Hứa Ninh là con trai của trưởng thôn, hơn tôi 10 tuổi. Đầu óc thông minh, thành tích xuất sắc. Là "con nhà người ta" trong truyền thuyết. Chỉ là anh ta bẩm sinh bị yếu thị lực, luôn đeo một cặp kính dày cộp như đáy chai rượu, hơn nữa vì vóc dáng thấp bé, không giỏi ăn nói nên bị đặt biệt danh là "mọt sách".Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi tôi còn nhỏ không hiểu chuyện, hình như cũng đã gọi anh ta như vậy mấy lần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi nhớ lại chuyện cũ, tôi có chút ngại ngùng: "Thì ra là anh, suýt chút nữa không nhận ra."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tôi thì vừa nhìn đã nhận ra cô rồi." Anh ta mỉm cười, dáng vẻ đoan trang trầm ổn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"À phải rồi, hồi nhỏ tôi không hiểu chuyện có gọi anh bằng biệt danh, ngại quá."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nụ cười trên mặt anh ta hơi cứng lại, anh ta nhìn tôi một cách kỳ lạ: "Cô..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"...Sao vậy?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hứa Ninh lắc đầu: "Chuyện cũ nhắc lại làm gì? À, tôi nghe nói cô sẽ thi đại học ở quê nhà?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đúng thế."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chương trình học ở quê hơi khác với bên ngoài. Em họ tôi có vài cuốn sách và tài liệu lớp 12, lúc nào rảnh cô đến nhà tôi lấy nhé."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi biết ơn cảm ơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đưa mắt nhìn anh ta rời đi, nhưng khi quay đầu lại thì Triệu Ngốc cũng không thấy đâu, không biết đã đi từ lúc nào. Như vậy cũng tốt, tôi cảm thấy thoải mái hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đi dạo khắp nơi, cứ thế đi rồi tôi đến nơi Hiểu Tuệ gặp chuyện. Tôi cúi xuống nhìn con mương bốc mùi đã khô cạn, trong đầu bỗng nhiên hiện lên giấc mơ hồi nhỏ. Trong mơ, tôi cũng giống như Trương Hiểu Tuệ, bị chôn vùi trong lớp bùn nhão này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi tôi đang suy nghĩ nhập tâm, ống tay áo bị người kéo lại. Triệu Ngốc lại như bóng ma xuất hiện, căng thẳng kéo tay áo tôi: "Cẩn thận."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
--- Chương 3 ---Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi sững người: "Tôi sẽ không ngã xuống đâu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bùn đen trên mặt anh ta bị nước mắt đột nhiên trào ra rửa trôi thành hai rãnh: "Anh ta, bọn họ, nói cô c.h.ế.t rồi, ở đây… Đừng... Lại gần... Sông!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một câu nói lắp bắp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đại khái hiểu ý của anh ta. Anh ta coi tôi là Hiểu Tuệ nên không cho tôi đến gần con mương. Nhưng không phải là anh ta đã g.i.ế.c người sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Triệu Ngốc lắc đầu như trống bỏi, vội đến mức không nói nên lời: "Không… Không phải, không phải! Tôi, cô ấy ăn..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta quá kích động, không cẩn thận dẫm hụt chân rồi rơi xuống con mương. Con mương không sâu nhưng bùn dưới đáy quấn lấy chân chân. Nếu không có ai giúp, anh ta rất khó lên được, có lẽ còn sẽ chôn thây ở đây, chôn cùng Trương Hiểu Tuệ. Nhưng nếu anh ta không phải hung thủ thì sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thoáng chần chừ, sau đó nhặt một khúc gỗ rồi từ xa đưa xuống: "Nắm chặt lấy nó, tôi kéo anh lên."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta ngoan ngoãn nắm lấy cây gậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vào khoảnh khắc sắp lên đến nơi, bầu trời bỗng lóe lên một tiếng sét lớn. Triệu Ngốc hét lên một tiếng, buông tay. Tôi nhanh tay kéo chặt cánh tay anh ta. Trong quá trình kéo lên, tôi không cẩn thận chạm vào phần n.g.ự.c của anh ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cảm giác mềm mại bất chợt giống như tiếng sét đ.