Thông tin chương 3: Cùng Giáo Chủ Kết Tóc Nhất Sinh [Đồng Nhân Đông Phương Bất Bại]
Tên truyệnCùng Giáo Chủ Kết Tóc Nhất Sinh [Đồng Nhân Đông Phương Bất Bại]
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiĐam Mỹ, Trọng Sinh, Cổ Đại
Số chương31
Chương số3
Tiêu đề chươngCùng Giáo Chủ Kết Tóc Nhất Sinh [Đồng Nhân Đông Phương Bất Bại]
Tóm tắt chươngBốc thăm xong không lâu, trời tối sầm xuống, tầng mây buông xuống, tuyết lượn vòng mọi nơi, trời hạ tuyết. Đoàn người đều đi làm việc, khi rời đi Chu Hàn liếc ta một cái, ánh mắt phức tạp, ta hồi tưởn...

Cùng Giáo Chủ Kết Tóc Nhất Sinh [Đồng Nhân Đông Phương Bất Bại]: Cùng Giáo Chủ Kết Tóc Nhất Sinh [Đồng Nhân Đông Phương Bất Bại]

Bốc thăm xong không lâu, trời tối sầm xuống, tầng mây buông xuống, tuyết lượn vòng mọi nơi, trời hạ tuyết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đoàn người đều đi làm việc, khi rời đi Chu Hàn liếc ta một cái, ánh mắt phức tạp, ta hồi tưởng ánh mắt của Đông Phương Bất Bại khi tức giận một chút, âm trầm cười cười nhìn gã, làm ra động tác cắt cổ, gã thế mà sợ tới mức run run lảo đảo chạy trốn ra ngoài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta hừ lạnh một tiếng, đi theo Lưu quản sự vào phòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bởi vì giáo chủ ăn gì đều do nội viện phụ trách, mà nội viện không cho phép ngoại nhân xuất nhập, cho nên đồ ăn cần người của nội viện đưa tới, sau đó ta lại đưa đi, phiền toái đến cực điểm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lưu quản sự nói liên miên cằn nhằn dặn ta nên nói cái gì không nên nói cái gì, ta ngoài miệng nhu thuận, kỳ thật tai phải nghe tai trái xuất, Đông Phương Bất Bại yêu thích chán ghét gì, ta so với ai khác đều hiểu biết, dù sao trong cuộc đời ngắn ngủi của ta, dường như mọi thứ đều liên quan đến y.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một cái nhăn mày mỉm cười của y ta đều nhớ rõ, chỉ là ta rất tham lam, rất không biết đủ, mới có thể… Ta cúi đầu cười khổ, không nghĩ nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một lát sau, một bóng dáng yểu điệu cầm ô trúc, mang theo hộp cơm ba tầng, từ trong gió tuyết đi tới.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nữ tử tóc cài ngọc trâm, quần tử sam la, mặc dù đã hai mươi bảy vẫn có gương mặt cực xinh đẹp, chỉ thấy mũi chân nàng điểm nhẹ, tựa như hồ điệp mà lướt vào viện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lưu quản sự vội vàng đi ra ngoài nghênh đón thỉnh an, mặt cười đầy xu nịnh, cao giọng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tố Vân cô nương đến, trời lạnh như thế còn làm phiền ngài đi một chuyến, mau vào uống chén trà!” Khi nghe được cái tên này, ta ngơ ngẩn, ta đứng ở trong phòng nhìn nữ tử mặc tử y bên ngoài, không đi ra ngoài. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đa tạ ý tốt của Lưu quản sự, nhưng ta còn vài chuyện phải làm, không đi vào.” Tố Vân đưa hộp cơm cho Lưu quản sự, dịu dàng nói. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vẫn mau mau gọi người sớm đưa cơm qua đi, đừng trì hoãn mới phải.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đúng đúng đúng, chúng ta lập tức đưa đi.” Nàng mỉm cười với Lưu quản sự, lại hàn huyên vài câu mới rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng là tỳ nữ có địa vị nhất trong nội viện, khi Đông Phương Bất Bại vẫn là Phó giáo chủ đã đi theo hầu hạ, ta nhìn bóng dáng thon thả mảnh khảnh của nàng, trong lòng không biết là tư vị gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng vẫn nhu tình như nước như vậy, cho dù đối mặt với tên tạp dịch nghèo hèn cũng chưa bao giờ không kiên nhẫn, cũng không tự cao tự đại, không quản là làm gì, không quản là đối mặt ai, nàng đều chu đáo như vậy, thật khiến người ta thích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Kỳ thật cẩn thận nhìn, liền phát hiện trong mắt nàng căn bản không hề có ý cười, khóe miệng gợi lên một độ cung chưa bao giờ biến hóa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng mà kiếp trước ta lại sớm đắm chìm trong lớp ngụy trang dịu dàng của nàng, nào có biết nàng cũng là nữ tử tâm cao khí ngạo, căn bản chướng mắt loại người từ tạp dịch bò lên như ta đây, ta là ngốc như vậy, một chút cũng không phát hiện nàng tâm cơ tính kế dưới lớp hư tình giả ý, vội vàng làm quân cờ cho nàng qua sông… A, thật sự là xứng đáng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lưu quản sự tiến vào, ta nhận hộp cơm từ trong tay ông ta, cúi đầu hành lễ, che dấu cảm xúc trong đáy mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chờ ra khỏi phòng Lưu quản sự, ta mới lén lút xốc lên hộp cơm nhìn lén thức ăn, vừa thấy thịt cá canh đại bổ bên trong, ta bưng kín mặt Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

