Thông tin truyện: Con Quỷ Đó Cầm Hoa Đến Tận Cửa
Tiêu đềCon Quỷ Đó Cầm Hoa Đến Tận Cửa
Mô tảTôi bị quỷ nhắm trúng rồi. Hôm đó ngoài nghĩa địa, tôi tùy tiện vứt một bông hoa cạnh một cái nấm mồ lẻ loi. Về đến nhà tôi mới biết, ba mẹ nuôi đã phối cho tôi một mối minh hôn. Đến đêm khi kèn trống nỗi dậy, một chiếc kiệu u ám tám người khiêng đã dừng ngay trước cửa nhà. Tôi gào thét như điên, vậy mà bọn họ lại nhoẻn miệng cười nghênh đón. “Đi đi, hãy tác thành cho em trai mày, cũng để cho bọn tao lấy lại ít vốn.” Chính vào lúc này, có một người đàn ông mặc trên người kiểu áo Tôn Trung Sơn bước vào. Trên tay anh ta cầm bông hoa mà tôi đã vứt bừa lúc sáng. Anh hỏi: “Vì sao cô nương đã bỏ trầu cho ta, giờ đây lại gả cho kẻ khác?”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem30,883
Số chương24
Thể loạiNgôn Tình, Linh Dị

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20256970
Chương 2Chương 22/4/20254900
Chương 3Chương 32/4/20258870
Chương 4Chương 42/4/20255130
Chương 5Chương 52/4/20253020
Chương 6Chương 62/4/20259730
Chương 7Chương 72/4/20251370
Chương 8Chương 82/4/20253500
Chương 9Chương 92/4/20252520
Chương 10Chương 102/4/20258640
Chương 11Chương 112/4/20257230
Chương 12Chương 122/4/20259980
Chương 13Chương 132/4/2025570
Chương 14Chương 142/4/20259660
Chương 15Chương 152/4/20259860
Chương 16Chương 162/4/20257330
Chương 17Chương 172/4/20254090
Chương 18Chương 182/4/20251050
Chương 19Chương 192/4/20259110
Chương 20Chương 202/4/20257050
Chương 21Chương 212/4/20258790
Chương 22Chương 222/4/20252560
Chương 23Chương 232/4/20252520
Chương 24Chương 242/4/20254380
Con Quỷ Đó Cầm Hoa Đến Tận Cửa

Con Quỷ Đó Cầm Hoa Đến Tận Cửa

Con Quỷ Đó Cầm Hoa Đến Tận Cửa
30883
Lượt xem
24
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
22:07 06/10/2025

Mô tả

Tôi bị quỷ nhắm trúng rồi.

Hôm đó ngoài nghĩa địa, tôi tùy tiện vứt một bông hoa cạnh một cái nấm mồ lẻ loi.

Về đến nhà tôi mới biết, ba mẹ nuôi đã phối cho tôi một mối minh hôn.

Đến đêm khi kèn trống nỗi dậy, một chiếc kiệu u ám tám người khiêng đã dừng ngay trước cửa nhà.

Tôi gào thét như điên, vậy mà bọn họ lại nhoẻn miệng cười nghênh đón.

“Đi đi, hãy tác thành cho em trai mày, cũng để cho bọn tao lấy lại ít vốn.”

Chính vào lúc này, có một người đàn ông mặc trên người kiểu áo Tôn Trung Sơn bước vào.

Trên tay anh ta cầm bông hoa mà tôi đã vứt bừa lúc sáng.

Anh hỏi: “Vì sao cô nương đã bỏ trầu cho ta, giờ đây lại gả cho kẻ khác?”