8.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tình hình chính trị bất ổn, đất nước năm nào cũng chiến tranh, chiến sự gấp gáp, khi tôi mười lăm tuổi thì quân lính đến tận phủ nhà Tạ để tuyển quân. Phủ Tạ nuôi một nhà toàn học giả, chỉ có tôi mang thân lính, nên tôi đương nhiên phải đi lính. Người tuyển quân thấy tôi họ Tạ, cũng có chút khoan dung, cho tôi một chức nhỏ, nói rằng khi c.h.ế.t sẽ tiện có người đến lo việc chôn cất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ban đầu Tạ Vô không đồng ý tôi đi lính, ngày ngày chạy vào phòng học quỳ lạy, van xin cụ Tạ thương tình cho tôi được ở lại, thu hồi lệnh đi chiến trường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đã gọi tên rồi, sao còn nói hối hận?” cụ Tạ lạnh lùng nói, không ngờ Tạ Vô vốn rất hiếu thảo lại hỏi lại, “Vậy sao con trai anh cả có thể được thu hồi, còn Tạ Huyền lại không được?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi núp ở góc yên lặng nghe, trong phòng ánh nến lay động, chiếu lên mặt Tạ Vô lúc sáng lúc tối, tôi nghe cậu nói, “Rốt cuộc mạng của Tạ Cảnh là mạng, thì mạng của Huyền nhi chẳng phải mạng sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cụ Tạ nhếch mày, “Con dâu chính thất và con dâu thứ, con nên biết phân biệt.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tạ Vô quỳ thẳng người, “Vậy bây giờ con sẽ đưa vợ nhỏ lên làm chính thất, như vậy Tạ Huyền cũng là con chính thất.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bịch” một tiếng âm vang, cụ Tạ giáng chén trà trên tay xuống đầu Tạ Vô, nước trà nóng ướt nửa người Tạ Vô, tôi bừng mắt, cố nén không lao đến dìu cậu, chỉ nghe Tạ Vô nói tiếp, “Đời này con chỉ nhận mình Tạ Huyền là con, nếu nó c.h.ế.t, con cũng không sống nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cụ Tạ tức giận đến mức tát thẳng vào mặt Tạ Vô, “Con ngoài giá thú phận bạc, c.h.ế.t thì c.h.ế.t! Thật là không biết lễ nghĩa gì cả, cút đi, cút ngay! Đi quỳ ở nhà thờ họ, cho mẹ con biết con giờ thành ra thế nào!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
9Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lén đến nhà thờ họ tìm Tạ Vô, đêm khuya vắng lặng, nhà thờ rộng lớn ấy chỉ có một mình cậu ta ở đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi quỳ xuống bên cạnh cậu, cẩn thận lau vết m.á.u còn sót trên mặt, “Cha nuôi ơi, thương tích nặng quá…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tạ Vô yếu ớt mỉm cười, “Giờ mới biết gọi ta là cha nuôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi mím môi, theo bản năng tựa vào người cậu, ôm chặt, “Không cần phải van xin cho tôi đâu, tôi sẽ lên chiến trường.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tạ Vô có chút sững sờ, “Huyền nhi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhắm mắt lại, say mê hương thơm trên người cậu, “Chờ tôi thêm một chút nhé… được không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi sẽ sống trở về, mang về chiến công… tôi sẽ đưa anh đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tạ Vô im lặng một lúc, nhẹ nhàng hỏi, “Không báo thù nữa sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Phải báo thù.” Tôi ôm chặt cậu, “Cũng cần có anh.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tạ Vô lại khóc, tôi càng lớn tuổi, cậu dường như càng yếu đuối, cậu nghẹn ngào xin lỗi tôi, chẳng bao lâu người trở nên nặng trĩu. Tôi sờ lên trán cậu, quả thật có chút sốt nhẹ, đành phải giúp cậu đứng dậy gọi thầy thuốc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cụ Tạ không quan tâm đến bệnh của Tạ Vô, cũng không quản cậu tự ý ra khỏi nhà thờ họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không lâu sau khi thầy t.h.u.ố.c đi, trời sắp sáng, lệnh đi lính bất ngờ hạ xuống, truyền đến phủ Tạ, nói rằng biên ải cần viện trợ, phải lên chiến trường ngay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đắp chăn cho Tạ Vô rồi trả lời, trước khi đi, bỗng nhiên hôn lên môi cậu, mềm mại thật, thoang thoảng mùi thuốc, giống y hệt như trong mơ tôi từng nghĩ đến. Tôi nói, “Đợi tôi lớn lên nhé, Tạ Vô.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không ngờ vừa quay đi, người nằm trên giường chầm chậm mở mắt, tôi đi quá vội vàng, hoàn toàn tránh ánh mắt nhìn tôi của Tạ Vô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt đó đau đớn, phức tạp… và có chút lưu luyến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
10Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đời tôi bạc mệnh, lại còn lớn, dù thế nào cũng không c.h.ế.t được, dù sao cũng sẽ sống sót.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Năm thứ hai ra trận, tôi bị quân địch lừa vào bẫy, phải lao qua gió lạnh như cắt da cắt thịt và tuyết dày để chạy vào sâu trong núi. Núi rừng không nhà cửa, đi mấy ngày cũng chỉ tìm được một hang động. Tôi cùng binh lính tàn dư lẩn trốn trong hang, dưỡng sức chuẩn bị lại, không ngờ lại phát hiện điều bất ngờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chỉ huy! Ở đây có một nửa tờ giấy!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nghe tiếng đến xem, thấy một lính nhỏ cầm bức thư đã bị nước tuyết thấm nhiều lần, chỉ còn một nửa nhỏ bị cháy khét lẹt. Ở đây đa số không biết chữ, tôi nhận lấy tờ giấy có chữ Hán thuộc đất Hung Nô, khi nhìn thấy chữ “Triệu” ở cuối, bỗng lạnh sống lưng. Lính nhỏ hỏi tôi đó là gì, tôi cất giấy, thở sâu rồi nói, “Lá thư an toàn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây là thư người khác gửi cho cha tôi. Những chữ trên tôi nhận ra rõ ràng, giống y như chữ của cụ Tạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người ta thường nói cha tôi ngày trước có liên kết với Hung Nô, đưa binh lính đến đất Hung Nô chỉ để c.h.