Giang Vãn Ngâm ngượng ngùng đứng bên ngoài nói vọng vào.“Ta thật không cố ý, vì các ngươi không đóng cửa sổ a ”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Vô Tiện sửa sang lại y phục đã sớm nhiễu lộng trong lúc ý loạn tình mê mà đứng lên ngay ngắn. Lam Vong Cơ nhìn Giang Vãn Ngâm giống như nhìn thấy địch nhân, trong lòng không thoải mái, hướng Nguỵ Vô Tiện nói “Ta đi xem a Nhiên đã ngủ chưa?” Nói xong liền rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nguỵ Vô Tiện tại thời điểm này bị quấy rầy cảm thấy có chút mất mát đi đến bên cửa sổ, nói:”Ngươi tại sao lại ở đây? Có cửa sao không gõ, lén la lén lút không giống hành vi quân tử chút nào.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vãn Ngâm đi vòng qua đẩy cửa bước vào “Ta từ Vân Mộng đến, vừa rồi trông thấy Lam Nhiên, hỏi ra mới biết ngươi ở phòng này, nên đi đến, không ngờ… ”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nguỵ Vô Tiện xì ra một tiếng “Ngờ ngờ cái gì? Đến Cô Tô sao không một đường đến Vân Thâm Bất Tri Xứ… Ta biết ngươi là đến thăm ai.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Này …Nguỵ Vô Tiện, ta đến thăm ai thì liên quan gì đến ngươi, muốn đánh nhau sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngươi cùng Trạch Vu Quân rất giống nhau a, lúc nào cũng nhầm vào chuyện tốt của người khác mà phá đám”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vãn Ngâm hừ lạnh “Không nói với ngươi nữa”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Y bước đến bên bàn kéo ghế ngồi xuống, Nguỵ Vô Tiện cũng đi đến ngồi xuống, rót cho y chén trà, mở miệng hỏi. “Có chuyện gì sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vãn Ngâm trầm mặc một lúc lâu, quay sang nhìn Nguỵ Vô Tiện “Ngươi có từng nghe qua Lãnh Nguyệt Giáo?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa nghe qua cái tên này hắn có chút ấn tượng, nghĩ nghĩ hồi lâu mới nhớ ra chẳng phải vị tiểu cô nương kia là người của Lãnh Nguyệt Giáo sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Có nghe qua, có sự tình gì liên quan đến Lãnh Nguyệt Giáo kia a?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thời gian gần đây Vân Mộng xuất hiện một giáo phái gọi là Lãnh Nguyệt Giáo, giáo đồ đều là nữ nhân… Hành tung rất mờ ám, các thôn dân có con là nữ nhân đều sợ bị Lãnh Nguyệt Giáo đem đi, rất nhiều người đến Liên Hoa Ổ xin trợ giúp cứu con của họ”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nguỵ Vô Tiện tay chống cằm suy nghĩ, nói: “Ngươi chẳng lẽ không đối phó nổi một Lãnh Nguyệt Giáo nhỏ bé a?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vãn Ngâm trừng mắt nhìn hắn: “Nói Nhảm, ta mà chịu thua a… Căn bản là khi đến đó tất cả các tiểu cô nương bị bắt đều nói là tự nguyện gia nhập làm giáo đồ, chứ không phải bị ép buộc hay bắt đi, cho nên ta không có lý do gì để buộc họ thả người…Sau một thời gian cho người đi tra xét mới phát hiện, những nữ nhân kia là bị người trong Lãnh Nguyệt Giáo khống chế”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy ngươi biết họ dùng cách gì để có thể khống chế người sống, khiến họ phải nhất nhất nghe lời?