á.n.h khiến tôi đứng sững tại chỗ. Chẳng lẽ… Anh ta là con gái?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lại lần nữa đ.á.n.h giá Triệu Ngốc. Dù trên mặt phủ một lớp bùn dày cũng khó che đi đường nét ngũ quan thanh tú.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cứ tưởng cô ấy dơ bẩn cả ngày là vì bị gia đình ghẻ lạnh, nhưng không ngờ lại là để che giấu những đặc điểm nữ tính ngày càng rõ ràng của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế nhưng, khi Trương Hiểu Tuệ chết, toàn thân cô ấy trần truồng, rõ ràng giống như một tội ác do đàn ông gây ra. Là cảnh sát đã bắt nhầm người hay ở đây có uẩn khúc gì khác?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cứng đờ người bước về phía nhà Trương Hiểu Tuệ. Lúc đến cửa, tôi lại rẽ hướng, đi về phía nhà Triệu Ngốc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ của Hiểu Tuệ đã đủ đáng thương rồi, tôi không nên để bà ta nhớ lại chuyện đau lòng. Ngoài cô ấy ra, chắc chắn còn có người khác biết sự thật, ví dụ như bố mẹ của Triệu Ngốc. Người khác không biết Triệu Ngốc là nam hay nữ, nhưng thân là cha mẹ ruột thì không thể nào không biết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cũng lười vòng vo, hỏi thẳng: "Có phải Triệu Ngốc là con gái không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thím Triệu sững sờ, ấp úng không nói nên lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vừa nãy cháu đã nhìn thấy rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ta đứng bật dậy, căng thẳng đóng cửa lại: "Cháu không nói với người khác chứ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lắc đầu: "Không ạ, cháu chỉ muốn hỏi thím, cô ấy thật sự là hung thủ sát hại Hiểu Tuệ sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ta cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào tôi: "Phải, không phải cảnh sát đã kết án rồi sao? Chúng tôi đã ngồi tù, cũng chịu phạt rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thím nói bậy. Khi Hiểu Tuệ được vớt lên thì không mặc quần áo. Rõ ràng cô ấy rõ ràng bị đàn ông xâm phạm rồi sát hại.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thím Triệu đột ngột ngẩng đầu lên: "Mắt thấy chưa chắc đã là thật, con ngốc đã thừa nhận rồi, nó rất thích chiếc váy của Hiểu Tuệ nên đã giật lấy quần áo trên người con bé, lúc giằng co không cẩn thận đẩy con bé xuống mương. Người làm cha mẹ là chúng tôi cũng đã nhận tội rồi, cháu còn muốn nói gì nữa."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nắm chặt nắm đấm: "Cháu không muốn làm gì cả, cháu chỉ muốn biết sự thật."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đó chính là sự thật!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ta dứt khoát nói, nhưng giác quan thứ sáu của tôi mách bảo rằng sự việc chắc chắn không phải như vậy. Tôi cũng có một cái y hệt như Hiểu Tuệ. Nếu Triệu Ngốc thích, vậy sao lại không đến cướp của tôi?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến tối, tôi kể những điều phát hiện hôm nay cho mẹ tôi nghe, nhưng mẹ tôi lại nghiêm mặt bảo tôi đừng nên điều tra những chuyện này nữa. Chỉ còn hơn một tháng nữa là thi đại học, mẹ bảo tôi nên tập trung vào việc học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi buồn bã trở về phòng mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nửa đêm, đã lâu không mơ, lần này tôi lại mơ một giấc mơ. Trong mơ vẫn là mười hai năm trước, khi tôi học lớp một, Trương Hiểu Tuệ cũng chưa gặp chuyện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chúng tôi chải cùng một kiểu tóc và mặc cùng một chiếc váy vàng nhạt, giống như hai chị em sinh đôi dính liền thực sự. Sau khi tiếng chuông tan học vang lên, chúng tôi cùng nhau tay trong tay trở về nhà tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chương trướcĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chương sauĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net