Ngày Lục Nghiễn đính hôn, anh cố tình thuê vài tên du côn đến gây chuyện với tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi từ đồn cảnh sát làm xong biên bản trở về, trời đã tối đen như mực.Vừa đặt chân đến cửa nhà, tôi đã nghe thấy có người hỏi:— Cô ấy đâu rồi?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Nghiễn bật cười, giọng thản nhiên:— Sợ cô ấy đến phá đám, tôi để cô ấy ở đồn cảnh sát uống trà cả ngày. Đến lúc cô ấy về thì mọi chuyện cũng đã xong xuôi rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đứng ngoài cửa, cười khổ, lắc đầu.Tôi chặn hết mọi liên lạc với Lục Nghiễn, xoay người lên chuyến bay ra nước ngoài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tối hôm đó, nghe nói anh không tìm được tôi.Người đàn ông xưa nay luôn điềm đạm như anh, hiếm khi nổi điên.Đôi mắt đỏ ngầu, anh lẩm bẩm:— Cô ấy chắc chắn là ghen, đang giận dỗi. Giận xong rồi sẽ về thôi… nhất định là vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng anh không biết, tôi không phải vì giận dỗi mà bỏ đi.Tôi thật sự… không muốn anh nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
1Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi rời đồn cảnh sát thì trời đã khuya.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngày anh đính hôn, tôi vì hoảng loạn mà đâm xe ở khúc cua.Đối phương cố ý gây sự, vụ việc kéo dài đến tận tối mới giải quyết xong.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Điện thoại của Lục Nghiễn không sao gọi được.Trên trang cá nhân toàn là ảnh anh bên vị hôn thê.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từng bức ảnh, từng nụ cười… như từng mũi dao đâm vào tim tôi.Tôi tức đến nghẹn thở, mang theo cả ngày tủi thân và uất ức, vội vàng bắt xe đến nhà anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cửa khép hờ, bên trong vọng ra tiếng ồn ào.Lục Nghiễn thỉnh thoảng hay rủ bạn bè về nhà uống rượu, xem bóng đá.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không định nghe lén. Nhưng khi nghe họ nhắc đến tên mình, tôi không nhịn được mà dừng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
— Thật ra tụi này cứ nghĩ cậu sẽ ở bên Tô Nhiễm. Cô ấy lớn lên cùng cậu, vừa xinh đẹp vừa thông minh. Chỉ là tính tình... đúng là không ổn thật. — Giang Viễn tiếc nuối nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
— Cô ấy bị chiều hư rồi. Mấy năm nay cứ làm loạn, không biết mệt à.Lục Nghiễn ngả người trên sofa, liếc nhìn đồng hồ. Gương mặt anh khẽ chau lại, hơi có vẻ phiền muộn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tính theo thời gian thì chắc cô ấy cũng sắp đến rồi.Nhất định sẽ khóc lóc làm ầm lên một trận. Chỉ nghĩ thôi cũng đủ đau đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
— Ủa mà lạ ha, cậu đính hôn với Lạc Lạc mà Tô Nhiễm không làm ầm trời lên? Cả ngày nay không thấy bóng dáng đâu. Cô ấy đi đâu rồi? — Giang Viễn hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Nghiễn cười cười, đáp:— Tôi sợ cô ấy đến phá đám nên để cô ấy ở đồn cảnh sát uống trà cả ngày. Chờ cô ấy về thì mọi chuyện cũng đã rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
— Tuyệt chiêu luôn đó, trị được Tô Nhiễm chỉ có Lục ca! — Hứa Chu không tiếc lời tán thưởng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một lát sau, Giang Viễn ngập ngừng:— A Nghiễn… Cậu có từng nghĩ đến khả năng… nếu cậu đính hôn với Lạc Lạc rồi, Tô Nhiễm thật sự đau lòng, bỏ đi, và không quay về nữa thì sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net