Thông tin truyện: Em Ở Một Phương Trời Khác Chờ Anh
Tiêu đềEm Ở Một Phương Trời Khác Chờ Anh
Mô tảVì bạch nguyệt quang, vị thái tử gia của giới giải trí Bắc Kinh đã kết ẩn hôn với tôi ba năm. Ai cũng nói, trong lòng vị đại thiếu gia thanh lãnh, cao quý của nhà họ Kỳ sớm đã có người khác. Cưới tôi, bất quá chỉ là tìm một tấm lá chắn. Chỉ có tôi biết, anh là người đàn ông giống với người tôi yêu nhất trên thế gian này. Cho đến khi anh vì một câu nói của bạch nguyệt quang mà xóa bỏ nốt ruồi ở đuôi mắt. Tôi tháo nhẫn, xoay người rời đi. Bạn bè khuyên anh dỗ tôi quay về. Anh cười nhạt, nhả ra một vòng khói thuốc: "Có thú cưng nào có thể tự mình sinh tồn bên ngoài? Không cần đến một ngày, cô ta sẽ ngoan ngoãn trở về." Một tuần sau, Kỳ Diễn chặn tôi ở góc tường: "Chơi chán rồi thì về đi." Tôi khẽ vuốt ve đuôi mắt anh, thất vọng lắc đầu: "Không còn giống anh ấy nữa rồi."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem30,838
Số chương14
Thể loạiNgôn Tình, HE, Hiện Đại, Chữa Lành, Xuyên Không, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/2025820
Chương 2Chương 22/4/20258850
Chương 3Chương 32/4/20252460
Chương 4Chương 42/4/2025230
Chương 5Chương 52/4/20253990
Chương 6Chương 62/4/20253830
Chương 7Chương 72/4/20253510
Chương 8Chương 82/4/20255760
Chương 9Chương 92/4/202590
Chương 10Chương 102/4/20255870
Chương 11Chương 112/4/20259390
Chương 12Chương 122/4/20254170
Chương 13Chương 132/4/20258620
Chương 14Chương 14: FULL2/4/2025790
Em Ở Một Phương Trời Khác Chờ Anh

Em Ở Một Phương Trời Khác Chờ Anh

Em Ở Một Phương Trời Khác Chờ Anh
30838
Lượt xem
14
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:08 02/04/2025

Mô tả

Vì bạch nguyệt quang, vị thái tử gia của giới giải trí Bắc Kinh đã kết ẩn hôn với tôi ba năm.

Ai cũng nói, trong lòng vị đại thiếu gia thanh lãnh, cao quý của nhà họ Kỳ sớm đã có người khác. Cưới tôi, bất quá chỉ là tìm một tấm lá chắn.

Chỉ có tôi biết, anh là người đàn ông giống với người tôi yêu nhất trên thế gian này.

Cho đến khi anh vì một câu nói của bạch nguyệt quang mà xóa bỏ nốt ruồi ở đuôi mắt.

Tôi tháo nhẫn, xoay người rời đi.

Bạn bè khuyên anh dỗ tôi quay về.

Anh cười nhạt, nhả ra một vòng khói thuốc: "Có thú cưng nào có thể tự mình sinh tồn bên ngoài? Không cần đến một ngày, cô ta sẽ ngoan ngoãn trở về."

Một tuần sau, Kỳ Diễn chặn tôi ở góc tường: "Chơi chán rồi thì về đi."

Tôi khẽ vuốt ve đuôi mắt anh, thất vọng lắc đầu: "Không còn giống anh ấy nữa rồi."