"Quay về thôi"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một người chạy tới, đưa tờ giấy gì đó cho Lục Tri Văn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh cầm lấy tài liệu tôi vừa ký, đặt tờ giấy kia xuống trước mặt tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thu hồi bằng lái, phạt 300 tệ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngẩn người: "Em không bị tạm giữ à?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Tri Văn ngước mắt nhìn tôi, hàng mi che lấp đôi con ngươi đen sâu thẳm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt lạnh buốt, đáng sợ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vội vàng xua tay, cười hối lỗi: "Thôi, em không hỏi nữa."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ừ." Cuối cùng, anh khẽ đáp một tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thu dọn đồ, về thôi." Lục Tri Văn đứng lên, giục tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lúng túng gom đồ, cầm giấy phạt trên tay, rồi cố tình hỏi: "Anh giúp em nộp tiền phạt luôn rồi à?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những cảnh sát xung quanh vốn đang im lặng, dường như đều chăm chú nghe đoạn hội thoại của tôi và Lục Tri Văn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe đến đây, họ đồng loạt phát ra một tiếng "Ồ~~" kéo dài đầy ẩn ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Tri Văn không nhìn tôi, chỉ lặng lẽ quét mắt qua bọn họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Căn phòng ồn ào ngay lập tức chìm vào im lặng. Mọi người cúi gằm mặt xuống như thể chưa hề xảy ra chuyện gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi bước theo cái bóng của anh ra khỏi cửa đội cảnh sát giao thông, trước khi đi còn quay đầu vẫy tay chào họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến trước xe, tôi theo thói quen vươn tay mở cửa ghế lái, nhưng chợt nhớ ra bằng lái của mình vừa bị thu hồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi giơ điện thoại lên, nói: "Anh cứ đi làm đi, em gọi tài xế——"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chưa kịp nói hết, Lục Tri Văn đã mở cửa xe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đứng bên ngoài, ngây người nhìn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh không kiên nhẫn liếc tôi qua cửa kính xe: "Lên xe."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vội vàng ngồi vào ghế phụ, ngoan ngoãn thắt dây an toàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Tri Văn đúng là người rất kiệm lời. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Suốt dọc đường, anh không nói một câu, chỉ im lặng lái xe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc có đông người, tôi còn dựa hơi mà giở trò, đùa vài câu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng giờ chỉ còn hai chúng tôi trong xe, tôi cúi đầu, nghịch ngón tay mình, không biết phải mở lời thế nào trước gương mặt lạnh lùng của anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net