—— trách không được mỗi người đưa cơm đều sẽ bị Đông Phương Bất Bại đâm chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Y ghét nhất thức ăn tanh nồng đầy mỡ, nhưng lại không thích người bên ngoài rình coi tâm tư của y, cho nên không hề lộ ra bản thân yêu thích, cho dù là ta, kiếp trước tận lực lấy lòng, nơi chốn lưu ý cũng phải mất bốn năm năm mới thăm dò ra tính nết của y.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Còn nhờ ta sống lại hơn một cái tâm nhãn, sáng sớm để y ăn cái này không phải muốn chết sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mặc dù bế quan luyện công cũng không cần bổ dưỡng đến mức này, nào phải đang ở cữ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhìn xem đều là cái gì, ta xốc một cái nắp nhỏ ở bên trong lên, nhìn canh gà hầm táo đỏ cẩu kỷ nhân sâm ở bên trong, khóe miệng run rẩy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mấy ngày liên tiếp ăn mấy thứ này, y nhất định ăn không ngon, tâm tình tất nhiên không xong, tâm tình y không tốt, ta đây tất nhiên chỉ có một con đường chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta không chút do dự lộn trở về nhà bếp, xăn tay áo động thủ chuẩn bị chút đồ ăn sáng khoan khoái ngon miệng nhẹ nhàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong bếp của hạ nhân thật sự không có thứ gì tốt, ta đành phải đưa mắt nhìn hộp cơm lần thứ hai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghĩ nghĩ, chọn một chút xương heo hầm bên trong, cẩn thận róc sạch mỡ, đem cơm và canh xương hầm trong hộp cơm đổ vào nồi, chờ cơm và canh giao hòa sôi trào, ta mò cá trong canh cá, gỡ xương băm nhỏ, cho vào nồi, nấu ra một nồi cháo thịt cá.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhìn sắc trời bên ngoài, chậm nữa là bỏ lỡ giờ cơm, phỏng chừng cũng phải chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta vội vàng múc cháo ra, lại từ cái bình trong góc múc ra mấy muỗng tương cùng dưa muối, sau đó đi lên núi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đông Phương Bất Bại bế quan luyện công ở một gian thạch thất sau núi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trăm năm trước, một hồi động đất chia ngọn núi này làm hai, một bên rộng chừng trăm trượng vắt ngang ở giữa vực, vực sâu vạn trượng không thấy đáy, thạch thất kia khảm tại vách đá gập ghềnh, thông đạo duy nhất là một cái cầu treo lắc lắc lắc lắc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta nơm nớp lo sợ mà đi trên dây biên thành cầu treo, nói thật ta có chút sợ độ cao, trước kia đều là Đông Phương Bất Bại dùng khinh công mang ta đi qua, ta một mắt nhắm một mắt mở liền tới, không giống như bây giờ bước từng bước, thật sự chịu tội.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Gió to gào thét bên tai, mấy lần tuyết rơi vào mắt ta, tròn một khắc đồng hồ, trong lòng không ngừng mà nghĩ sắp nhìn thấy y, muốn gặp y, mới có dũng khí tiếp tục đi xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rốt cục đi vào cửa thạch thất, ta run rẩy hai cái chân mềm nhũn, thói quen tính sờ cơ quan mở cửa trên nham bích, tay vừa mới đụng vào một chốc, ta mãnh liệt giật mình, lập tức toát ra một thân mồ hôi lạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Làm thế nào mở ra thạch thất, rất nhiều năm sau Đông Phương Bất Bại mới nói bí mật này cho ta biết, bây giờ chỉ có một mình y biết được, nếu ta thật sự mở ra, chỉ sợ nghênh đón ta là một căn ngân châm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thở ra một hơi dài, ta cung kính khom người hô: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Giáo chủ, tiểu nhân đưa cơm đến cho ngài.” Hoàn toàn yên tĩnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta không dám khinh thường, vẫn duy trì tư thái cúi đầu khom người như cũ, đợi thật lâu, chỉ nghe thấy bên trong truyền ra vài tiếng ho khan trầm trầm, nhưng không có động tĩnh khác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta không dám hoạt động, chỉ cúi đầu càng thấp, nghĩ thầm rằng có phải mình đã tới chậm, chọc y tức giận hay không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Càng bất an, tim ở trong lồng ngực càng đập bình bịch, phía sau lưng lại toát ra một thân mồ hôi lạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không biết qua bao lâu, bên trong rốt cục truyền đến một giọng nói thanh lãnh. