Chiếc Rolls-Royce màu đen đâm xuyên qua lan can, lộn mấy vòng trên không trung rồi rơi xuống biển, tạo ra một cột sóng khổng lồ...“Lạc Lạc———!!!”Giang Mặc Lễ tận mắt chứng kiến chiếc xe như hạt bụi nhỏ bé rơi xuống biển, đôi mắt anh đỏ ngầu, gào thét đến xé lòng. Trong khoảnh khắc, đầu anh trống rỗng, trái tim quặn thắt đau đớn. Anh đánh mạnh tay lái, định lái xe lao theo cô, nhưng chiếc xe của anh lại đâm thẳng vào cây cột thép lớn của cầu vượt, phản lực làm xe bật ngược lại, kẹt cứng giữa lan can và cột cầu.Trong làn nước lạnh buốt, xe của Nhan Hề Lạc dần dần chìm xuống đáy biển. Nước tràn vào khoang xe, chảy vào tai, miệng và mắt cô!Một cơn sóng mạnh ập đến, đẩy cô ra khỏi khung cửa kính đã vỡ vụn, cuốn cô trôi dạt về phía xa. Trong tai cô văng vẳng tiếng cười đầy khoái trá của chị gái Nhan Hề Nhan:“Hề Lạc, mày chết đi! Chỉ khi mày chết rồi thì hôn nhân này mới thực sự thuộc về tao! Sao mày có thể vô liêm sỉ đến mức cướp chồng của tao? Ha ha ha!”Cô nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên khuôn mặt đau đớn, tuyệt vọng của Giang Mặc Lễ:“Lạc Lạc, em đừng bỏ anh lại! Em đã hứa sẽ bên anh cả đời! Em quên rồi sao?”Hứa ư? Cô đã từng nói như vậy sao?Rồi gương mặt đầy nước mắt của mẹ cô, Khuông Lệ Vân cũng hiện lên:“Nhan Hề Lạc! Mau trả chồng lại cho chị gái con! Sao con có thể không biết liêm sỉ như vậy?”Buồn cười thật... Chính họ là người ép cô phải cưới người đàn ông đó, bây giờ lại biến cô thành kẻ cướp chồng của chị gái?“Lạc Lạc, đi theo anh đi! Em vốn không thuộc về nơi này! Anh sẽ đưa em đi gặp mẹ ruột của em! Bà ấy ngày ngày đều nhớ thương em!” Giọng nói của Khải Lợi Lạc Xuyên tràn ngập sự mong đợi.“Hề Lạc, anh sẽ đợi em, dù có bao lâu đi chăng nữa! Em không hiểu sao? Hắn không yêu em đâu! Nếu yêu em, sao hắn lại phản bội em khi em đang mang thai? Hắn không xứng đáng! Em hãy rời đi đi!”Đúng vậy, nơi này vốn không thuộc về cô, cũng chẳng có gì đáng để cô lưu luyến. Cô phải đi rồi...Cô cuối cùng cũng được giải thoát! Cô sẽ đến một thế giới khác để đoàn tụ cùng con mình...Tạm biệt, Giang Mặc Lễ! Tạm biệt, cha! Tạm biệt, Đông Hàng! Tạm biệt, Lạc Xuyên ca ca!Cơ thể cô chầm chậm chìm xuống đáy biển, cô dường như thấy được con mình đang cười với mình...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một năm trướcTại thành phố Tuyên, hai gia tộc Giang - Nhan liên hôn. Ban đầu, người được định hôn ước là Giang Mặc Thần - Nhị thiếu nhà họ Giang - và đại tiểu thư nhà họ Nhan là Nhan Hề Nhan. Nhưng đến phút cuối, chú rể lại bị đổi thành Tam thiếu Giang Mặc Lễ.“Cha! Tại sao? Con vốn dĩ sắp đính hôn với Nhị thiếu Mặc Thần! Sao bây giờ lại thành Tam thiếu? Con không lấy! Con không đời nào lấy một tên phế nhân!”Tại biệt thự nhà họ Nhan, đại tiểu thư Nhan Hề Nhan tức giận gào khóc.