3Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chớp mắt một cái, hai lượt xuân hạ thu đông đã qua đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông bà nội tôi thiên vị, rất yêu thương cậu con trai út, chính là cha tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cha tôi ngoài gương mặt ra thì chẳng có gì tốt, là một người vô cùng khốn nạn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi mẹ sinh tôi, ông ấy còn đi lêu lổng bên ngoài, khiến mẹ tôi tức đến mức khó sinh, cuối cùng chảy máu nhiều quá mà qua đời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Triều đại mới rộ lên trào lưu nuôi luyến đồng*, rất nhiều “Nam Phong Quán” được mở ra, đàn ông với đàn ông cũng thường xuyên dan díu với nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
(*) Luyến đồng: hiểu nôm na là bạn tình cùng giớiĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cha tôi không lấy vợ, ông nạp hai nam thiếp, ngày ngày ở nhà hát kịch ỉ ôi, còn ôm tôi xem cùng, nói: “Ngưỡng Quang à, đàn ông hấp dẫn lắm đấy! Đợi con lớn, ta cũng nạp cho con hai nam thiếp.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Với cái dáng vẻ ăn chơi trác táng như vậy mà ông bà tôi vẫn yêu thương hết mực, trong khi nhà bác cả chăm chỉ quản lý việc làm ăn lại chẳng nhận được chút thiện cảm nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thiên vị quá đỗi, đến mức tôi cũng không thể chịu nổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lên hai tuổi, tôi bắt đầu học vỡ lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đến thư đình cùng với Thôi Giác và Trình Việt. Họ chuyển tôi ra khỏi chỗ ngồi bên cạnh Thôi Giác, đặt riêng một cái bàn khác để tôi ngồi đọc sách viết chữ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi tôi rời đi, sống lưng thẳng tắp của Thôi Giác nay càng thẳng hơn, hắn thở phào nhẹ nhõm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Loại bỏ được gánh nặng là tôi, hẳn là hắn rất vui.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi trêu chọc hắn cũng đủ rồi, tôi rời khỏi chỗ ngồi bên cạnh hắn không chút do dự, chọn ngồi chỗ cách xa hắn nhất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Học bài thôi, hôm nay tiếp tục giảng Luận Ngữ.” Thôi Ung gõ gõ lên bàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nằm sấp trên mặt bàn, nghịch nghịch cây bút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì đạo sĩ đã phán mệnh cho tôi, nên ông nội đặt kỳ vọng rất cao vào việc tôi sẽ làm quan, nhưng tôi quả thực không muốn làm quan, vì thế tôi chẳng chịu học hành đàng hoàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hơn nữa, ông nội thường mắng anh họ tôi là khù khờ, nên tôi càng phải giả bộ ngu ngơ, không học hành, cứ lăn lộn nghịch ngợm trong học đường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi quậy phá như vậy, khiến anh họ Trình Việt, cũng chính là con trai của bác cả tôi lại càng thêm nổi bật, thông minh lanh lợi, chăm chỉ học tập, nỗ lực vươn lên, giống như một thiên tài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông bà nhìn vào sự tiến bộ của Trình Việt, cuối cùng cũng đối xử tốt hơn với gia đình bác cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời gian lại trôi qua thêm một năm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mùa hè năm đó oi bức vô cùng, nóng như lửa đốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mùa hè ở thời cổ đại không có điều hòa, cuộc sống rất khó khăn, nhưng từ xưa đến nay, những gia đình quyền quý giàu có luôn có cách hưởng thụ. Họ đã sớm đào những hầm chứa sâu trong núi, cất giữ nhiều băng, đợi đến những ngày hè nóng nực sẽ lấy ra để giải nhiệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhà bình thường tất nhiên không có chi phí để cất giữ băng, cũng chẳng có nơi để trữ băng, cho nên như nhà chúng tôi, mỗi năm đều phải canh mấy nhà giàu, đợi họ bán băng ra rồi mua một ít.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dựa vào cái cớ mua băng, thương nhân phải giao nộp ngân lượng lên cho các nhà quyền quý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Năm nào cũng vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế nhưng năm nay, thời tiết quá khắc nghiệt, hoàng tử An Vương được sủng ái nhất kinh thành đã thu gom hết băng từ khắp nơi để đúc cho hoàng đế một tòa nhà băng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe nói nhà băng đó trải dài mấy dặm, mỗi ngày khi gặp ánh sáng thì sẽ tan ra, cần có người bổ sung băng liên tục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Băng được dâng hết lên cho triều đình, người dân tất nhiên không có băng để dùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không biết ông nội từ đâu tìm được một ít băng, chia cho tôi và cha, còn gia đình bác cả đương nhiên không có.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thôi Giác dù còn nhỏ nhưng đã giống như một ông cụ non, quần áo và tóc tai lúc nào cũng chỉnh tề, trời nóng như thế này vậy mà hắn vẫn mặc áo dài của thư sinh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chẳng bao lâu, hắn bị say nắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chủ động đề nghị: “Để Thôi Giác đến ở phòng của con đi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thôi Ung nói: “Thế thì ngại quá…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn Thôi Giác đang yếu ớt nằm trên chiếu: “Không có gì phải ngại cả.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế là Thôi Giác chuyển đến phòng tôi ở, cùng tôi nằm trên một chiếc giường, dưới gầm giường có chứa băng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Buổi tối, hắn cuối cùng cũng mơ mơ màng màng tỉnh lại. Vừa quay sang thấy tôi nằm bên cạnh, hắn kinh ngạc đến mức suýt ngã khỏi giường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sao ngươi lại ở đây?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi dụi mắt ngồi dậy: “Huynh bị say nắng, người nhà bảo từ giờ huynh ngủ chung với ta.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thôi Giác im lặng một lúc, rồi mang dép chạy ra ngoài. Tôi chẳng thèm để ý đến hắn, lặng lẽ chờ đợi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không lâu sau, bên ngoài có tiếng gõ cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ai vậy?” Tôi cố ý hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên ngoài không có tiếng trả lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nghị thiếu gia.” Giọng của Thôi Ung vang lên, “Thôi Giác muốn ngủ chung với con, nhưng ngại không dám nói.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cười thầm, bảo bà vú mở cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thôi Giác đỏ mặt đứng ngoài cửa, chỉ nhìn tôi thoáng qua rồi lập tức quay mặt đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mùa hè năm ấy, tôi và Thôi Giác luôn ngủ chung.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có lẽ nhờ vào tình nghĩa ngủ chung với nhau nhau, hắn không còn tránh né tôi ở khắp mọi nơi nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cũng trong năm đó, trời nóng kinh khủng, lại gặp đại hạn, chết rất nhiều người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net