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tiến vào.” Cơ quan khởi động, cửa đá chậm rãi mở ra, ta phục tùng rũ mắt mang theo hộp cơm đi vào, vẫn hơi hơi cúi người, cúi đầu, nhìn không chớp mắt, nhẹ tay nhẹ chân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thạch thất có hai phòng trong ngoài, màn trúc rủ xuống phân làm hai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nội thất nhỏ hẹp, thiết kế rất đơn giản, trừ cái bàn và giường đá, không có vật phẩm dư thừa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngoại thất nhìn trống không có một vật, kì thực tứ phía trên tường có rất nhiều mật các, bên trong tồn trữ đan dược cùng cơ quan giết người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta vươn tay vén lên màn trúc, đặt hộp cơm trên bàn đá, tầm mắt buông xuống có thể thoáng nhìn thấy một góc áo hồng sắc trên giường đá, nhất thời tâm lại loạn như ma.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không dám nhìn nhiều hơn nữa, run rẩy vươn tay bày ra bát cháo thịt, hai món ăn kèm theo cùng bát đũa, còn lại đều đặt ở bên trong hộp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Làm xong tất cả, ta rút lui mười bước, rời khỏi nội thất, đứng ở trong góc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bên trong thạch thất lại an tĩnh, bởi vì tuyết rơi, ánh sáng càng hôn ám, bên trong thạch thất có đèn, đèn lục trản lưu ly bát giác giắt ở trên tường, ngọn đèn dầu ấm áp hơi hơi chớp lên, ta nhìn chằm chằm bóng dáng lộ ra phía sau màn trúc, đầu quả tim khó hiểu chua xót.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bên trong an tĩnh thật lâu, mới truyền đến tiếng vật liệu may mặc ma xát, ta trộm giương mắt nhìn, màn trúc in ra thân ảnh cao ngất, không có cách nào nhìn kỹ, ta ngơ ngác mà nhìn mặt bên không rõ ràng của nam nhân, rõ ràng cách một màn trúc mỏng manh, lại giống cách thời gian vô cùng vô tận, dù làm sao bơi qua, cũng không thể gặp lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Gió rét lạnh thổi vào sau cổ, khiến toàn bộ phía sau lưng đều lạnh lẽo, ta giật mình một cái, nỗi lòng hỗn loạn bất định dần dần bình ổn lại, yên lặng thu hồi tầm mắt, ta cúi đầu nhìn chằm chằm bóng dáng của y mà xuất thần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lần đó là lúc nào?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Coi như là ta đi theo Đông Phương Bất Bại năm thứ tư.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta đã thành cái gọi là Đại tổng quản, vênh váo tự đắc từ bên ngoài làm việc trở về, nhớ tới đã thật lâu chưa đi hoa viên, do dự hồi lâu, hoàn hồn thì đã đứng ở trước cửa sắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rốt cục vẫn đi tìm y.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mới vừa tới gần, chỉ thấy y mặc hồng y đứng ở dưới mái hiên, thân mình tà tà dựa tại cây cột khắc hoa, vươn tay đón lấy mưa chảy xuống từ mái hiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thâm đình vắng vẻ, cảnh xuân triền miên lưu luyến trong mưa bụi mông lung, gió lạnh thổi qua tay áo, ngay cả tay áo cũng dính vào hương mai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giữa mày y là xa cách cùng hờ hững mà chỉ thượng vị giả mới có, nhưng lại không làm người ta cảm thấy lạnh như băng, cành liễu rũ bay phất phơ, y cảm thấy ngứa, cau có cái mũi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có lẽ là thấy y lộ ra một mặt trẻ con, ta cười khẽ một tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Y nghe thấy tiếng vang, quay đầu, con ngươi thanh lãnh giống bị mưa bụi rửa sạch, dần dần tràn ra ý cười ấm áp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Liên đệ.” Một khắc kia ta lại bị ánh mắt của y làm bỏng, cuống quít dời mắt đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Y có vẻ bị hành động trốn tránh theo bản năng của ta làm tổn thương, có chút chua sót mà quay đầu đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vài năm đó, ta đã rất ít rất ít nhìn y.