Thông tin chương 3: Chương 3
Tên truyệnĐêm Sương Vong Xác
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiBáo Thù, Hiện Đại, Huyền Huyễn, Kinh Dị, Linh Dị
Số chương11
Chương số3
Tiêu đề chươngChương 3
Tóm tắt chương3. “Trưởng làng, để tôi lo chuyện này. Tôi sẽ tìm vài người chôn cất Lão Trương.” Dù lúc sống ông ấy gây khó chịu cho nhiều người, nhưng c/hết rồi vẫn cần được tôn trọng. Dù sao cũng là người trong là...

Đêm Sương Vong Xác: Chương 3

3.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Trưởng làng, để tôi lo chuyện này. Tôi sẽ tìm vài người chôn cất Lão Trương.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dù lúc sống ông ấy gây khó chịu cho nhiều người, nhưng c/hết rồi vẫn cần được tôn trọng. Dù sao cũng là người trong làng. Tôi nhớ hồi nhỏ, khi Lão Trương chưa đến mức đáng ghét như sau này, ông ấy đối xử với tôi rất tốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghe tôi nói vậy, mặt của trưởng làng lập tức lộ ra một chút ranh mãnh, như thể vừa tìm được một “kẻ ngốc” chịu làm thay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Được, được lắm, đúng là Thuận Tử hiểu chuyện! Thay mặt mọi người, tôi cảm ơn cậu!” Trưởng làng vừa nói vừa nắm lấy tay tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhìn dáng vẻ của Trương Đức Dân, trong tôi bất giác dâng lên một cảm giác chán ghét.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau đó, tôi cùng mấy thanh niên khỏe mạnh trong làng – những người bạn lớn lên cùng nhau – dùng một chiếc xe kéo chở t/hi t/hể của Lão Trương đến khu rừng phía sau làng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không biết đã đi bao lâu, khi cảm thấy vị trí đã ổn và trời cũng bắt đầu tối dần, chúng tôi quyết định dừng lại để đào hố.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ba người không nói lời nào, người cuốc kẻ xẻng, không khí càng lúc càng u ám, như thể một cơn bão lớn sắp kéo đến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi chuẩn bị đưa t/hi t/hể Lão Trương xuống hố, Đại Lâm đột nhiên hét lớn, khiến cả tôi và người còn lại giật thót tim.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cậu hét cái gì mà kinh hồn bạt vía…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Câu nói còn chưa dứt, Đại Lâm đã run rẩy chỉ tay vào t/hi t/hể Lão Trương đang được phủ bằng tấm chiếu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Động rồi, nó… nó vừa động!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghe lời đó, cả người tôi lạnh toát, lông tóc dựng đứng. Dù là ban ngày, nhưng trước mặt chúng tôi là một cái xác, không khí trở nên ngột ngạt đến đáng sợ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đại Lâm, cậu nói gì thế? Đừng có dọa người!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đại Lâm run rẩy, giọng lắp bắp: “Thật… thật đấy, tôi thấy ông ấy động.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi nhìn chằm chằm vào bàn tay lộ ra ngoài tấm chiếu, cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đừng nói linh tinh, ai từng thấy người đã tắt thở mà còn động chứ!” Một người khác gắt lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi cắt ngang lời họ: “Thôi, làm nhanh rồi còn về. Đừng tự hù dọa nhau nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi chôn cất xong Lão Trương, mây đen trên đầu như muốn đổ ập xuống, chúng tôi ba người không dám quay đầu lại, kéo xe chạy một mạch về làng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vừa ra khỏi khu rừng, một tiếng sét vang rền xé toạc bầu trời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi ngoái đầu nhìn lại khu rừng phía sau, cảm giác sợ hãi bất chợt bao trùm toàn thân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trước khi chia tay, tôi dặn họ không được kể chuyện này với ai, tránh gây thêm rắc rối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trở về nhà, lời của Đại Lâm vẫn vang vọng trong đầu tôi. Ban ngày thế này mà một cái xác có thể động đậy sao? Nghĩ đến đây, tôi không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có lẽ Đại Lâm chỉ nhìn nhầm thôi. Tôi tự an ủi bản thân như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau đó, tôi kể chuyện này cho Cương Tử nghe, nhưng phản ứng của cậu ấy lại khiến tôi bất ngờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Lão Trương chết quách đi là tốt! Đỡ phải ngày ngày trong làng thấy mặt ông ta mà bực mình. Ông ta sống cũng chỉ thêm phiền phức.” Giọng của Cương Tử đầy sự chán ghét.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Phải rồi, anh nói ông ta sống lại? Đừng đùa nữa, ai mà tin! Nếu có sống lại thì cũng không để ông ta yên đâu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghe những lời này từ Cương Tử, tôi vừa ngạc nhiên vừa cảm thấy tức giận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cương Tử chưa bao giờ nói ra những lời độc ác như vậy, cứ như thể cậu ấy đang lộ ra một mặt tối mà tôi chưa từng thấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cứ như đang nói về kẻ thù của chính mình vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đủ rồi! Người cũng đã c/hết, đừng nói thêm mấy lời này nữa!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thấy tôi tức giận, Cương Tử lập tức thay đổi thái độ, “Chẳng phải đây đều là chuyện trong làng…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi ngắt lời cậu ấy, “Người khác không quan tâm, nhưng cậu là anh em của tôi. Cái thái độ này của cậu, tôi không thể chấp nhận được!” Giọng tôi càng lúc càng to.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cương Tử không dám nói thêm, chuyện Lão Trương “sống lại” cuối cùng cũng không ai nhắc đến nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng điều đáng nói là, không chỉ có những lời của Cương Tử, trong làng còn rộ lên tin đồn rằng cái c/hết của Lão Trương không phải là tai nạn, chắc chắn có ai đó không chịu nổi ông ta mà ra tay. Thậm chí có người còn nói đã nhìn thấy Lão Trương quay về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net