẹ trách tôi không nhảy xuống sông để cứu chị. Bố trách tôi chỉ biết báo cảnh sát, không chịu quỳ xuống lạy lục người đi đường để cứu chị. Chồng sắp cưới trách tôi tại sao ngày hôm đó lại hẹn chị ấy ra ngoài chơi. Vì muốn chị ấy tỉnh lại, họ đã tin vào lời nói của một lão hòa thượng, gửi tôi đi xa hàng nghìn dặm và kết âm hôn, để thế mạng cho chị. Mãi đến năm năm sau, chị tôi đang sống thực vật mới tỉnh lại, sau đó họ đã đón tôi về nhà với vẻ mặt giận dữ. “Mạc Uyển, tuy rằng chị của con đã tỉnh lại, nhưng con bé đã vì con mà chịu rất nhiều đau khổ. Mẹ nói cho con biết, tuy là bây giờ chúng ta đã đón con về, nhưng con vẫn phải chuộc tội cho chị gái con.” Sau khi nghe ba người họ nói xong, tôi mỉm cười gật đầu. “Vâng, con nhất định sẽ chuộc tội cho chị, đương nhiên phải dùng cả mạng sống của mình để chuộc tội cho chị nữa.” Giây tiếp theo, tôi tuyệt vọng, cả cơ thể rơi khỏi ban công giống như một chiếc lá rơi.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem3,505
Số chương9
Thể loạiNgôn Tình, Hiện Đại, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20252580
Chương 2Chương 2 + 32/4/20254520
Chương 3Chương 42/4/20254930
Chương 4Chương 52/4/20252720
Chương 5Chương 62/4/20253760
Chương 6Chương 7+82/4/20253980
Chương 7Chương 92/4/20252980
Chương 8Chương 10+112/4/20258940
Chương 9Chương 12+132/4/2025640
Chị ơi, em xin lỗi, em sai rồi

Chị ơi, em xin lỗi, em sai rồi

Chị ơi, em xin lỗi, em sai rồi
3505
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:03 02/04/2025

Mô tả

Văn án:

Vì để cứu một chú mèo con bị rơi xuống sông, chị tôi đã bị rơi xuống nước và trở thành người thực vật.

Mẹ trách tôi không nhảy xuống sông để cứu chị.

Bố trách tôi chỉ biết báo cảnh sát, không chịu quỳ xuống lạy lục người đi đường để cứu chị.

Chồng sắp cưới trách tôi tại sao ngày hôm đó lại hẹn chị ấy ra ngoài chơi.

Vì muốn chị ấy tỉnh lại, họ đã tin vào lời nói của một lão hòa thượng, gửi tôi đi xa hàng nghìn dặm và kết âm hôn, để thế mạng cho chị.

Mãi đến năm năm sau, chị tôi đang sống thực vật mới tỉnh lại, sau đó họ đã đón tôi về nhà với vẻ mặt giận dữ.

“Mạc Uyển, tuy rằng chị của con đã tỉnh lại, nhưng con bé đã vì con mà chịu rất nhiều đau khổ. Mẹ nói cho con biết, tuy là bây giờ chúng ta đã đón con về, nhưng con vẫn phải chuộc tội cho chị gái con.”

Sau khi nghe ba người họ nói xong, tôi mỉm cười gật đầu.

“Vâng, con nhất định sẽ chuộc tội cho chị, đương nhiên phải dùng cả mạng sống của mình để chuộc tội cho chị nữa.”

Giây tiếp theo, tôi tuyệt vọng, cả cơ thể rơi khỏi ban công giống như một chiếc lá rơi.