Giới thiệuĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp này, tôi đã tự tay tạo ra nhiều lần lỡ dở với Hoắc Trường Đình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ấy ở lại Xích Thành, tôi đi đến sa mạc Gobi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ấy đuổi theo đến Gobi, tôi tự nhốt mình trong cơ quan cơ mật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc tôi hấp hối, anh ấy quỳ ngoài phòng bệnh, cầu xin được gặp tôi lần cuối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không mảy may, dùng chút sức lực cuối cùng viết phương trình quỹ đạo tên lửa, rồi thanh thản ra đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ấy đứng trước mộ tôi, tóc bạc trắng sau một đêm:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hứa Tri Vi, kiếp này, sao em lại không cần tôi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
1.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi và Hoắc Trường Đình, một người là thôn nữ quê mùa không quyền không thế, một người là tiểu đoàn trưởng trẻ tuổi tài cao của quân khu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đáng lẽ cuộc đời chẳng thể giao nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ vì cha tôi từng cứu mạng cha anh ấy trên chiến trường, tôi mới có thể gả vào nhà họ Hoắc, đó là cách họ báo ân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngày tân hôn, chồng của Kỳ Mộ Tuyết là Lâm Hải thay Hoắc Trường Đình đi làm nhiệm vụ, không may hy sinh. Hoắc Trường Đình đã hứa với anh ta sẽ chăm sóc mẹ con Kỳ Mộ Tuyết cả đời, đây cũng là sự báo ân của nhà họ Hoắc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoắc Trường Đình luôn nói với tôi như vậy…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi từ bỏ cơ hội học đại học, giam cầm cả đời mình trong bốn bức tường nhà họ Hoắc, phụng dưỡng cha mẹ chồng, nuôi nấng con cái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng, người mẹ chồng tôi chăm sóc hơn mười năm nằm liệt giường, trước khi nhắm mắt xuôi tay lại nói: “Tri Vi, con đã làm lỡ dở Trường Đình mấy chục năm, nhà họ Hoắc chúng ta báo ơn cũng đã đủ, buông tay đi con.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngay cả con gái ruột của tôi cũng nói: “Mẹ, mẹ căn bản không xứng với bố. Cuộc hôn nhân sắp đặt của mẹ và bố chính là tàn dư phong kiến, mẹ nên rút lui, để bố và dì Kỳ được đến với nhau…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sự hy sinh, những gì tôi bỏ ra, trong mắt họ lại trở nên nực cười như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiễn đưa hai người già, tôi chủ động đề nghị ly hôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Với mái tóc đã hoa râm, tôi một mình trở về quê.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đêm đó mưa gió bão bùng, căn nhà cũ kỹ lâu năm không được sửa sang, tường đổ sập xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi bị đè c.h.ế.t dưới đống đổ nát, kết thúc cuộc đời vô nghĩa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
2.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mở mắt ra lần nữa, tôi trở về cái ngày di vật của mẹ được đưa về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đồng chí Trương đã cống hiến cả cuộc đời cho đất nước. Sự đóng góp của bà, đất nước sẽ ghi nhớ, nhưng hiện tại kế hoạch vẫn chưa hoàn thành, mọi thứ vẫn đang trong giai đoạn bảo mật, chúng tôi không thể công khai tuyên dương công trạng của bà…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“… Đồng chí Hứa, cô có nghe chúng tôi nói không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chợt bừng tỉnh, trong đôi mắt in hình khuôn mặt lo lắng của hai người quân nhân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đồng chí Trương bị nhiễm phóng xạ nghiêm trọng toàn thân, chúng tôi không thể mang tro cốt của bà về, đây là di vật duy nhất…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai người quân nhân, với vẻ đau buồn và trang trọng, trao cho tôi một chiếc hộp gỗ cũ kỹ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn chiếc hộp đó, toàn thân tôi run lên bần bật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi cha hy sinh, mẹ tôi bị người trong làng đồn thổi là bỏ đi theo trai, cuối cùng lại trở về bên tôi theo cách này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai người quân nhân rời đi, đưa cho tôi ba mươi đồng, cùng với một xấp phiếu vải và phiếu lương thực.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba mươi đồng, là tiền thưởng mẹ tôi đổi bằng cả mạng sống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phiếu vải và phiếu lương thực là những thứ bà ấy chắt chiu dành dụm suốt bao năm cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp trước tôi không hiểu, tại sao mẹ lại bỏ rơi tôi, mang tiếng xấu, lén lút đến cái nơi biết rõ là c.h.ế.t chóc ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng kiếp này…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vuốt ve chiếc hộp gỗ, hạ quyết tâm: “Đồng chí, tôi muốn kế thừa di nguyện của mẹ, đến Gobi, cống hiến cho Tổ quốc!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thầy tôi khi nhận được tin này, đã từng tức giận vì tôi từ bỏ đại học bao nhiêu, thì giờ đây lại càng xót xa bấy nhiêu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tri Vi, di nguyện của mẹ con là mong con được sống một cuộc đời bình thường, lấy chồng sinh con, sống an vui, hạnh phúc.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lấy chồng sinh con, an vui hạnh phúc?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp trước, tôi đã nghe theo di nguyện của mẹ, sống như một người bình thường, kết quả thì sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cười, lắc đầu: “Thầy ơi, con chỉ mong có một ngày, con có thể đường đường chính chính đưa mẹ và cha con về an táng cạnh nhau.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kế hoạch một ngày chưa thành, mẹ sẽ mãi mãi mang tiếng xấu, sự hy sinh của bà, sẽ chẳng ai hay biết!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thầy im lặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng, thầy cũng gật đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy còn Tiểu đoàn trưởng Hoắc?