“Hề Nhan, cha cũng không có cách nào khác... Ban đầu đúng là Giang lão gia muốn con đính hôn với Nhị thiếu, nhưng đột nhiên Tam thiếu lại chủ động đề nghị muốn cưới con.” Nhan Diệu Hải bất lực nói.“Không thể nào! Con không đồng ý! Cha định đẩy con gái mình vào hố lửa sao?” Nhan Hề Nhan nước mắt giàn giụa.Mẹ cô, Khuông Lệ Vân, lập tức ôm con gái vào lòng dỗ dành: “Hề Nhan, mẹ nhất định không để con cưới cái tên tàn phế đó! Đừng lo lắng.” Bà quay sang nhìn chồng mình đầy bất mãn.Nhan Hề Nhan vùi đầu vào lòng mẹ, khóc lóc đến mức thở không ra hơi.Dỗ con gái xong, Khuông Lệ Vân quay sang chồng, giọng đầy tức giận:“Diệu Hải, nhà họ Giang thật quá đáng! Rõ ràng hôn ước là với Nhị thiếu, tại sao đột nhiên lại đổi thành Tam thiếu - một kẻ tàn phế chứ?”Nhan Diệu Hải thở dài:“Giang lão gia yêu thương cháu trai út nhất. Những năm qua, sự áy náy của ông ấy đối với Tam thiếu ngày càng lớn, đến mức ông ấy muốn dâng cả gia tài của Giang gia cho nó. Huống chi chỉ là một người phụ nữ?”“Bọn họ có lỗi với nó là chuyện của họ, nhưng không thể để Hề Nhan của chúng ta chịu thiệt! Diệu Hải, nếu họ đã không giữ chữ tín trước, thì cũng đừng trách chúng ta!”Mắt Khuông Lệ Vân lóe lên tia tính toán.“Bà định làm gì? Giang lão gia cưng chiều Tam thiếu vô cùng! Nếu nó muốn cả Giang gia, ông ấy cũng sẽ cho nó, huống chi chỉ là một người phụ nữ?”Nhan Diệu Hải nhìn vợ mình đầy cảnh giác.“Diệu Hải, lúc đầu Giang lão gia đã hứa hôn Nhị thiếu cho Hề Nhan. Giờ lại đổi người, chẳng lẽ chúng ta dễ bị bắt nạt vậy sao? Nếu Giang lão gia đã thương yêu Tam thiếu đến thế, chi bằng để Hề Lạc gả thay đi! Dù sao nó cũng là nhị tiểu thư nhà họ Nhan!” Khuông Lệ Vân nhìn chồng chằm chằm.“Bậy bạ! Sao có thể làm vậy? Tuyệt đối không được!” Nhan Diệu Hải hoảng hốt.“Tại sao không? Ông bảo vệ nó như thế, chẳng lẽ Hề Nhan không phải con gái ông?” Khuông Lệ Vân gào lên, nước mắt trào ra.“Đứa con riêng ông mang về từ bên ngoài, tôi không hề trách ông mà còn nuôi nó hơn mười năm! Nhan Diệu Hải, nếu ông ép Hề Nhan cưới kẻ tàn phế đó, tôi không để yên đâu!”Nói xong, bà chạy lên lầu. Dưới phòng khách, Nhan Diệu Hải lặng người, nhíu chặt đôi mày.Mười lăm năm trước, ông mang Hề Lạc về nhà, đối mặt với bao nhiêu sóng gió. Khi đó, ông đã dùng mọi cách bảo vệ con gái, chỉ mong cô lớn lên bình an. Giờ đây, cô đã trưởng thành, vậy mà lại một lần nữa đối diện với tai họa.Ông phải làm sao đây...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tại biệt thự Giang gia, cánh cửa lớn bị đẩy mạnh ra. Giang Mặc Thần sải bước tiến vào, cả người anh khoác bộ vest đen, toát ra khí thế lạnh lùng, ánh mắt tràn ngập lửa giận. Anh xông thẳng lên lầu hai, đẩy cửa căn phòng hướng đông. Bên trong, một cụ ông tóc bạc phơ đang ngồi lặng lẽ ngắm nhìn những chậu cây trên ban công. Không quay đầu nhưng ông biết đó là đứa cháu thứ hai của mình – Giang Mặc Thần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net