5Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nằm trên giường, cầm bàn tính lạch cạch tính toán một hồi, con số cuối cùng hiện ra thật đáng kinh ngạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quay qua quay lại cũng đã chi ra gần ba ngàn lượng vàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
May là cuối cùng cũng giành được quyền tổ chức tiệc đấu giá.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Điều này đương nhiên không thể không kể đến Quý phi nương nương đã giúp ta thổi gió bên gối Hoàng thượng. Vì vậy, ta lại bảo Xuân Đào đem một số món đồ quý hiếm đến tặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba ngàn lượng vàng...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi ta còn đang nghĩ cách làm sao nhanh chóng thu hồi vốn, thì nghe thấy có tiếng mắng chửi của ai đó từ ngoài sân vọng vào:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngươi đáng bị băm vằm thành ngàn mảnh! Dám để cháu trai ta bị đói, còn dám bắt con trai tao làm việc nhà nữa!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng điệu thô lỗ ngang ngược này, còn ai ngoài bà mẹ của Thẩm Dật nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lý thị, ngươi còn không mau quỳ xuống?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta từ trên giường ngồi dậy, mỉm cười hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ chồng đến đây hỏi tội, không biết là hỏi tội gì thế?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sao ngươi dám đối xử với cháu trai của ta như vậy hả? Cơm canh thì chẳng thấy bóng dáng miếng thịt nào! Trong phòng lại không có lấy một người hầu hạ! Đồ đàn bà độc ác, ngươi muốn hại chết cháu trai của ta sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta càng cười tươi hơn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ đừng nói lung tung, trong nhà này, chẳng có thứ gì mà không phải do con bỏ tiền ra sắm sửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Khi Thẩm Dật còn tốt với con, con đương nhiên sẵn lòng chi tiền vì hắn, nhưng giờ hắn mang về một nữ nhân chẳng rõ lai lịch, còn trở mặt với con, con đương nhiên phải lấy lại tiền của mình rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không chỉ là số tiền tiêu cho hắn, mà cả số tiền tiêu cho người, con cũng phải lấy lại hết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“À phải rồi, mấy mẫu đất và căn nhà ở quê, con đã bán rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nếu mẹ thương con trai, thương cháu trai, vậy thì sau này cứ ở bên Thẩm Dật hầu hạ cả nhà ba người bọn họ đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà mẹ của Thẩm Dật nhảy dựng lên, tay chỉ thẳng vào mặt ta:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con tiện nhân! Ngươi nói láo! Đó đều là của Thẩm gia ta! Ta sẽ bảo Dật nhi bỏ ngươi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy thì mau chóng làm đi. Loại người nào cũng vào ở nhà ta, ta nhìn mà thấy phiền lòng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ta tức đến mức toàn thân run rẩy, chỉ vào mặt ta, mắng xối xả: “Tiện nhân! Thứ đĩ điếm hạ tiện!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta ung dung nghịch móng tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Được rồi được rồi, mau qua phòng Sở Ý Nhi hầu hạ đi. Tối nay bà cứ ngủ ở phòng nhỏ trong viện của ả ta, tiện bề chăm sóc.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ta hung hăng nhổ vào người ta một bãi nước bọt, nghiến răng nghiến lợi bỏ đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xuân Đào đứng bên cạnh che miệng cười: “Tiểu thư, người thật là lợi hại!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta chỉnh lại áo, cười càng tươi hơn: “Khóa hết mấy viện còn lại lại, tìm vài người khỏe mạnh đến canh chừng. Đồ quý giá trong phủ đã dọn đi hết chưa?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cái gì dọn được thì đã dọn rồi, chỉ còn mấy chiếc giường làm từ gỗ tử đàn lá nhỏ vẫn chưa chuyển đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhấp một ngụm trà: “Thật là phí phạm, mau chuyển đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gỗ tử đàn lá nhỏ mỗi năm chỉ cao chưa đến nửa ngón tay út, đó là thứ mà tổ tiên ta phải vất vả tích góp mới có được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Để họ dùng còn không bằng đem đến khách điếm của ta, một chiếc giường cũng có giá ngàn vàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dạ, xong ngay!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xuân Đào lon ton chạy ra ngoài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
6Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tâm trạng ta vô cùng tốt, đợi khi Xuân Đào quay lại, ta dẫn cô ấy đi nghe hát ở hí viện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tối đó, trên đường trở về, bọn ta đi ngang qua viện của Sở Ý Nhi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả nhà ba người họ ôm chăn ngồi co ro đứng ngoài sân, Thẩm Dật tức đến nỗi mặt mũi đen sì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ Thẩm Dật cũng giận run lẩy bẩy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con tiện nhân đó sao lại tàn nhẫn đến mức này! Đến cả cái ghế cũng không thèm để lại! Đêm nay ở đây thế nào được?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhịn cười liếc nhìn Xuân Đào, nha đầu này đúng là chu đáo thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến cả cái ghế cũng dọn đi sạch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sở Ý Nhi, mang trang sức ra đi, chúng ta tìm khách điếm nào đó ngủ tạm một đêm, mai mua hai cái giường rồi tính tiếp.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt đúng là dày ghê.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chẳng qua chỉ là sợ nếu rời khỏi căn nhà của ta thì thân phận không còn được như trước mà thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sở Ý Nhi vô thức che chiếc vòng tay trên cổ tay mình, khó xử nói: “Thẩm lang, trang sức của thiếp cũng chẳng còn bao nhiêu, mấy ngày nay cơm ăn áo mặc đều phải đổi từ trang sức của thiếp mà ra…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con tiện nhân này, cô còn dám nói! Nếu không phải vì cô, Lý Minh Từ có làm đến mức tuyệt tình thế này không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nếu không phải vì ngươi đang mang thai cháu ta, ta đã sớm đuổi ngươi ra đường rồi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Giờ thì hay rồi, tiền không còn, nhà đã mất, đất cũng mất luôn, đến cái giường cũng chẳng có!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ Thẩm Dật ngồi bệt xuống đất, vừa khóc vừa kêu than:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con ơi, con đi nhận lỗi với cô ta đi, có khi cô ta sẽ mềm lòng mà tha thứ cho con…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ! Con sao có thể cúi đầu trước loại tiện phụ như cô ta! Tạm thời nửa tháng nữa đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con đang thu thập chứng cứ trốn thuế của các cửa hàng đứng tên cô ta, đợi đến ngày diễn ra hội đấu giá, lúc con dẫn Ý Nhi đến nhận người thân, con sẽ tố cáo tội của cô ta trước mặt Hoàng thượng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hoàng thượng nhất định sẽ khen ngợi con vì đại nghĩa diệt thân, đến lúc đó con thăng quan phát tài, con sẽ đuổi cái tiện nhân đó ra đường!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Dật bắt Sở Ý Nhi lấy trang sức ra, ả ta vừa khóc vừa kêu không còn tiền, cuối cùng vẫn bị Thẩm Dật và mẹ hắn tháo xuống hai chiếc vòng vàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta lắc đầu rồi quay về viện của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chậc chậc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vẫn còn si tâm vọng tưởng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chứng cứ mà hắn có được đều là Xuân Đào cố ý tung ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn không biết, ta cũng đang đợi tiệc nước đây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net