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhớ đến người đàn ông anh tuấn, cương trực ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh ấy…” Khóe môi tôi không kìm được vẽ lên một nụ cười tự giễu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi sẽ ly hôn với anh ấy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn về đứa con gái còn chưa kịp chào đời…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Con bé luôn oán hận tôi đã sinh ra nó, khiến nó không có được tình yêu của cha như Lâm Lâm, còn cản trở Hoắc Trường Đình đến với người dì Kỳ mà nó yêu quý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu đã vậy, có lẽ không đến thế giới này sẽ là điều tốt đẹp hơn với con bé.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thầy nhìn tôi với ánh mắt phức tạp, vì thầy biết rõ tôi yêu người đàn ông đó đến nhường nào, vì anh ấy mà từ bỏ cả cơ hội học hành, làm sao có thể dứt bỏ hoàn toàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Được, một tháng sau sẽ có bài kiểm tra, nếu con vượt qua, thầy sẽ đưa con cùng đến Gobi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi biết, cuối cùng thầy vẫn muốn giữ lại chút huyết mạch cho nhà họ Hứa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một tháng, cũng là cơ hội để tôi hối cải.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
3.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lấy bút máy gạch một dấu X đậm trên tờ lịch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quay đầu lại, liền thấy Hoắc Trường Đình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đàn ông sáng nay nói không có thời gian cùng tôi đi nhận di vật của mẹ, giờ đây lại sóng vai cùng Kỳ Mộ Tuyết bước vào cửa hàng bách hóa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đàn ông mặc quân phục, dáng người thẳng tắp, toát lên vẻ anh tuấn,Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người phụ nữ mặc chiếc váy liền thân màu đỏ, thanh lịch, tri thức, dịu dàng, làm say đắm lòng người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chiếc váy màu đỏ đó là do Hoắc Trường Đình mua ở trung tâm thương mại, vào ngày trước sinh nhật tôi…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không khỏi nhìn cây bút máy trong tay, cây bút này là quà Hoắc Trường Đình tặng tôi khi mới cưới.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cũng là một trong số ít những món quà anh ấy tặng, tôi luôn trân trọng mang theo bên mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngẩng đầu lên, hai người đã bước vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoắc Trường Đình lịch thiệp đẩy cửa cho Kỳ Mộ Tuyết, Kỳ Mộ Tuyết cũng đáp lễ một cách nhã nhặn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bốn mắt nhìn nhau, thật ấm áp, hài hòa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ là khi quay lại đối diện với ánh mắt của tôi, sắc mặt hai người đều hơi khựng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước đây gặp phải tình huống này, để tránh khó xử, tôi đều nhanh chóng lảng đi, để đồng nghiệp tiếp đón họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng hôm nay, tôi không trốn tránh, khóe miệng nở một nụ cười, chủ động chào hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hai vị, muốn mua gì ạ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoắc Trường Đình hơi chau mày.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có lẽ anh ấy cũng không ngờ tôi hôm nay lại “can đảm” như vậy, ánh mắt dò xét hướng về phía tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng tôi không nhìn anh ấy, ánh mắt dừng lại trên người Kỳ Mộ Tuyết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kỳ Mộ Tuyết quay sang hỏi ý kiến Hoắc Trường Đình:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh nói xem, sinh nhật Lâm Lâm, tặng con bé quà gì thì được?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng điệu của cô ta chẳng khác nào vợ hỏi chồng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không chỉ tôi nghĩ vậy, mà các đồng nghiệp cũng nghĩ vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây cũng là lý do chính khiến tôi không nhận Hoắc Trường Đình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe Kỳ Mộ Tuyết hỏi, Hoắc Trường Đình mới dời ánh mắt về phía quầy hàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lần trước anh hứa sẽ tặng con bé một con búp bê…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kỳ Mộ Tuyết tâm trạng rất tốt, ánh mắt tinh nghịch nhìn về phía tôi: “Đồng chí, lấy cái đó đi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi quay người lấy con búp bê đặt trước mặt họ: “Năm đồng năm hào.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiền đương nhiên là do Hoắc Trường Đình trả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi ra về, Hoắc Trường Đình lại quay đầu nhìn tôi, môi mấp máy, muốn nói gì đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng tôi lại cúi đầu, sắp xếp lại quầy hàng, cố tình lờ đi phản ứng của anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ấy dừng lại một chút, rồi vẫn cùng Kỳ Mộ Tuyết rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đồng nghiệp tò mò tiến lại gần, nhìn bóng lưng hai người, xuýt xoa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Họ thật xứng đôi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngẩng đầu nhìn hai người sánh bước rời đi, cười đáp: “Đúng vậy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một người là sĩ quan cao cấp trẻ tuổi tài năng nhất quân khu, một người là bác sĩ du học về nước được nhiều người kính nể.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
E rằng cả Xích Thành này cũng chẳng tìm được ai xứng đôi hơn họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đợi đến khi tan làm, tôi đi ra cửa sau đổ rác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoắc Trường Đình dựa vào tường, không biết đã đợi bao lâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net