Giai Kỳ bước từng bước, chậm rãi tiến đến bên Tử Hạo. Cậu nằm trên một phiến đá lớn, đôi mắt nhắm nghiền, khuôn mặt hốc hác, đôi môi tái nhợt, trông chẳng còn vẻ tuấn tú như ngày thường. Đã 7 ngày từ lúc cậu trúng lời nguyền, vậy là chỉ còn lại ba ngày nữa. Nếu không cứu cậu thì Tử Hạo sẽ biến mất mãi mãi. Cô cầm tay cậu bất giác siết chặt, lẩm bẩm:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Tử Hạo, ngươi không được phép rời xa ta!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
……………..Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh nắng xuyên qua cửa hang, chiếu lên khuôn mặt góc cạnh của Tử Hạo. Cậu nhíu mày, đôi hàng mi dày khẽ động đậy, từ từ mở mắt. Trần nhà lạnh như băng đạp vào mắt khiến cậu tỉnh táo, vội ngồi dậy nhìn ngó xung quang. Một giọng trầm ấm vang lên:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Tử Hạo, tỉnh rồi à?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu quay đầu, nhìn về nơi phát ra tiếng nói. Từ cửa, Cao Lăng chậm rãi bước vào, khuôn mặt vô cùng phúc hậu. Tử Hạo cúi đầu, chắp tay thi lễ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Cao đại sư!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Không cần như vậy đâu, cậu vừa mới khỏi bệnh! - Ông xua tay, cười hiền:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
-Bảy ngày qua chắc rất khổ sở nhỉ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Cũng không đến nỗi… À đúng rồi, Cao đại sư, Giai Kỳ đâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cao Lăng quay đầu tránh ánh mắt cậu, nói lấp lửng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Ở Lam Kỳ diễn ra đại hội tuyển chọn phù thủy cao cấp…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tử Hạo gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, nhưng trong ánh mắt thoáng qua tia nghi hoặc. Ba ngày sau Tử Hạo nhíu mày, nhìn đồng hồ. Đã 12 giờ trưa, đại hội tuyển chọn đã kết thúc được 3 tiếng nhưng vẫn chưa thấy cô về. Tâm trạng Tử Hạo trở nên nặng nề, cậu vội thay áo khoác nhanh chóng đến nhà Cao Lăng. Đến nơi, vị Cao đại sư vô cùng đáng mến đang chăm chú đọc sách pha thuốc. Cậu nhíu mày nhìn chằm chằm nồi thuốc lớn đang sôi sục qua mùi hương cũng đoán được đây là loại thuốc gì. Tử Hạo cúi đầu trầm giọng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Cao đại sư!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cao Lăng hơi giật mình, nhìn cậu sững sờĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Tử Hạo! Cậu đến đây làm gì?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Um, đại hội đã kết thúc từ lâu nhưng tôi vẫn chưa thấy Giai Kỳ về…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- À, con bé về rồi, đang nghỉ ngơi trong phòng!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Nghỉ ngơi? Tại sao không về nhà?- Tử hạo nhíu mày nhìn ông, giọng nghi hoặcĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Ừm, con bé gặp chút trấn thương cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Trấn thương? Cô ấy không sao chứ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Không sao chỉ là chút thương tích ngoài da, không đáng lo! Cậu cứ về trước đi chừng nào con bé ổn hơn sẽ về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Vâng! À, đúng rồi, Cao đại sư gần đây mắc bệnh gì sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Sao cậu lại hỏi vậy? - Cao Lăng nhíu màyĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Thuốc này… là sắc cho người phải không?- Nghi hoặc trong lòng cậu càng lúc càng lớnĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- À… ừm… dạo gần đây ta mắc chút bệnh…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
- Vậy người phải chăm sóc sức khỏe hơn. Con về đây!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tử Hạo cười cười cúi đầu, quay người ra về. Nhưng vừa ra khỏi cửa khuôn mặt lập tức trở nên lạnh lùng. Loại thuốc mà Cao Lăng sắc là thuốc giảm đau liều cao dành cho phù thủy, nhưng sắc mặt ông vẫn hồng hào, không chút mệt mỏi, vậy sao lại phải uống loại thuốc đó?! Trừ phi…một tia sáng lóe qua đầu cậu… người sử dụng thuốc là Giai Kỳ…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net