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta chỉ biết bọn chúng dùng một loại dược, mỗi khi có người mới gia nhập sẽ được cho uống loại dược đó…Ta còn nghe thấy thanh âm rất kỳ lạ mỗi khi đến Lãnh Nguyệt Giáo, có thể đó là cách họ tra tấn những người không phục tùng …Cho nên lần này đến Lam gia, hy vọng có thể từ tàng thư các tìm được manh mối về loại dược đó và cách giải trừ, mới có thể cứu người được, tự ý xông vào chỉ sợ làm thương tổn người vô tội ”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy tối nay ngươi ở lại đây, sáng mai cùng bọn ta về Lam gia”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vãn Ngâm buồn bực “Ta định nghỉ lại đêm nay nhưng ông chủ nói đã không còn phòng ”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy ở cùng ta, ta thật không ngại a” Nguỵ Vô Tiện cong khoé miệng cười hì hì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vãn Ngâm bị nghẹn không nhẹ, dùng tay đấm ngực mấy cái sau đó xua xua tay “Không không, Lam Vong Cơ hắn sẽ không để ta ngủ yên, tốt nhất là ta cùng ngủ với a Nhiên thì tốt hơn”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vãn Ngâm đi đến gần, kéo kéo tay áo Nguỵ Vô Tiện nói: “Này, a Nhiên rất đáng yêu lại thông minh…Ngươi cùng Lam Vong Cơ có định sinh thêm hài tử nữa không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nguỵ Vô Tiện trợn tròn mắt “Ngươi điên a”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Gì mà điên, ta thấy ngươi nên sinh thêm một đứa nữa nha, nếu thấy vất vả cứ việc giao cho ta, ta sẽ hết lòng dạy dỗ, cam đoan sẽ thành đại hiệp chân chính. Sau này còn có thể làm tông chủ của Vân Mộng Giang thị nữa đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nguỵ Vô Tiện ngầm hiểu ý hắn, tiếu phi tiếu mà nheo mắt lại “Giang Trừng…nếu muốn có hài tử thì tự mà sinh, đừng suy tâm vọng tưởng đụng đến hài nhi của ta”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vãn Ngâm vỗ vỗ vai hắn “Gì chứ, ta và ngươi là huynh đệ, con của ngươi cũng là con của ta có gì khác biệt”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không giống a, con của ta là họ Lam”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vãn Ngâm thở dài nhìn Nguỵ Vô Tiện, thật tâm y cũng mong muốn có một tiểu bảo bối hảo hảo của riêng mình, nhưng bản thân lại lo sợ giống như Nguỵ Vô Tiện mất hết linh lực không còn kim đan, bản thân là tổng Vân Mộng Giang thị đều đó là không thể đối với y, biết rõ mình không mạnh mẽ được như hắn nên trước sau vẫn không có can đảm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tự đáy lòng, y luôn ngưỡng mộ Nguỵ Vô Tiện có thể hy sinh vì Lam Vong Cơ nhiều đến như vậy, không những là cho Lam Vong Cơ mà còn cho bản thân y. Nhận kim đan của hắn nhưng vẫn chưa nói được lời cảm tạ chân thành, ngàn lời muốn nói lại nghẹn ngay ngực, khao khát chảy ra, nhưng lại chẳng thể trút được. Chắc có lẽ từ bé đã sống chung nên giữa Nguỵ Vô Tiện và y luôn có sự đồng cảm, ngoài miệng tỏ ra chống đối, trong lòng lại tín nhiệm tin tưởng tuyệt đối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nguỵ Vô Tiện nhìn Giang vãn Ngâm, nửa ngày nói không ra lời, liền nâng cánh tay lên quơ qua quơ lại trước mặt y “Là đang nghĩ gì a?