Tôi cùng anh trai đến ngân hàng gửi tiền.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không còn chỗ đỗ xe, chúng tôi đành tạm dừng trước cửa ngân hàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh bảo tôi ngồi lại trong xe, phòng khi có cảnh sát giao thông đến phạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quả nhiên, cảnh sát giao thông thật sự xuất hiện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hạ cửa sổ, hoảng hốt la với anh: “Anh! Cảnh sát đến rồi! Chạy mau!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giây sau, anh trai tôi đã bị ghì xuống đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
—Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tên gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lộ Gia Thiện.” Tôi buồn bã trả lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nghi phạm là cô?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Là anh trai tôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh ta tên gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lộ Kính Mộ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hôm nay hai người đến ngân hàng để làm gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Gửi tiền.” Tôi khóc mà không có nước mắt, mặt mày ủ rũ giải thích: “Trời đất chứng giám, anh cảnh sát ơi, chúng tôi thật sự chỉ đến gửi tiền thôi. Nhà tôi ba đời đều chính trực, làm sao có thể cướp ngân hàng được chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy tại sao thấy cảnh sát lại bỏ chạy?” Viên cảnh sát đối diện trợn mắt nhìn tôi, trông hơi dữ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thành thật: “Anh trai bảo tôi ngồi trong xe đợi, nếu có cảnh sát giao thông thì lái đi cho khỏi bị phạt. Nhưng tôi hoảng quá nên lỡ tắt máy…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cửa phòng thẩm vấn mở ra, một cảnh sát trẻ bước vào: “Đã có kết quả điều tra lý lịch.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Viên thẩm vấn nhận tập hồ sơ anh ta đưa, lật xem một hồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hình như họ thấy anh em chúng tôi đều trong sạch, gia đình ba đời chưa ai bị bắt, một người là luật sư, một người là nhà thiết kế, không có động cơ cướp ngân hàng. Anh ta cười khổ: “Hai anh em nhà cô cũng chưa làm điều gì sai trái, thấy cảnh sát giao thông mà sợ hãi thế làm gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lúng túng: “Đỗ xe sai quy định.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta im lặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng, sau khi thẩm vấn và khám xét xe kỹ lưỡng, họ kết luận đây chỉ là một sự hiểu lầm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Viên cảnh sát thẩm vấn vừa dặn lần sau đừng làm mấy chuyện ảnh hưởng an ninh công cộng, vừa thổi bọt trong ly trà rồi nhấp một ngụm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Được rồi, không có vấn đề gì nữa. Gọi người nhà đến đón đi.” Anh ta dặn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi choáng váng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố mẹ tôi vừa đi du lịch hôm qua, sáng nay còn thấy mẹ đăng ảnh bình minh ở Tam Á trên WeChat.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu bây giờ tôi gọi về bảo họ đến đón vì chuyện xấu hổ này, mẹ chắc đánh c.h.ế.t tôi với Lộ Kính Mộ luôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bố mẹ tôi đang ở xa, không về kịp.” Tôi nghiến răng trả lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Viên cảnh sát liếc tôi, rồi nhìn lại hồ sơ: “Cô đã kết hôn rồi. Gọi chồng đến.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng vẫn không thoát khỏi nỗi xấu hổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi do dự, không biết nói sao với anh ta rằng tôi không thân thiết với chồng mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta nhìn tôi hơi ngạc nhiên: “Sao mặt cô vậy? Chồng cô tên gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi yếu ớt đáp: “Giang Dư Bạch.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta hơi sững, rồi cười tươi: “Trùng hợp thật! Ở đây cũng có một người tên đó làm bên đội điều tra.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi xấu hổ muốn độn thổ, không biết giải thích sao để anh ta hiểu người đó chính là chồng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cửa phòng thẩm vấn lại mở. Tiếng ồn ào từ ngoài vọng vào cùng làn gió lạnh điều hòa. Giang Dư Bạch đứng ngược sáng ở cửa: “Anh Lâm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Viên cảnh sát đối diện đứng dậy, khoác tay lên vai anh, vui vẻ: “Nói Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay! Cậu sao lại tới đây?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chỉ muốn chui vào quần mà trốn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Dư Bạch chỉ vào tôi, cười bất đắc dĩ: “Đến đón vợ tôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
2Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ra khỏi cổng đồn cảnh sát, Lộ Kính Mộ bắt ngay xe đi, từ chối đi chung với tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn ánh mắt anh, biết rõ lúc này anh ghét tôi đến tận xương tủy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi biết mình quá ngớ ngẩn lần này, đành lủi thủi theo sau Giang Dư Bạch lên xe anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh vừa mở cửa sổ để thông thoáng vừa nhắc: “Thắt dây an toàn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“À, à.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hơi căng thẳng, giống học sinh trước thầy, thắt dây rồi ngồi ngay ngắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh liếc tôi, không nhịn được cười: “Ngồi thẳng thế làm gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi bướng bỉnh: “Em lúc nào chẳng thế.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh khởi động xe, im lặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bầu không khí trong xe hơi gượng gạo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật ra là không quen thân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đằng hắng, nghiến răng hỏi: “Anh tan làm rồi à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh gật: “Vụ án này sắp kết thúc, bận suốt hơn một tháng rồi, giờ mới được nghỉ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh nhìn đồng hồ: “Hơn mười một giờ rồi, em đói chưa? Trong ngăn kéo có sữa, đói thì lấy uống.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lắc đầu: “Không đói.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh không ép, vừa đánh lái vừa hỏi: “Trưa muốn ăn gì? Tôi lát đi mua về nấu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Dư Bạch nấu ăn rất ngon; lần đầu tôi ăn đồ anh nấu đã ngạc nhiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chúng tôi mới cưới hai tháng, thời gian đó anh bận điều tra án lớn, gần như không về nhà, ngày nào cũng ngủ ở phòng nghỉ trong đồn, hiếm khi nấu ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm nay anh được nghỉ, còn chủ động nấu cơm, tôi đương nhiên gật đồng ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đang phân vân chọn thịt bò kho hay sườn xào chua ngọt thì điện thoại anh reo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Điện thoại kết nối với hệ thống loa xe, vừa nhấc máy, bên kia đã ồn ào: “Nghe nói cậu vừa đưa vợ ra khỏi đồn?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mất mặt muốn chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đỏ mặt, không dám nói gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Dư Bạch liếc tôi, giọng hơi vui: “Ừ, vừa mới ra.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh tấp xe vào lề rồi dừng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên kia ồn lắm, chắc nhiều người chen chúc, nên người kia phải hét vào điện thoại: “Cậu định đi đâu? Mau quay lại đi. Nghe nói vợ cậu bị giữ, tôi vừa nằm xuống đã bật dậy chạy tới… Mau dẫn em dâu qua cho anh em gặp mặt.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net