Thông tin chương 1: 1
Tên truyệnĐồng Nhân Ma Đạo Tổ Sư [Vong Tiện]- Lãnh Nguyệt Giáo
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiLinh Dị, Tiên Hiệp, Trọng Sinh, Tu Chân
Số chương48
Chương số1
Tiêu đề chương1
Tóm tắt chươngMột mùa xuân nữa lại đến, trên mặt hồ Bích Linh tuyết đã dần tan, nhưng cái se lạnh của mùa đông vẫn còn âm ỉ đâu đó chưa tan. Thải Y trấn khoác chiếc áo mới đón chào mùa xuân. Trên đường tấp nập ngườ...

Đồng Nhân Ma Đạo Tổ Sư [Vong Tiện]- Lãnh Nguyệt Giáo: 1

Một mùa xuân nữa lại đến, trên mặt hồ Bích Linh tuyết đã dần tan, nhưng cái se lạnh của mùa đông vẫn còn âm ỉ đâu đó chưa tan. Thải Y trấn khoác chiếc áo mới đón chào mùa xuân. Trên đường tấp nập người qua lại, khắp phố bày bán rất nhiều sạp hàng nối tiếp nhau, phiên chợ náo nhiệt, đèn lồng đỏ được treo cao trên những khách điếm, các cửa hàng đều trang hoàng vải kết tú cầu đỏ tươi, để đón một năm mới sung túc đủ đầy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đây cũng là khoảng thời gian mà thương nhân khắp nơi ra vào buôn bán đông đúc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ, Nguỵ Vô tiện cùng tiểu hài tử, một nhà ba người sẵn dịp đầu xuân xuống núi du ngoạn, tiểu oa nhi lanh lợi hoạt bát đi phía trước, chốc chốc dừng lại tại các sạp hàng bán đồ chơi, nhìn nhìn một chút rồi lại đi sang chỗ khác. Lam Vong Cơ cùng Ngụy Vô Tiện đi song song cùng nhau, được một đoạn hắn lại quay mặt nhìn người kia rồi cười một cái không có lý do, cũng đã lâu không cùng nhau du ngoạn cho nên trong lòng hắn cực kỳ vui vẻ, phút chốc lại dùng bả vai chạm chạm vào bả vai Lam Vong Cơ. Cử chỉ này của hắn trên đường phố, đối với y đã là quá mức thân mật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ cảm thấy bả vai bị chạm lại lập tức thu về của người kia, có chút xúc cảm làm y quay đầu qua, nhìn về phía Nguỵ Vô Tiện, ánh mắt mang theo ấm áp, không nhịn được khóe môi lộ ra một tia tiếu ý mơ hồ, như có như không.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ nắm lấy tay hắn đồng thời kéo tay áo xuống cho rộng ra một chút, đem tay hai người hoàn toàn che phủ. Ngụy Vô Tiện ngạc nhiên trừng mắt nhìn y, muốn đem tay rút về nhưng lại bị người kia nắm chặt. Hắn không nghĩ Lam Vong Cơ lại có hành động này giữa phố đông người, y từ trước đến nay sẽ không tuỳ tiện mà nắm tay hắn trước mặt người khác, nhất là đang ở trên đường nhiều người qua lại, vô luận nam nhân hay nữ nhân, loại hành động thân mật này đều là không thích hợp. Huống hồ bọn hắn lại là hai đại nam nhân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ vẻ mặt vẫn bảo trì lạnh băng không chút gợn sóng, nắm lấy tay Nguỵ Vô Tiện, thỉnh thoảng quay sang nhìn hắn nhếch mép một cái không nhìn ra là trong lòng y đang rất vui vẻ, cực kỳ vui vẻ. Đã qua mấy năm chung sống, đây là lần đầu tiên y nắm tay Nguỵ Vô Tiện cùng đi xuống phố.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngụy Vô Tiện cố rút tay về, nhưng càng cố người kia lại càng nắm chặt, cuối cùng hắn nhìn sang Lam Vong Cơ, nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Lam Trạm, ta không muốn làm ra sự tình gì khiến người ta chú ý a.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“không sao.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ nét mặt vẫn không đổi, mà trả lời hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngụy Vô tiện từ trước đến nay không quan tâm người khác nghĩ gì, lại càng không để ý đến ánh mắt kẻ khác nhìn hắn như thế nào. Người khác nghĩ hắn là đại ma đầu cũng được, nghĩ hắn là Di Lăng lão tổ giết người vô số cũng chẳng sao, hắn cho tới bây giờ đều không để ý. Vậy mà loại sự tình này thì hắn lại để tâm. Cũng vì hắn lo cho Lam Vong Cơ, lo cho thanh danh băng thanh ngọc khiết của y sẽ bị hắn làm vấy bẩn, đã đành bọn hắn là đạo lữ nhưng trên giang hồ có mấy ai biết chuyện này ngoại trừ chúng đệ tử ở Vân Thâm Bất Tri Xứ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ nhìn hắn, ở dưới tay áo, bàn tay nắm lấy tay hắn càng dịu dàng ôn nhu, các ngón tay đan vào nhau chậm rãi vuốt ve. Ngụy Vô Tiện không rút tay lại thuận theo y mà mỉm cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ là nắm tay thôi, trong lòng liền tràn ra những cảm xúc đong đầy khó tả, vừa ấm áp lại vừa ôn nhu. không cần dùng bất cứ lời nói nào, giữa hai người cũng không hề có một chút khoảng cách, không một khe hở để bất cứ loại sự tình hay ngoại nhân có thể xen vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Họ không về Lam gia vội mà trọ lại khách điếm một đêm, dù gì thì đây là lần đầu tiểu gia hoả nhà bọn hắn được qua đêm bên ngoài để thử cảm giác mới lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ bàn tay dưới ống tay áo vẫn là nắm lấy bàn tay kia dắt đi trở về khách điếm, vừa tới nơi Ngụy Vô Tiện lắc lắc cánh tay y ra hiệu muốn người kia buông ra. Lam Vong Cơ không buông tay chính là không buông, cứ như thế nắm chặt mà đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Nhiên đi phía trước, thẳng lên cầu thang dẫn lên phòng trên, hài tử quay đầu lại nhìn hay người đi phía sau cười tươi, khi xoay đầu về phía trước vô ý va vào một nữ nhân, làm cho tiểu oa nhi một phen giật mình lảo đảo, phút chốc trợn tròn mắt nhìn người trước mặt. Vị tiểu cô nương kia đỡ lấy tay hài tử nở nụ cười ôn nhu, nói :“Cẩn thận.