Thông tin truyện: Chúc Anh Răng Long Đầu Độc, Mãi Không Siêu Sinh
Tiêu đềChúc Anh Răng Long Đầu Độc, Mãi Không Siêu Sinh
Mô tảTôi và bạn thân chết cùng ngày, đã ở lại địa phủ năm trăm năm.     Hôm đó, bạn thân tôi nằm mơ, cô ấy nói với tôi rằng:     Ở địa phủ trăm năm, bằng một năm ở nhân gian, sau khi bị tai nạn chúng ta đã trở thành người thực vật, chỉ cần tự sát sẽ có thể tỉnh lại ở thế giới bên kia.     Nói xong, cô ấy liền nhảy thẳng vào chảo dầu nóng sôi, hóa thành một làn khói xanh.     Tên Phán Quan vừa nãy còn chửi mắng bạn thân tôi làm màu, giờ đây ngửa mặt lên trời gào khóc trong đau khổ.     Tôi quay đầu nhìn Diêm Vương, chủ nhân của địa phủ, hắn đang ôm lấy bạch nguyệt quang, dùng phép tạo lá chắn để tránh bị dầu nóng bắn lên người cô ta.     "Tướng công, ta cũng đi đây."     Tôi nhảy vào chảo dầu cùng bạn thân tôi.     Phía sau truyền đến tiếng gào thét thê lương, hình như có người muốn đưa tay kéo tôi lại.     Nhưng là ai cũng chẳng quan trọng nữa, tôi đã hứa với bạn thân phải cùng nhau trở về nhà.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem67,390
Số chương11
Thể loạiNgôn Tình, Linh Dị, Trả Thù

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20254220
Chương 2Chương 22/4/20251110
Chương 3Chương 32/4/20253180
Chương 4Chương 42/4/20259280
Chương 5Chương 52/4/2025820
Chương 6Chương 62/4/2025940
Chương 7Chương 72/4/20253190
Chương 8Chương 82/4/20253700
Chương 9Chương 92/4/20259360
Chương 10Chương 102/4/2025950
Chương 11Chương 112/4/20257150
Chúc Anh Răng Long Đầu Độc, Mãi Không Siêu Sinh

Chúc Anh Răng Long Đầu Độc, Mãi Không Siêu Sinh

Chúc Anh Răng Long Đầu Độc, Mãi Không Siêu Sinh
67390
Lượt xem
11
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:04 02/04/2025

Mô tả

Tôi và bạn thân chết cùng ngày, đã ở lại địa phủ năm trăm năm.

Hôm đó, bạn thân tôi nằm mơ, cô ấy nói với tôi rằng:

Ở địa phủ trăm năm, bằng một năm ở nhân gian, sau khi bị tai nạn chúng ta đã trở thành người thực vật, chỉ cần tự sát sẽ có thể tỉnh lại ở thế giới bên kia.

Nói xong, cô ấy liền nhảy thẳng vào chảo dầu nóng sôi, hóa thành một làn khói xanh.

Tên Phán Quan vừa nãy còn chửi mắng bạn thân tôi làm màu, giờ đây ngửa mặt lên trời gào khóc trong đau khổ.

Tôi quay đầu nhìn Diêm Vương, chủ nhân của địa phủ, hắn đang ôm lấy bạch nguyệt quang, dùng phép tạo lá chắn để tránh bị dầu nóng bắn lên người cô ta.

"Tướng công, ta cũng đi đây."

Tôi nhảy vào chảo dầu cùng bạn thân tôi.

Phía sau truyền đến tiếng gào thét thê lương, hình như có người muốn đưa tay kéo tôi lại.

Nhưng là ai cũng chẳng quan trọng nữa, tôi đã hứa với bạn thân phải cùng nhau trở về nhà.