Thông tin truyện: Đồng Đồng Diên Châu
Tiêu đềĐồng Đồng Diên Châu
Mô tảNam thần học đường Trần Tứ vì cá cược mà quen tôi.   Khi biết chuyện, tôi chủ động đề nghị chia tay.   Nghe vậy, hắn chỉ nhếch môi cười nhạt:   "Tùy cậu. Nhưng cậu phải hiểu rõ, đã chia tay rồi, thì cậu không còn tư cách quay về bên tôi nữa."   Hôm sau, hắn ôm chặt bạn gái mới, ngang nhiên thân mật gọi cô ta trước mặt tôi:   "Bảo bối."   Sau đó, bạn gái hắn giở trò, cố tình gài bẫy, nhốt tôi trong văn phòng cùng một giáo viên từng có tiền án quấy rối nữ sinh.   Hôm ấy, may mà anh trai kế của tôi đã lao đến cứu tôi ra ngoài.   Rồi đánh cho Trần Tứ một trận sống dở chết dở.   Toàn thân run rẩy, tôi khẽ níu lấy vạt áo anh ấy:   "Cảm ơn anh…"   Anh ấy không đáp.   Mãi về sau, khi ghì chặt tôi trong lòng mà hôn đến nghẹt thở, giọng anh ấy mới khàn khàn cất lên:   "Ngay từ lần đầu gặp em, anh đã biết..”   “Mẹ nó, anh chẳng thể nào làm anh trai em được."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem945
Số chương12
Thể loạiHE

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/2025450
Chương 2Chương 22/4/2025940
Chương 3Chương 32/4/20251000
Chương 4Chương 42/4/2025920
Chương 5Chương 52/4/20251050
Chương 6Chương 62/4/2025250
Chương 7Chương 72/4/20251110
Chương 8Chương 82/4/2025740
Chương 9Chương 92/4/2025530
Chương 10Chương 102/4/20251030
Chương 11Chương 112/4/20251040
Chương 12Chương 122/4/2025390
Đồng Đồng Diên Châu

Đồng Đồng Diên Châu

Đồng Đồng Diên Châu
945
Lượt xem
12
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:08 02/04/2025

Mô tả

Nam thần học đường Trần Tứ vì cá cược mà quen tôi.

Khi biết chuyện, tôi chủ động đề nghị chia tay.

Nghe vậy, hắn chỉ nhếch môi cười nhạt:

"Tùy cậu. Nhưng cậu phải hiểu rõ, đã chia tay rồi, thì cậu không còn tư cách quay về bên tôi nữa."

Hôm sau, hắn ôm chặt bạn gái mới, ngang nhiên thân mật gọi cô ta trước mặt tôi:

"Bảo bối."

Sau đó, bạn gái hắn giở trò, cố tình gài bẫy, nhốt tôi trong văn phòng cùng một giáo viên từng có tiền án quấy rối nữ sinh.

Hôm ấy, may mà anh trai kế của tôi đã lao đến cứu tôi ra ngoài.

Rồi đánh cho Trần Tứ một trận sống dở chết dở.

Toàn thân run rẩy, tôi khẽ níu lấy vạt áo anh ấy:

"Cảm ơn anh…"

Anh ấy không đáp.

Mãi về sau, khi ghì chặt tôi trong lòng mà hôn đến nghẹt thở, giọng anh ấy mới khàn khàn cất lên:

"Ngay từ lần đầu gặp em, anh đã biết..”

“Mẹ nó, anh chẳng thể nào làm anh trai em được."