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vãn Ngâm kéo tay hắn xuống “Không có gì, ta đi ngủ đây” Nói xong y liền bước ra khỏi cửa, một mạch đi đến phòng Lam Nhiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một lúc sau Lam Vong Cơ mở cửa đi vào nhìn thấy Nguỵ Vô Tiện ngồi ở một bên không nói lời nào, vẻ mặt như có điều suy nghĩ, không để ý đến Lam Vong Cơ đi vào. Y tiến lại gần nhìn hắn một chút, hỏi: “Đang nghĩ gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nguỵ Vô Tiện quay đầu nhìn y, nói:”Là Vân Mộng… có chút phiền phức liên quan đến Lãnh Nguyệt giáo” Sau đó hắn đem hết sự tình kể lại cho Lam Vong Cơ nghe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lam Trạm, khi ngươi cứu vị tiểu cô nương kia có biết qua lai lịch của nàng không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lam Vong Cơ nghĩ nghĩ “Lúc đó cô nương ấy và những người đi cùng đều bị trọng thương, ta đưa cho họ một vài lọ dược để điều trị, sau đó liền rời đi… Ta chỉ biết cô nương ấy họ Lãnh ”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhưng vì sao nàng ấy lại biết tục danh của ngươi….Từ Vân Mộng đến Cô Tô, một quãng đường khá dài, mục đích cuối cùng Là gì?… Hay đã biết Giang Trừng đến Cô Tô …Có khi nào muốn gây phiền phức cho Cô Tô Lam thị, nếu là vậy thật không thể khoanh tay đứng nhìn”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nguỵ Vô Tiện cau mày, bộ dáng lo lắng thay cho Cô Tô Lam thị, quả thực làm cho Lam Vong Cơ yêu đến mức không nói nên lời, chỉ nhẹ nhàng đến gần từ phía sau ôm lấy eo, hôn lên mái tóc của hắn, nói khẽ vào tai “Đừng lo lắng, hiện tại Cô Tô Lam thị có Di Lăng lão tổ che chở rất tốt”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời này của y quả đúng là trêu đùa đối phương, đã nhiều năm ở Lam gia, Nguỵ Vô Tiện chưa từng có hành động hai lời nói gì thể hiện sự quan tâm hay vun bồi đối với Lam thị, nhưng hôm nay chỉ vì một Lãnh Nguyệt giáo nhỏ bé mà hắn lại nghĩ cho an nguy của Lam gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nguỵ Vô Tiện quay đầu nhìn y chớp chớp mắt: “Lam Trạm…Có tiến bộ a, còn biết trêu ta, ngươi nên nói ngược lại, là ta cần sự che chở của Lam gia thì đúng hơn, cụ thể là Hàm Quang quân ngươi đây.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lam Vong Cơ hôn lên vành tai hắn sau đó trượt xuống cổ, hơi thở nóng ấm thổi nhẹ qua tai, “Vi phu sẽ luôn bảo hộ ngươi chu toàn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vi phu?… ha, Lam Trạm… Ngươi... ”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn xoay người vừa định hỏi, từ lúc nào y có ý định tự xưng là vi phu với hắn, nhưng thanh âm chưa hoàn chỉnh thì đã biến mất, Lam Vong Cơ kéo tay ôm lấy thắt lưng hung hăng dán sát thân thể hắn vào lồng ngực, hôn hôn lên môi hắn. Nhẹ nhàng kéo ngã hắn lên giường, một bàn tay áp chế hai cánh tay hắn lên đỉnh đầu, nhìn người dưới thân mỉm cười, trong ánh mắt kia hoàn toàn là hình bóng của hắn. Lam Vong Cơ ném ngoại bào, đá bay giày, sau đó một chút một chút cởi ra xiêm y người kia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lam Vong Cơ nuốt nuốt ngụm nước bọt xuống yết hầu đang khô nóng, cúi xuống vươn đầu lưỡi liếm liếm một chút. Nguỵ Vô Tiện cảm giác đầu lưỡi mềm mại linh hoạt kia đang không kiêng dè từ môi trượt xuống cổ, đến xương quai xanh cắn cắn nhẹ một cái, tiếp tục trượt xuống vùng ngực lưu lại vài điểm hồng ngân trên làn da trắng ngần, mới ngẩng đầu cười cười với hắn, một nụ cười vừa ôn nhu dịu dàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net