Hằng ngày trôi qua, Đăng đau đầu suy nghĩ về cách xin lỗi Hương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hương ngày nào cũng đi ra đi vào bệnh viện để chăm sóc cho Đăng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù vẫn còn giận Đăng, nhưng Hương không thể nào bỏ mặc anh trong tình trạng này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mỗi ngày, cô đều đến bệnh viện, mang theo cháo nóng, trái cây, và những món ăn mà cô nghĩ anh có thể ăn được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng dù quan tâm đến anh như vậy, khoảng cách giữa hai người vẫn chưa thể thu hẹp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đăng luôn muốn tìm cách xin lỗi, nhưng mỗi khi thấy ánh mắt buồn bã của Hương thì một từ anh cũng không thể nói ra thành tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đăng suy nghĩ về câu nói khi đó với bạn. Anh chỉ vô tình, chỉ là bộc phát trong một khoảnh khắc nông nổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng bây giờ, khi những lời đó đã làm tổn thương Hương, dù anh cố xin lỗi thì cũng vô ích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đăng lấy hết cản đảm xin lỗi Hương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hương, cho anh một cơ hội… Anh sẽ cố sửa sai và chưng minh rằng anh chưa bao giờ hối hận về em, về chúng ta.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi nghe thấy , Hương đứng một hồi lâu, cô không nói gì, chỉ lặng lẽ đẩy cửa ra khỏi phòng bệnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đăng nhìn theo bóng dáng cô khuất dần sau cánh cửa, lòng đầy quyết tâm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh biết, nếu muốn Hương tha thứ, anh phải làm nhiều hơn là chỉ nói lời xin lỗi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đăng, 22 tuổi, là một vận động viên bơi lội chuyên nghiệp. Từ nhỏ, anh đã bộc lộ năng khiếu với đường đuaĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
xanh, và với sự rèn luyện nghiêm túc, anh nhanh chóng trở thành một trong những vận động viên triển vọngĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
nhất. Ngoại hình của Đăng cũng là điểm khiến anh thu hút sự chú ý. Cao 1m85, thân hình rắn chắc với cơ bắp săn chắc nhờ luyện tập hàng ngày.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đôi mắt sắc nét, khuôn mặt góc cạnh đầy nam tính khiến anh luôn nổi bật giữa đám đông. Bố của Đăng không phải là một người đàn ông bìnhĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
thường. Ông ta là một trùm mafia ngầm, một cái tên khiến nhiều kẻ phải dè chừng trong thế giới ngầm. Cả tuổi thơ của Đăng gắn liền với bóng tốiĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
của những phi vụ bí mật, những cuộc gặp gỡ giữa cha anh và những người đàn ông mặc vest đen, những lời dặn dò cẩn thận mà anh không bao giờĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
được phép hỏi thêm. Tên ông ấy là Lê Hoàng Nam hay còn được gọi với cái trên Bắc Thanh, cái tên mang vẻ uy nghiêm, mạnh mẽ, phù hợp với một người có địa vị trong thế giới ngầm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm nay là ngày Đăng xuất viện.Bên ngoài bệnh viện, một chiếc xe sang trọng đỗ ngay ngắn bên lề đường. Tài xế riêng của bố Đăng đứng chờ , ôngĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
cúi đầu lễ phép nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu chủ, ông chủ bảo tôi đến đón cậu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đăng im lặng gật đầu, chậm rãi bước về phía. Chiếc xe lăn bánh chầm chậm rời khỏi bệnh viện, bầu không khí bên trong xe yên lặng đến ngột ngạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đăng ngả người ra ghế, ánh mắt vô định nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng trong lòng anh đã sớm biết điểm đến của mình—ngôi biệt thự rộng lớn nơi bốĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
anh, Bắc Thanh, đang đợi. Anh chậm rãi bước vào, trong phòng khách, ông Bắc Thanh đã ngồi sẵn trên chiếc nghếĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
bọc da màu đen, ly trà còn bốc khói. Ông không liếc nhìn Đăng một phút nào, mặt không cảm xúc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngồi đi.” Giọng ông trầm tháp nhưng có sức nặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con đã suy nghĩ gì về tương lai chưa?” Ông cất tiếng, giọng điềm tĩnh nhưng ẩn chứa sự ép buộc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đăng siết chặt bàn tay, anh biết cuộc trò chuyện này không đơn thuần là một câu hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“ ố muốn con phải làm gì đây?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông Bắc Thanh mỉm cười nhạt, ánh mắt sắc bén như nhìn thấu suy nghĩ của Đăng. “Đừng giả vờ như con không biết. Giấc mơ bơi lội của con kết thúcĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
rồi. Con có thể tiếp tục lãng phí thời gian trong tuyệt vọng hoặc bước vào con đường thật sự dành cho con.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy đây chính là điều bố chờ đợi sao? Đợi đến khi con mất tất cả để con không còn lựa chọn nào khác ngoài con đường của bố?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta đã cho con tự do suốt 22 năm. Bây giờ, đã đến lúc con nhận lấy trách nhiệm của mình.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con không giống bố. Con chưa từng muốn trở thành một phần của thế giới đó.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không cần biết con có muốn hay không, đó vẫn là dòng máu đang chảy trong người.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đây là định mệnh!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời nói ấy khiến Đăng cảm thấy lạnh hơn cả cơn mưa hôm đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net