Thông tin truyện: Đừng Hẹn Ngày Trở Lại
Tiêu đềĐừng Hẹn Ngày Trở Lại
Mô tảVào năm thứ tư của mối quan hệ giữa tôi với Chu Tấn Nhiên, gia đình tôi bị phá sản. Bạch nguyệt quang của anh ta đã nhân cơ hội này nói: “Đúng lúc để cho cô ấy chịu khổ một chút, mài mòn bớt tính cách yếu đuối của cô ấy.” Chu Tấn Nhiên nghe lời cô ta nên đã bỏ rơi tôi ở một đất nước xa lạ. Bốn tháng sau, tôi trở về nước với nhiều vết thương chồng chất. Mọi người đều cho rằng tôi sẽ tiếp tục bám lấy Chu Tấn Nhiên không buông. Nhưng tôi đã chủ động tránh mặt và trả lại quà cho anh ta, vạch ranh giới rõ ràng với anh ta. Chu Tấn Nhiên nói đùa với bạn bè: "Cuối cùng tôi cũng thoát khỏi thứ thạch cao da chó ấy." Nhưng vào ngày tôi rời thủ đô, anh lại hồn bay phách lạc đuổi theo tôi ra đến sân bay, run rẩy cầu xin tôi: "Sơ Niệm, em hãy ở lại đi, chúng ta có thể trở lại như trước được không?" Tôi liếc mắt mỉm cười chỉ vào cái bụng hơi căng của mình: "Chu Tấn Nhiên, anh nhìn xem, chúng ta có thể giống như trước đây được không?"
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem1,420
Số chương22
Thể loạiNgôn Tình, Vả Mặt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/2025860
Chương 2Chương 217/4/2025660
Chương 3Chương 317/4/2025690
Chương 4Chương 417/4/2025610
Chương 5Chương 517/4/2025620
Chương 6Chương 617/4/2025610
Chương 7Chương 717/4/2025630
Chương 8Chương 817/4/2025590
Chương 9Chương 917/4/2025590
Chương 10Chương 1017/4/2025610
Chương 11Chương 1117/4/2025590
Chương 12Chương 1217/4/2025560
Chương 13Chương 1317/4/2025640
Chương 14Chương 1417/4/2025640
Chương 15Chương 1517/4/2025610
Chương 16Chương 1617/4/2025610
Chương 17Chương 1717/4/2025620
Chương 18Chương 1817/4/2025590
Chương 19Chương 1917/4/2025650
Chương 20Chương 2017/4/2025710
Chương 21Chương 2117/4/2025650
Chương 22Chương 2217/4/2025650
Đừng Hẹn Ngày Trở Lại

Đừng Hẹn Ngày Trở Lại

Đừng Hẹn Ngày Trở Lại
1420
Lượt xem
22
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
15:17 26/05/2023

Mô tả

Vào năm thứ tư của mối quan hệ giữa tôi với Chu Tấn Nhiên, gia đình tôi bị phá sản.

Bạch nguyệt quang của anh ta đã nhân cơ hội này nói: “Đúng lúc để cho cô ấy chịu khổ một chút, mài mòn bớt tính cách yếu đuối của cô ấy.”

Chu Tấn Nhiên nghe lời cô ta nên đã bỏ rơi tôi ở một đất nước xa lạ.

Bốn tháng sau, tôi trở về nước với nhiều vết thương chồng chất.

Mọi người đều cho rằng tôi sẽ tiếp tục bám lấy Chu Tấn Nhiên không buông.

Nhưng tôi đã chủ động tránh mặt và trả lại quà cho anh ta, vạch ranh giới rõ ràng với anh ta.

Chu Tấn Nhiên nói đùa với bạn bè: "Cuối cùng tôi cũng thoát khỏi thứ thạch cao da chó ấy."

Nhưng vào ngày tôi rời thủ đô, anh lại hồn bay phách lạc đuổi theo tôi ra đến sân bay, run rẩy cầu xin tôi:

"Sơ Niệm, em hãy ở lại đi, chúng ta có thể trở lại như trước được không?"

Tôi liếc mắt mỉm cười chỉ vào cái bụng hơi căng của mình:

"Chu Tấn Nhiên, anh nhìn xem, chúng ta có thể giống như trước đây được không?"