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Nhiên vội vàng lấy lại thăng bằng đứng thẳng người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đa tạ, a tỷ .”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Không có gì” Nữ tử dung mạo xinh đẹp, giọng nói dịu dàng nhìn tiểu oa nhi trắng trẻo bụ bẫm trong lòng cảm thấy thích mắt vội hỏi: “Đệ là con cái nhà ai, sao lại đi một mình?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Nhiên mỉm cười “Đệ không đi một mình.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau đó chỉ tay về phía sau, “Đệ đi với song thân a”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiểu cô nương nhìn phía dưới cầu thang, liền thấy hai nam nhân đang từng bước đi lên, trên gương mặt xinh đẹp kia liền nở nụ cười, gọi “Lam Nhị công tử.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ, Ngụy Vô Tiện cùng lúc ngẩng đầu nhìn về phía người trước mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vị tiểu cô nương thân hình thon gọn, toàn thân áo lụa trắng tinh tôn lên vẻ ngoài diễm lệ. Lam Vong Cơ vẫn thuỷ chung với gương mặt lạnh lùng gật đầu một cái, nói: “Lãnh cô nương.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiểu cô nương hai má ửng hồng nhìn Lam Vong Cơ, mặt có chút hẹn mà cúi xuống, trong phút chốc ngẩng mặt lên cung kính thi lễ, “Lam Nhị công tử, thật trùng hợp được tương ngộ tại đây, có thể nào cho ta mời ngươi một chén rượu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Lãnh cô nương không cần khách khí” Lam Vong Cơ cùng Ngụy Vô Tiện lần lượt bước lên bậc thang, lúc này y định buông tay Ngụy Vô Tiện ra. Ngụy Vô Tiện nhìn vị Lãnh cô nương kia rồi lại nhìn Lam Vong Cơ một cái, lúc mới vào khách điếm muốn bỏ tay Lam Vong Cơ ra, ngược lại lúc này lại ở dưới tay áo nắm chặt lấy tay y không buông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ quay lại nhìn hắn khó hiểu, ánh mắt hắn lại không nhìn y, mà hướng về nữ nhân kia, lông mày nhíu lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thật là, thì ra Lam Nhị phu nhân của y bốc mùi, mặt Lam Vong Cơ lúc này một tầng băng đã tan chảy, nét cười cong cong trên khoé môi, ngửi được mùi chua của người kia mà trong lòng y lại thấy vui vẻ sảng khoái như vậy a?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hai người bọn hắn cùng nhau bước lên lầu, Lãnh cô nương kia đã gọi tiểu nhị sắp xếp cho bốn người một vị trí ngồi tốt nhất, cùng một bàn đầy thức ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bốn người cùng ngồi vào bàn, Lãnh tiểu thư từ nảy đến giờ vẫn không nhìn đến Nguỵ Vô Tiện, hiện tại thấy Lam Vong Cơ kéo ghế cho hắn ngồi nàng ta mới để ý, liền nhầm hướng Nguỵ Vô Tiện, khẽ vươn tay cung kính, nói: “Không biết tôn danh vị công tử này là gì? Tiểu nữ Lãnh Minh Nguyệt là môn hộ của Lãnh Nguyệt giáo, bằng hữu đã sớm quen biết với Lam Nhị công tử đây.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nguỵ Vô Tiện trên môi cố nặn ra một nụ cười gượng, hướng tiểu cô nương kia gật gật đầu, nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

”Tại hạ Nguỵ Vô Tiện.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nguỵ công tử, ngươi cũng là người của Vân Thâm Bất Tri Xứ a?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn nhìn nhìn sang Lam Vong Cơ hắng giọng một cái:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Có thể xem là vậy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiểu cô nương ngượng ngùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ta thật thất lễ khi hỏi vậy… Là vì ngươi không mặc y phục Lam gia giống Lam công tử, nên tiểu nữ liền cảm thấy khó hiểu”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cô Tô Lam thị không bắt buộc trưởng bối phải mặc đồng phục.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“A…Vậy ngươi là người giảng dạy… thật thất lễ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nguỵ Vô Tiện gắp thức ăn bỏ vào chén cho hài tử, nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

”Lãnh cô nương ta mạo muội có đều này muốn hỏi, chẳng hay có được chăng?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lãnh Minh Nguyệt trên môi bảo trì nụ cười, nhìn tiểu hài tử mũm mĩm đang được Nguỵ Vô Tiện gắp đầy chén thức ăn, lại nhìn về phía hắn, nói: “Nguỵ công tử cứ hỏi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

”Lãnh cô nương chẳng hay cô với Hàm Quang quân của Lam gia quen biết trong trường hợp nào?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net