Thông tin truyện: Con Mèo Đeo Bám
Tiêu đềCon Mèo Đeo Bám
Mô tảTrong hai năm bị hành hạ ở am đường, khi trở về bên Lục Vũ Thành, tôi trở nên ngoan ngoãn vô cùng. Trong bữa tiệc sinh nhật, Lâm Tây Tây cố tình đụng trúng tôi, Lục Vũ Thành lại bắt tôi lau sạch giày cho cô ta.  Ngay khi mọi người nghĩ rằng tôi sẽ điêu ngoa như trước và tát cô ta một cái, rồi thức giận chửi mắng cô ta là loại trà xanh thích giả vờ.  Nhưng tôi lại bình tĩnh khom lưng, lau sạch giày cho cô ta, chủ động nói xin lỗi cô ta.  Lục Vũ Thành nhíu mày.  “Chu Vãn Tình, cô lại nghĩ ra chuyện xấu gì rồi.” Tôi cười nhạt, bước ra khỏi bữa tiệc.  Mọi người mồm năm miệng cười kêu Lục Vũ Thành đuổi theo tôi.  Anh ta cười lạnh:  “Vốn tưởng cô ấy chịu khổ hai năm sẽ ngoan ngoãn, biết làm thế nào để lấy lòng tôi chứ.” “Xem ra do trước kia tôi quá sủng cô ấy, nên cô ấy không biết trời cao đất dày là gì nữa.” “Cứ để cô ấy đi đi, không quá ba ngày cô ấy sẽ ngoan ngoãn tìm tới tôi như con chó mà thôi.” Lục Vũ Thành không biết tôi đã đồng ý kết hôn với người khác.  Đám cưới sẽ được diễn ra sau mười ngày nữa.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem3,023
Số chương7
Thể loạiVả Mặt, HE, Hiện Đại, Trả Thù, Truy Thê

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20253190
Chương 2Chương 22/4/20253590
Chương 3Chương 32/4/20254340
Chương 4Chương 42/4/20254740
Chương 5Chương 52/4/20252410
Chương 6Chương 62/4/20254880
Chương 7Chương 72/4/20257080
Con Mèo Đeo Bám

Con Mèo Đeo Bám

Con Mèo Đeo Bám
3023
Lượt xem
7
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:05 02/04/2025

Mô tả

Trong hai năm bị hành hạ ở am đường, khi trở về bên Lục Vũ Thành, tôi trở nên ngoan ngoãn vô cùng.

Trong bữa tiệc sinh nhật, Lâm Tây Tây cố tình đụng trúng tôi, Lục Vũ Thành lại bắt tôi lau sạch giày cho cô ta. 

Ngay khi mọi người nghĩ rằng tôi sẽ điêu ngoa như trước và tát cô ta một cái, rồi thức giận chửi mắng cô ta là loại trà xanh thích giả vờ. 

Nhưng tôi lại bình tĩnh khom lưng, lau sạch giày cho cô ta, chủ động nói xin lỗi cô ta. 

Lục Vũ Thành nhíu mày. 

“Chu Vãn Tình, cô lại nghĩ ra chuyện xấu gì rồi.”

Tôi cười nhạt, bước ra khỏi bữa tiệc. 

Mọi người mồm năm miệng cười kêu Lục Vũ Thành đuổi theo tôi. 

Anh ta cười lạnh: 

“Vốn tưởng cô ấy chịu khổ hai năm sẽ ngoan ngoãn, biết làm thế nào để lấy lòng tôi chứ.”

“Xem ra do trước kia tôi quá sủng cô ấy, nên cô ấy không biết trời cao đất dày là gì nữa.”

“Cứ để cô ấy đi đi, không quá ba ngày cô ấy sẽ ngoan ngoãn tìm tới tôi như con chó mà thôi.”

Lục Vũ Thành không biết tôi đã đồng ý kết hôn với người khác. 

Đám cưới sẽ được diễn ra sau mười ngày nữa.