Bà ấy từ lúc chúng tôi vào nhà đã lúi húi trong bếp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kết quả, bận rộn cả buổi sáng, bày ra được ba món ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một đĩa rau diếp cá trộn, một bát canh tôi nghi ngờ lại là ninh từ xương đã gặm thêm một đĩa rau xào nhìn là biết đồ thừa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Xương này...?" Không phải chứ, xương sườn đổi thành xương ống rồi, đây là thay đổi bộ phận, nhưng vẫn là trò cũ mà?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Xương sườn hôm qua mẹ vứt rồi, đây là xương ống." Bà ấy không thừa nhận tôi cũng biết sự thật, dù sao cũng chưa thấy nhà ai ninh canh xương mà xương lại chẳng dính chút thịt nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Món rau xào còn lại nhìn là biết đã hâm nóng lại mấy lần rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả bàn chỉ có đĩa rau diếp cá trộn là ăn được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng hôm trước, tôi rõ ràng thấy bà ấy nhặt rau diếp cá này từ thùng rác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bữa cơm này nhìn là biết không phải dành cho tôi ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Miện thấy tình hình này, lập tức nói: "Để anh xới cơm cho em, không phải em thích ăn rau diếp cá nhất sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Miện ra sức lấy lòng cho mẹ anh ấy, vậy mà mẹ anh ấy chẳng thèm phối hợp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ấy nói giọng mỉa mai: "Ừ đấy, cháu thử rau diếp cá này xem, ở đây lợn còn chẳng ăn, nghe nói người Tứ Xuyên các cháu thích ăn lắm mà."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sắc mặt tôi lập tức sa sầm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Màn dằn mặt kiểu này... thật là quá tầm thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Miện lập tức quát: "Mẹ, mẹ đang nói cái gì đấy?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ Vương Miện lập tức đáp lời: "Ôi, mẹ chỉ đùa thôi. Sau khi Vương Miện nói với dì, đây là món dì đặc biệt chuẩn bị cho cháu đấy. Dì còn lên mạng học cách làm nữa. Ở đây không ai ăn nên dì phải tự học đấy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thực ra Vương Miện từ Quảng Châu đến chỗ chúng tôi làm việc, đã quen với khẩu vị địa phương rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không hề hé răng về nguồn gốc của rau diếp cá này, trực tiếp gắp một đũa lớn cho Vương Miện: "Không phải anh cũng thích ăn sao, anh ăn nhiều vào."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ Vương Miện cuống lên: "Ôi chao, Vương Miện ăn cái này làm gì, tanh như cá sống ấy, con ăn rau đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Miện lập tức nhét một miếng lớn vào miệng: "Con cũng rất thích rau diếp cá mà, con làm việc ở bên đó bao nhiêu năm cũng quen ăn rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ Vương Miện nhìn thấy vậy thì tức mà không nói nên lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mắt cứ đảo liên hồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này, bát cơm trước mặt tôi bốc lên mùi thiu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn là biết cơm thừa của ngày nào đó trộn với gạo mới nấu lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hay lắm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đồ ăn không cho người ta ăn, đến cơm cũng muốn độc c.h.ế.t người ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
4Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có lẽ do mùi dầu cay của rau diếp cá khá nồng, Vương Miện ăn liền mấy bát cơm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ anh ấy cũng ăn cơm một cách bình thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hiểu rồi, đúng là Vương Miện không nhận ra cơm có vấn đề.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì chắc là từ nhỏ dạ dày anh ấy đã được tôi luyện rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Sao cháu không ăn đi, con gái bây giờ đúng là lễ nghi kém cỏi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ Vương Miện thấy tôi không động đũa, lại bắt đầu bất mãn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi buông đũa, chỉ nhìn Vương Miện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Miện có vẻ lúng túng: "Mẹ anh không giỏi nấu ăn lắm, Đường Như, anh thay mặt mẹ anh xin lỗi em."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cười lạnh: "Chuyện này là xin lỗi là xong được sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chỉ vào mâm cơm: "Cơm có mùi thiu, xương ống là xương gặm rồi, rau diếp cá là hôm qua nhặt từ thùng rác, còn có một đĩa rau xào không biết của ngày nào."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ Vương Miện lập tức nổi đóa: "Ý cháu là sao, mẹ vất vả nấu nướng, Vương Miện, bạn gái con sao mà kén chọn thế, con bé đâu có được như Đình Đình trước kia?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe vậy tôi liền hiểu ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây là đang so sánh tôi với cô bạn gái cũ nào đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vậy mà anh ta nói với tôi là chưa từng yêu ai, còn dám đưa điện thoại cho tôi thoải mái nghịch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật là nói một đằng làm một nẻo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đình Đình là ai?" Tôi hỏi ngược lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Miện không dám hé răng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng anh ta có một người mẹ tốt, bà ấy nói thẳng: "Đình Đình là bạn gái trước của Vương Miện, con bé đó ngoan ngoãn, nghe lời, đến nhà là chủ động giúp đỡ làm việc."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ồ. Cô gái tốt như vậy sao lại chia tay?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Miện không muốn nhắc đến chuyện này, lập tức ngăn mẹ anh ấy: "Mẹ, mẹ bớt nói vài câu đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lại cho Vương Miện một cơ hội: "Vương Miện, anh nói xem sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Miện ấp úng: "Mẹ đã vất vả nuôi anh lớn khôn, em nể mặt ăn chút đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net