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không biết trầm mặc bao lâu, y bỗng nhiên mở miệng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Bốn năm rồi…” Ta nâng mắt, ánh mắt y mềm mại ngóng nhìn ta, lời nói nhẹ nhàng như hòa vào trong mưa, một tiếng một tiếng làm tim người ta đập nhanh, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Liên đệ, người sống cho hậu thế, đường còn dài, qua một cái bốn năm, cũng còn vô số bốn năm khác… Liên đệ, về sau đều ở bên cạnh ta đi.” Ta nhất thời sửng sốt, không biết đối đáp như thế nào, cúi đầu thật lâu sau, chỉ có trầm mặc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhịn không được giương mắt nhìn y, y có vẻ không quá muốn câu trả lời của ta, hoặc là đã sớm hiểu được câu trả lời của ta, chỉ miễn cưỡng mỉm cười với ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta không biết có người tươi cười lại chua sót như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không biết vì sao, ta lại rầu rĩ trả lời một câu: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chuyện sau này về sau hãy nói.” Y có chút vui vẻ, cho dù là một câu trả lời có lệ như vậy, y vẫn sẽ cảm thấy vui vẻ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lòng có chút chua, ta vươn tay nắm lấy tay y, y nhẹ nhàng nắm lại ta. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nói rồi đó.” Y rũ mắt cười nhạt, khuôn mặt trang điểm đậm cũng không dấu được dịu dàng thắm thiết toát ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đáng tiếc, ngay cả một câu thệ ước có lệ như vậy, cũng nhất định bị chém đứt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từ khi ta mang Nhậm Ngã Hành bước chân vào khuê phòng của y Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

—— từ sau đó, sau đó, giữa ta và y là một vực sâu vạn trượng, bên trong là vô vọng cùng sinh tử biệt ly, là lừa gạt cùng phản bội huyết hải thâm cừu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bên trong thạch thất chỉ có một ngọn đèn tối ám, trong tầm mắt ta chỉ còn lại hắc vụ dày đặc, bên tai là tiếng bát đũa va chạm rất nhỏ cảm giác như thật xa xôi, thay thế tiếng mưa rơi tích táp trong trí nhớ, như vĩnh viễn sẽ không dừng lại. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Dọn xuống đi.” Một tiếng mệnh lệnh lạnh lùng, kéo ta ra khỏi ký ức. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vâng.” Ta cúi đầu đi vào thu dọn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cháo thịt trên bàn dùng hết, chén tương động hai đũa, dưa muối vơi hơn phân nửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta nhất nhất ghi tạc trong lòng, dọn bát đũa vào trong hộp ăn, hành lễ với Đông Phương Bất Bại rồi rút lui rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc sắp rời khỏi nội thất, ta phồng lá gan giương mắt nhìn, vừa khéo gặp được một đôi mắt tối như mực, không có một chút dịu dàng, lạnh như băng như thiết hàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tâm giống như bị ai hung hăng nắm chặt, ta vội vàng rũ mắt xuống, cong cong thắt lưng, giống như trốn chạy mau ra ngoài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bị gió lạnh đến thấu xương thổi đến tứ chi cứng lại, ngay cả đầu óc của ta cũng vô tri vô giác rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mờ mịt ngẩng đầu nhìn trời, tuyết lông ngỗng bay lả tả, theo gió rơi rụng trong trời đất lạnh như băng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta bỗng nhiên ý thức được, người trong thạch thất chính là giáo chủ thần giáo đệ nhất thiên hạ, không phải Đông Phương trong trí nhớ của ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nam nhân sẽ đứng ở bên cạnh ta cúi đầu cười nhạt, đã bị ta hại chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giống như lại về tới ngày đó, y không hề tiếng động mà ngã vào trong vũng máu, ta giãy dụa đi đến bên cạnh y, nhưng đầu ngón tay vừa mới chạm đến góc áo y, thi thể của y đã bị Nhậm Ngã Hành đá một cước văng ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tuyệt vọng giống như một con dao nhỏ sắc nhọn, từ lồng ngực đâm thẳng vào, xuyên qua tâm phế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta không dám nghĩ nữa, che ngực nghiêng ngả lảo đảo, có chút thở không nổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không biết trên đời này có loại rây nào, có thể tìm ra ký ức chôn sâu trong tâm trí, sàng bỏ tất cả đau khổ không thể chịu nổi, khổ thân, khổ ly biệt, chỉ còn lại kỷ niệm không nỡ quên, hứa nguyện, hai người cùng vui vẻ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau đó trái tim không còn đau, sẽ không còn đêm không thể say giấc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net