Vào giây phút ấy, Shinichi đã nhận định về cậu học sinh kia như vậy. Từ trước đến nay, Shinichi không bao giờ muốn dây vào phiền phức, nên cậu sẽ cố gắng tránh xa mọi thứ có thể trở thành phiền phức. Nhìn cánh cổng trường đang khép chặt, Shinichi băn khoăn không biết mình nên làm cách nào để có thể lẻn vào trong mà không đánh động đến bác bảo vệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế rồi cậu chợt bật cười. Cánh cổng này có khác gì lối vào nhà tù đâu, cớ sao băn thân mình phăi hao tâm tổn sức tìm cách bước chân vào chốn ngục tù này cơ chứ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếng cười của Shinichi đã khiến cậu học sinh đang đi phía trước khựng lại và ngoái đầu nhìn cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt kia chẳng hề có lấy một chút ấm áp nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong chớp mắt ấy, Shinichi bỗng dưng ngộ ra người trước mặt cậu có lòng tự trọng rất cao, biết đâu bây giờ đối phương lại hiểu lầm mình đang cười nhạo cậu ta, sau đó sẽ sấn tới xử đẹp mình y như cách cậu ta xử lý tên xỏ khuyên tai trên xe buýt ban nãy. Shinichi thừa nhận, dù thân thủ của cậu có tốt đến mấy thì e rằng cũng chẳng phăi đối thủ của cậu ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng mà thế thì sao chứ? Thực tế là cậu có cười nhạo ai đâu. Shinichi đường hoàng xoay người lại, đoạn móc một đồng xu ra rồi tung nó lên trời. Nếu là mặt ngửa thì cậu sẽ đến quán Seiraku ăn một bát mì udon. Còn nếu tung ra mặt sấp thì cậu sẽ vòng ra quầy hàng sau trường để mua một phần takoyaki, chờ đến buổi trưa trường mở cổng lại thì vào cũng được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng dù là chọn gì đi nữa thì cậu cũng không tránh được việc bị giáo viên chủ nhiệm để mắt đến. Có khi bây giờ cô chủ nhiệm đeo kính gọng đen ấy đang gọi điện cho cha cậu, tiện thể trao đổi về cậu một cách “sâu sắc” rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hầy, chỉ mong sao tối nay Shusuke đừng “giáo dục” cậu lâu quá. Chính vào lúc đồng xu rơi xuống lòng bàn tay cậu, có mấy tên choai choai bất thiện mặc đồng phục của trường cấp ba Fukuyama ở phía bên kia con đường tiến về phía này. Bảo chúng đang “mắc” quần áo có vẻ đúng hơn là “mặc”. Bọn chúng vắt bừa áo đồng phục trên vai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cổ áo nhàu nhĩ, trông như không giặt giũ nhiều ngày lắm rồi. Cậu nhìn kĩ hơn một chút, ơ kìa, chẳng phăi tên xỏ khuyên mũi và tên xỏ khuyên tai cũng lẫn trong đám người đó ư?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đôi lông mày của Shinichi khẽ nhướng lên. Ôi trời ạ, xem ra hôm nay rắc rối sẽ không ngừng tìm đến rồi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đám choai choai côn đồ ấy tỏ vẻ ta đây hơn người, đang cùng nhau băng qua con đường ngăn cách trường Fukuyama và trường Tateno. Tên cầm đầu là một nam sinh để đầu đinh, có vẻ là học sinh lớp Mười hai, áo đồng phục được hắn vắt trên bă vai trái trông y như giẻ lau nhà. Nếu như không có gì bất ngờ, hắn ta đến đây hẳn là vì muốn ra mặt cho hai tên đàn em của hắn.“Nakamura! Chính là nó! Em suýt bị nó bẻ gãy tay trên xe buýt đó ạ!” Tên xỏ khuyên tai la toáng lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nakamura nghiêng đầu săm soi cậu học sinh của Tateno. Sau khi nhìn kĩ khuôn mặt cậu ta, đúng như dự đoán của Shinichi, hắn thoáng chốc ngỡ ngàng. “Mày nói... thằng nhóc xinh như con gái này suýt chút nữa đã bẻ gãy tay mày?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Shinichi thở dài trong lòng, sao bây giờ lắm kẻ trông mặt mà bắt hình dong thế nhỉ. Nhìn cặp mắt kia đi, tuyệt đối không phăi dạng hiền lành gì đâu, có đẹp đến mấy thì cũng là một đóa hồng đầy gai... Gượm đã, ví von thế này không được thỏa đáng cho lắm, thôi được rồi, ít nhất thì cậu ta cũng đáng sợ hơn că hoa hồng có gai nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net