é.m g.i.ế.c hết thảy, hoàng đế vì thế nổi giận, tịch thu gia sản nhà tôi, nhưng trong thư lại nói để cha tôi đợi ở đây, sẽ có người đến tiếp viện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đó là kế hoãn binh của họ. Nhưng viện trợ không đến, cha tôi cùng các tướng sĩ c.h.ế.t nơi đất khách, cụ Tạ — cũng chính là Tạ Trường Bình và những người khác — làm tấu chương tố cáo vu khống cha tôi phản loạn...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đúng vậy, Tạ Trường Bình đã hại cha tôi. Gia đình Tạ Vô đã hại toàn bộ dòng họ trung nghĩa của tôi bị c.h.é.m g.i.ế.c.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
11Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Năm thứ tư ra trận, đại thắng lớn, những người quyền cao chức trọng ở trên đều c.h.ế.t gần hết, đến lượt tôi được phong một chức quan tứ phẩm không lớn không nhỏ, làm phó quân, tương lai sáng lạng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi khoác tấm vải đỏ chiến thắng trở về, cưỡi ngựa đi dạo khắp kinh thành, Tạ Vô đứng giữa đám đông mỉm cười nhìn tôi, tôi dừng lại trên ngựa, im lặng nhìn lại cậu, ánh mắt giao nhau dường như cách biệt bởi ân oán của hai đời, một lúc sau, tôi hạ mắt, cảm thấy toàn thân lạnh buốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có oán hận không? Tạ Vô luôn hỏi tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi oán hận sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi oán hận cậu ấy sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sự tốt với tôi của cậu ấy, nụ cười khi nhìn tôi, dáng vẻ bảo vệ tôi... tất cả đều có dấu vết rõ ràng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu ấy đang bù đắp cho tôi, đang chuộc tội với tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không muốn, tôi không muốn... thứ cảm xúc rẻ rúng này, tôi không muốn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
12Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phủ Tạ hiếm khi tổ chức tiệc đãi tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong phủ đâu đâu cũng vang tiếng cười nói vui vẻ, còn tôi chỉ ngồi im lặng trước bàn, uống rượu một mình. Rượu đã uống đến lượt thứ ba, Tạ Vô bước đến vỗ vai tôi, bảo tôi uống ít lại. Tôi ngước mắt lên, nhìn thấy cậu vẫn như mấy năm trước, tóc xanh áo nhẹ, công tử như ngọc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đừng uống nữa.” Cậu nhỏ giọng khuyên tôi, không để lộ cảm xúc mà lấy chén rượu trong tay tôi, “Bụng mày phải đau rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu đang quan tâm tôi, sao lại quan tâm tôi?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có phải vì tội lỗi, hay vì thương hại, cậu đang thương hại tôi nên mới luôn ban ơn cho tôi, có phải vậy không...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cha nuôi…” Tôi hạ giọng, dựa nửa vào người cậu, mũi vẫn còn ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c quen thuộc, thậm chí còn đậm hơn, “Dẫn tôi về phòng được không, tôi không được khỏe.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thực sự say mê mùi hương trên người cậu, yêu thương sự tốt đẹp của cậu, chỉ là trong tình yêu đó đã lẫn lộn cả hận thù mà tôi không hay biết khi nào bắt đầu. Tôi hận sự giấu diếm của cậu, hận sự tốt đẹp kia có mục đích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tạ Vô đưa tôi về phòng cũ, cậu mở cửa rồi kéo tôi vào, tôi vòng tay ôm lấy cậu từ phía sau, thở hơi nóng lên tai cậu, “Tạ Vô, tôi đã lớn rồi... anh có nhớ tôi không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tạ Vô không chống cự trước hành động quá mức thân mật của tôi, để cho tôi vuốt ve eo mình, chỉ nói, “Mày say rồi, đi ngủ đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đau nhức, tê liệt, oán hận... quá nhiều, tôi không muốn sự thương hại của Tạ Vô, tôi ghét sự thương hại đó, đừng thương hại tôi, đừng xem tôi như con ch.ó vô gia cư mà vẫy gọi...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rượu dần xâm chiếm tâm trí tôi, khi Tạ Vô đẩy tôi ra, tôi bỗng đè cậu lên tường, bịt chặt miệng cậu, “Cha nuôi... Tạ Vô, đừng đẩy tôi ra... đừng... đừng đẩy tôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bịch” một tiếng vang, mặt tôi bỗng đau, tỉnh táo lại một chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngẩn người nhìn cậu, thấy Tạ Vô xốc xếch quần áo, dựa tường thở hổn hển, trong mắt vẫn là những cảm xúc mà tôi không thể hiểu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi sẽ mãi không thể hiểu được cảm xúc đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tạ Huyền…” Tạ Vô run run nói, chậm rãi, “Tôi sẽ kết hôn, buông tay đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu biết tôi yêu cậu thế nào, giống như lúc tôi hôn cậu trước khi đi không nói gì, cậu luôn biết nhưng không nói ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cười, nước mắt lại rơi khi cười, “Tạ Vô, anh định bỏ tôi mà đi sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thương hại tôi mười bốn năm, giờ nói không cần thì thôi sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chương trướcĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chương sauĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net